Editor: Linh Tống
"Tiểu tử, cộng tất cả đám người chúng ta lại có đến mấy tiếng Hồn Thể Hợp Nhất, xem chúng ta giết chết ngươi như thế nào!"
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, "Các ngươi cảm thấy ta sẽ cho các ngươi cơ hội dùng hết mấy tiếng đó sao?"
"Kiêu ngạo! Quy củ cũ, tạm thời đừng liều mạng, dùng Hồn Thể Hợp Nhất mài chết hắn, hắn chắc chắn phải chết!"
Lục Thần phát hiện, chiến thuật ở Ngũ Trọng Thiên đã thay đổi, từ đối đầu chính diện biến thành chiến thuật kéo dài thời gian.
Đáng tiếc, mọi người đều là người đến từ Tứ Trọng Thiên, những người khác là đạt được sự công nhận của Thái Âm U Huỳnh, còn Lục Thần là trực tiếp giết chết Thái Âm U Huỳnh, tất nhiên không cần nói cũng biết sự khác biệt ở trong điều này.
Trong trận chiến hiện tại, cần phải đánh nhanh thắng nhanh, đúng lúc đây cũng là phong cách mà Lục Thần thích, lúc hắn chiến đầu đều thích miểu sát!
"Thần Ma Cộng Sinh! Trí Chi Tử Địa! Long Huyết Phí Đằng!"
"Hỗn Độn lĩnh vực!"
Lục Thần nhanh chóng mở kỹ năng!
Trong Hỗn Độn lĩnh vực, dù mấy người này xếp chồng lĩnh vực, cũng không thể ảnh hưởng đến Lục Thần.
"Chiến thuật kéo dài thời gian sao? Đều vô dụng với ta!" Lục Thần khẽ quát một tiếng, "Quỷ Ảnh Trọng Trọng. Hàng Lâm!"
Trong khoảng thời gian ngắn, trên chiến trường xuất hiện rất nhiều Quỷ Ảnh, nhanh chóng di chuyển.
Lục Thần nhanh chóng giáng lâm đến trước mặt tên nam tử cầm đầu, "Tẩy Nhĩ Cung Thính!"
Người kia bị Lục Thần kéo thẳng đến cạnh người, trong mắt hắn ta lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ.
Một người mới đi lên từ Tứ Trọng Thiên, cân nhắc đến việc bản thể trực tiếp xuyên việt đến Ngũ Trọng Thiên, trong lúc chiến đấu thế này, chỉ cần đối phương cố ý, với sức chiến đấu của Hồn Thể Hợp Nhất chắc chắn sẽ bị phá hủy nhục thân!
Lúc bọn họ bắt đầu chiến đầu thường sẽ sợ đầu sợ đuôi, hơn nữa cách đánh đều khá cẩn thận.
Nhưng nam tử mặc áo đỏ ở trước mặt hoàn toàn không phải như vậy, ngay từ đầu hắn đã hạ mức HP của mình xuống đến mức thấp nhất, hơn nữa không hề nghĩ ngợi, trực tiếp chủ động công kích!
Nhìn từ cách đánh hung hăng của hắn, không biết người này đã từng trải qua bao nhiên trận chiến sinh tử ở Tam Tứ Trọng Thiên, mới dám đánh như vậy!
"Ở trong lĩnh vực của ta, vì sao ngươi có thể hành động như thường?!"
Lục Thần cười nhạt, hắn không có nghĩa vụ giải đáp vấn đề của đối phương, nếu đối phương đã bị mình áp sát, vậy thứ chờ đợi hắn ta, là sự tấn công mạnh mẽ của Lục Thần!
"Mãnh Hổ Xuống Núi!" Thần Ma Vô Cực Kiếm liên tiếp đâm ra mười kiếm!
Trên đỉnh đầu của người kia vẫn chưa hiện ra thanh HP, cũng không có trị số bay ra, nhưng mười kiếm này, mỗi một kiếm đều để lại một lỗ máu ở trên người hắn ta!
Chỉ chớp mắt, đôi mắt đỏ bừng của người kia lồi ra, cả người chảy máu, ngã thẳng xuống đất không động đậy!
Đây chính là cách chiến đấu ở Ngũ Trọng Thiên? Trong đầu Lục Thần xuất hiện nghi ngờ này, nhưng bây giờ chưa phải lúc suy nghĩ những điều này, bóng dáng của hắn nhanh chóng giáng lâm đến bên cạnh một người khác.
Người này thấy sư huynh bị Lục Thần miểu sát, phản ứng rất nhanh chóng, thấy Quỷ Ảnh ở bên cạnh lao về phía mình, nhanh chóng ra chiêu, "Long Ngâm Thứ Nhật Kiếm Quyết!"
