Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 962 - Chương 962: Lại Về Tiên Cực Môn (4/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 962: Lại về Tiên Cực Môn (4/15)

Editor: Linh Tống

"Hắn sợ chúng ta lo lắng... Cũng may cuối cùng Cuồng Thần vẫn thắng! Nhưng ta nhìn quá trình chiến đấu cũng thấy sợ hết cả hồn, nếu không phải biết bây giờ Cuồng Thần còn sống, có lẽ ta cũng sợ đến mức bị bệnh tim."

Vành mắt Lục Di đỏ hồng, "Lục Thần thối, lại không nói cho ta biết có cuộc chiến sinh tử! Bây giờ đã thắng, nhưng nếu bị thua, ngươi muốn ta phải khó chịu đúng không!"

Đúng vào lúc này, một giọng nói thản nhiên vang lên, "Ca của ngươi có thể thua sao? Không phải ta sợ làm chậm trễ việc tu luyện của các ngươi à."

Mọi người nhìn lại, người vừa tới không phải ai khác, chính là Duy Ngã Độc Cuồng!

"Ca!" Lục Di vừa thấy lão ca, khóc sướt mướt chạy đến trước mặt Lục Thần, đấm một cái vào bả vai hắn, "Còn tưởng ngươi không coi ta là muội muội của ngươi nữa, vì sao có chuyện nguy hiểm như vậy lại không nói cho ta biết!"

Lục Thần mỉm cười, "Nha đầu ngốc, nếu ta nói cho ngươi biết trước, có lẽ ngươi sẽ lo lắng hãi hùng hai tháng. Được rồi, đừng khóc, không phải ta vẫn còn rất tốt à."

Đám người Tinh Trần, Tiêu Dao lập tức vây quanh, "Cuồng Thần, sao ngươi lại tới đây?"

Lục Thần mỉm cười, "Ta đến thăm các ngươi một chút, tránh cho có người nói ta không quan tâm chút tình nghĩa đồng hương nào, lần nào cũng không đi tiếp dẫn các ngươi."

"Cuồng Thần nói gì vậy, ngươi đã làm đủ nhiều cho người chơi Trái Đất..."

"Các ngươi đã làm quen với nơi này chưa?"

"Đã quen rồi! Vốn chưởng môn Nam Thiên nói để chúng ta bắt đầu từ đệ tử nội môn, nhưng... Thật ra thực lực của chúng ta còn không với tới đệ tử nội môn, chúng ta nói sẽ bắt đầu từ đệ tử ngoại môn."

Lục Thần gật đầu, "Như vậy cũng tốt, có tiếng mà không có miếng sẽ gây cản trở cho sự phát triển sau này, đệ tử ngoại môn cũng không có gì không tốt."

"Đúng vậy, Cuồng Thần, có một đệ tử ngoại môn tên là Oản ca, sau khi biết chúng ta là đồng hương của ngươi, đặc biệt quan tâm chúng ta."

"Oản ca?" Lúc này Lục Thần mới nhớ tới, hắn còn có một đám tiểu đệ bên đệ tử ngoại môn ở Tiên Cực Môn.

Xem ra bây giờ Oản ca càng thêm sùng bái Lục Thần, ngay cả đồng hương của hắn cũng đặc biệt quan tâm.

Sau đó, Lục Thần và mọi người cùng đi thăm đám người Oản ca, sau khi thấy Lục Thần, Oản ca kích động đến mức hơi nói năng lộn xộn.

Hắn ta đã từng suýt lao vào phòng của Duy Ngã Độc Cuồng dạy dỗ hắn một trận, kết quả, bây giờ Duy Ngã Độc Cuồng đã trở thành đệ nhất cường giả trong Tứ Trọng Thiên, thật sự có cảm giác dường như đã qua mấy đời.

Không ngờ căn phòng của Lục Thần vẫn được giữ lại, hắn gọi riêng Lục Di vào trong phòng.

"Bàn Tử, ta sẽ nói với Nam Thiên đại ca, sau này ngươi cứ ở lại đây đi, hoàn cảnh nơi đây khá thanh tĩnh."

"Ừm, tốt! Được rồi, sau này đám người Nhu Nhu tỷ đến đây có thể ở chung với ta không?"

"Tùy ngươi." Lục Thần luôn cưng chiều Lục Di, đương nhiên không có ý kiến.

"Ngươi sẽ đợi các nàng sao? Các nàng đều rất nhớ ngươi."