Trường kiếm trong tay hắn ta không phải loại trường kiếm bản rộng thân mỏng như của Lục Thần, hơi giống loại vụ khí dài mảnh trong đấu kiếm của phương tây, hắn ta ra tay cực nhanh, cánh tay chỉ còn lại tàn ảnh, đã không biết đâm ra bao nhiêu kiếm!
"Hư Không Cửu Bộ!" Lục Thần triển khai thân pháp, nhưng không phải vì né tránh, mà là vòng xoáy cỡ nhỏ thay đổi phương hướng công kích của đối phương.
Chịu ảnh hưởng của vòng xoáy cỡ nhỏ, phương hướng của Long Ngâm Thứ Nhật Kiếm Quyết bị lệch đi, Lục Thần cũng đã xoay người đến bên cạnh hắn ta.
"Mãnh Hổ Xuống Núi!"
Lại giết một người!
Lúc này đám thôn dân đứng phía sau đã nhìn đến trợn mắt há hốc mồm.
"Đây, đây chính là thực lực của tiên nhân? Quá mạnh mẽ! Đã sắp đến trình độ mắt thường khó có thể nhìn thấy."
"Hắn đã giết hai gã tiên nhân! Trời ạ, hắn đã giết tiên nhân!"
"Thế gian còn có trận chiến kinh khủng như vậy!"
Đối với bọn họ, trận chiến của đám người Lục Thần đã vượt ra ngoài sự tưởng tượng của bọn họ.
Không lâu sau, Lục Thần đã đánh chết bảy tên đệ tử Thanh Long Môn, những người cố gắng chạy trốn, sau khi bị Lục Thần đuổi kịp sẽ trực tiếp đánh chết!
Bảy tên đệ tử Thanh Long Môn đều nằm trong vũng máu, cả người đầy lỗ máu, thi thể không ngừng chảy ra máu tươi!
Lục Thần nhìn thoáng qua Thần Ma Vô Cực Kiếm, phát hiện trên thân kiếm còn để lại vết máu nhỏ xuống theo thân kiếm.
Đây là máu thật!
Ánh sáng trên thân Vô Cực Kiếm dần trở nên rực rỡ hơn, dường như bị máu tươi kích thích, trở nên rất hưng phấn.
Trong đầu Lục Thần vang lên giọng nói của Khí Linh Vô Cực Kiếm, "Đây là mùi máu, đã lâu không ngửi thấy mùi này…"
Lục Thần cảm thấy rất ngạc nhiên, "Trước kia ngươi đã tới Ngũ Trọng Thiên?"
"Lão đại, ta không nhớ rõ, chỉ cảm thấy mùi hương này rất quen thuộc." Khí Linh nói.
Lục Thần gật đầu, chắc Vô Cực Kiếm đã tới Ngũ Trọng Thiên, hoặc là Thiên Vực càng cao hơn.
Lúc này, thôn dân xung quanh đã sợ đến mất hồn, hoang mang lo sợ.
"Chàng trai!" Thôn trưởng giãy giụa đứng lên, đi nhanh đến trước mặt Lục Thần, "Nhanh, ngươi chạy nhanh đi! Nếu để Thanh Long Môn biết ngươi giết người của bọn họ, chắc chắn bọn họ sẽ đến tìm ngươi báo thù!"
Lục Thần thu hồi Vô Cực Kiếm, thản nhiên nói, "Các ngươi phái người đi thông báo cho Thanh Long Môn, cứ nói ta đã giết người."
"Cái này, không được, ngươi giết chết tiên nhân vì chúng ta, chúng ta không thể bán đứng ngươi!" Thôn trưởng lắc đầu thật mạnh.
"Đúng vậy, nếu không có ngươi, e rằng chúng ta không thể sống qua mùa đông này!"
"Tiên nhân, tuy chúng ta nhỏ yếu, nhưng tuyệt đối không làm việc lấy oán báo ân này!"
Lục Thần mỉm cười, "Ta nhận tấm lòng của các ngươi, ta đã giết người của bọn họ, Thanh Long Môn không thể tìm được ta ngay, ngược lại nếu các ngươi biết chuyện không báo, e rằng sẽ bị liên lụy. Đến lúc đó, ta đoán không phải chết mấy người là có thể giải quyết, làm không tốt các ngươi đều phải chết."
Thôn trưởng im lặng, "Điều này…"
Lục Thần vỗ vai thôn trưởng, "Yên tâm đi, vừa nãy các ngươi cũng đã thấy thực lực của ta, ta không dễ chết như vậy. Hiện tại đừng chậm trễ việc này nữa, nhanh đi báo tin đi."