Lục Thần suy nghĩ một chút, lắc đầu nói, "Có lẽ ta sắp đến Ngũ Trọng Thiên, chỉ là còn có một vài chuyện cần xử lý, nên sẽ ở lại đây một khoảng thời gian."

Lục Di hơi tiếc nuối, nhưng biết quãng đường của lão ca còn rất dài, hắn không thể dừng lại chờ bất cứ ai.

"Đúng rồi, cái này cho ngươi." Nói hết câu, Lục Thần lấy ra một cái chìa khóa giao cho Lục Di, "Đây là chìa khóa vòng xoáy, trong Tứ Trọng Thiên có rất nhiều vòng xoáy, không cẩn thận sẽ bị cuốn vào. Có chiếc chìa khóa này, ngươi có thể đi ra."

"Thế nhưng, trong thế giới vòng xoáy cũng không thiếu kỳ ngộ, nếu không phải bước ngoặt nguy hiểm, cố hết sức tự đi thăm dò, hơn nữa mỗi thế giới vòng xoáy đều có chìa khóa vòng xoáy, chiếc này để ngươi làm đồ dự phòng."

Lục Di khiếp sợ nhìn chiếc chìa khóa đó, "À? Ca, tại sao ngươi lại có thứ này?! Ta từng nghe đến thế giới vòng xoáy, ta cũng biết ngươi đi ra từ trong vòng xoáy, nhưng đây là thứ không nên tồn tại!"

Lục Thần mỉm cười, "Ta có một kỹ năng bị động gọi là tham lam, có 10% nhận thêm một phần thưởng, nhắc đến cùng kỳ lạ, hai lần vào vòng xoáy, đều là chìa khoá khởi động tham lam, ta cũng thấy mơ hồ! Ồ đúng, ta đã bán đi một cái, đổi sang một bản Thiên Cấp công pháp cao cấp và một thanh Tiên vũ, ngươi muốn bán, ít nhất phải đổi một bản Thiên Cấp công pháp trung cấp."

Lục Di trợn to hai mắt, đây là cái giá cả gì? Thiên Cấp công pháp cao cấp thêm một thanh Tiên Vũ?!

"Cái kia, hôm nay ngươi làm xong nhiệm vụ hằng ngày chưa?"

"Làm xong rồi, Oản ca đã cướp làm giúp ta." Hiện tại mọi người đã biết Lục Di là muội muội của Lục Thần, chắc chắn Oản ca sẽ trọng điểm quan tâm Lục Di, mấy cái việc như nhiệm vụ hằng ngày này, tuyệt đối sẽ không để Lục Di ra tay.

"Ừm, vậy được, đi, cùng đến thương điếm môn phái với ta, đổi quyển trục rút ra hiện thực." Lục Thần lôi kéo Lục Di, "Hắc hắc, cuối cùng lại có cơ hội rút đồ ra hiện thực, hơn 200 vạn cống hiến môn phái của ta đã đói khát khó nhịn!"

Giá cả của quyển trục rút thuộc tính ra hiện thực hơi dọa người, rút 100 điểm thuộc tính 3D ra hiện thực, cần một vạn cống hiến môn phái, giá cả quyển trục rút 100 điểm linh lực ra hiện thực càng khoa trương hơn, cần 10 vạn cống hiến môn phái, đồng thời mỗi người chỉ có 10 quyển trục rút mỗi loại ra hiện thực.

"Ca, ngươi không cần đổi cho ta, Tứ Trọng Thiên cũng có hạn mức cao nhất rút thuộc tính ra hiện thực, ngươi cho ta, vậy ngươi sẽ ít đi rất nhiều." Lục Di nói, "Dù sao sau này ta cũng sẽ tự kiếm."

Lục Thần gật đầu, bởi cống hiến môn phái không thể tặng cho, Lục Thần chỉ có thể đổi quyển trục rút ra hiện thực cho mình trước.

Cái này tốn 130 vạn cống hiến môn phái!

Ngoài ra còn có quyển trục "rút vật phẩm ra hiện thực".

Thể hiện mỗi loại vật phẩm cũng có giá cả không giống nhau, lúc đổi cần phải để thương điếm định giá trước.

Lục Thần đặt vật phẩm mà mình muốn rút ra hiện thực ở trong thương điếm để định giá trước, trong đó muốn đổi Thái Toa lại tốn 120 vạn cống hiến môn phái, có thể trực tiếp khiến Lục Thần táng gia bại sản.

Lúc này, người phụ trách thương điếm hối đoái môn phái, Tuyệt Tinh trưởng lão vội vàng chạy đến, "Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi đến đây sao không nói với ta một tiếng?"

Bình Luận (0)
Comment