Editor: Linh Tống
Lục Y Y đau lòng nhìn Lục Thần, tiến lên một bước, khẽ nói, "Lão đại, không thể nói như vậy, nếu ngươi không ra tay, bọn họ sẽ tổn thất rất nhiều thanh niên có sức lao động, về sau sẽ ngày càng sa sút, sớm muộn gì cũng bị Thanh Long Môn tàn sát gần như không còn."
"Đúng vậy, lão đại, thật ra chết không phải điều đáng sợ nhất, mất cảm giác với cái chết mới khiến người ta đau lòng!" Tiểu Mẫn cũng nói, "Lúc này đây, ít nhất bọn họ đã phản kháng, tinh thần của bọn họ không còn bị nô dịch nữa."
Lục Thần thở dài một tiếng, Tiểu Lục và Tiểu Mẫn nói không sai, dù Lục Thần biết rõ như vậy, nhưng vẫn cảm thấy áy náy.
Nhớ lại những thôn dân chất phác đêm không cần đóng cửa này, trước khi mình đi, bọn họ còn đưa bảo vật được cất giấu kỹ cho mình, bọn họ đều là những người hiền lành...
Nhưng người hiền lành lại bị tùy ý hành hạ đến chết!
Lục Thần nhớ lại lời nói của Dã Quái Chi Vương, dù là vương hầu tướng lĩnh, đâu không phải bẩm sinh đã ở địa vị cao quý? Chẳng lẽ những người hèn mọn này thì đáng chết sao!
Một lúc lâu sau, Lục Thần ngẩng đầu, "Đi thôi!"
"Lão đại, chúng ta đi đâu?"
"Thanh Long Môn!" Lục Thần bình tĩnh nói ra ba chữ!
Vốn Lục Thần chỉ nghĩ dùng một chiêu giương đông kích tây, lừa gạt Long Môn Vũ Hầu rời đi, còn bây giờ, hắn lại thực sự bước lên con đường đến Thanh Long Môn!
Thanh Long Môn cách Liệp Long Thôn khá xa, đến buổi chiều ngày thứ năm, vừa đúng lúc là khoảng thời gian lần đầu tiên Lục Thần sử dụng Hồn Thể Hợp Nhất vào trước đó, Lục Thần đã tích đầy một tiếng Hồn Thể Hợp Nhất.
Một ngọn núi xanh biếc đứng sừng sững ở cách đó không xa, ngọn núi này cao bảy, tám trăm mét, là ngọn núi cao nhất quanh đây.
Sơn môn được dựng dưới chân núi, phía trên có hàng chữ to cứng cáp, Thanh Long Môn!
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, một mình đi vào Thanh Vân Môn!
...
Sáu ngày trước, Long Môn Vũ Hầu tự mình dẫn đám người trong môn phái đi đuổi bắt Lục Thần, nhưng đoàn người lại vồ hụt, sau đó bọn họ lại tìm kiếm mấy ngày, vẫn không tìm được tên kia.
Nghĩ đến mấy câu mà Lục Thần viết ở trên tảng đá, tuy không biết Lục Thần có đến thật hay không, nhưng dù sao cũng tốt hơn điên khùng tìm kiếm một chút, Long Môn Vũ Hầu lập tức dẫn người quay về Thanh Long Môn vào đúng buổi trưa của ngày giao hẹn.
Thế nhưng, đã chờ hơn nửa ngày cũng không thấy Lục Thần đến đây, Long Môn Vũ Hầu giận dữ đứng trên diễn võ trường!
"Chết tiệt, lại bị tiểu tử này đùa bỡn! Lục Thần, đừng để ta bắt được ngươi, ta mà bắt được ngươi chắc chắn sẽ chơi chết ngươi!"
Đám người trong môn phái cũng vô cùng tức giận.
"Rốt cuộc hắn đã dùng cách gì để phát hiện Tầm Long Tín Tử?"
"Thật sự tức chết lão tử, lại để một người chơi đùa Thanh Long Môn chúng ta đến xoay quanh."
"Lần này dù hắn đi chậm hơn nữa, cũng có thể rời khỏi địa giới Thanh Long Môn, e rằng sau này sẽ rất khó tìm được hắn!"
Đúng vào lúc này, toàn bộ Thanh Long sơn đột nhiên lắc lư dữ dội, mọi người vội vàng nhìn về phía chân núi.
Lúc này một nam tử đồ đỏ tóc trắng, đang nhanh chóng đi đến từ chân núi.
Những nơi đi qua, tất cả các đệ tử cấp thấp trong môn phái muốn cố gắng ngăn cản hắn đều bị miểu sát trong nháy mắt!
"Đây là ai? Trên đầu có ID, gọi là Duy Ngã Độc Cuồng!"
"Chẳng lẽ là... Hình thái Chiến Hồn của Lục Thần!"
"Lục Thần? Hắn, hắn tới thật! Chưởng môn, hắn đã giết rất nhiều đệ tử môn phái!"
Đôi mắt Long Môn Vũ Hầu đã đỏ bừng, lạnh lùng nói, "Những phế vật kia bị giết thì thôi, đều là một vài người không có thực lực gì, đúng lúc còn có thể tiêu hao một chút thời gian Hồn Thể Hợp Nhất của hắn!"
"Ha ha ha ha, thật tốt quá, Lục Thần, cuối cùng ngươi đã tới, ta chỉ sợ ngươi không đến, thật tốt quá, cuối cùng đã có chỗ để ta trút hết cơn giận trong lòng!"
"Mọi người, chúng ta cứ chờ hắn ở diễn võ trường!"
...
Lúc này, Lục Thần đã giết chết hơn hai trăm người, những người này đều là Tu Sĩ nhất tinh, tuy nói Tu Sĩ nhất tinh không có nghĩa Chiến Hồn của hắn ta chắc chắn sẽ yếu ớt, nhưng nói từ một khía cạnh nào đó, tất cả những người sở hữu Chiến Hồn cường đại sẽ rất dễ kiếm tiền, cũng có thể nhận được càng nhiều cống hiến môn phái hơn, tất nhiên cuối cùng tinh cấp sẽ không thấp, cho nên trong rất nhiều tình huống, tinh cấp của một người tu tiên có thể phản ánh thực lực tổng hợp của hắn ta.
Lại nói, bây giờ Lục Thần cũng không quan tâm đối phương lai lịch gì, hắn cầm Thần Ma Vô Cực Kiếm trong tay, hóa thân Ma Thần.
"Các ngươi là tiên? Vậy lão tử chính là ma!" Lục Thần gầm lên một tiếng, một kiếm đâm thẳng vào đầu một người!
Mặc dù là Hồn Thể Hợp Nhất, những người này đứng ở trước mặt Lục Thần, cũng không thể chịu nổi công kích hơi một tí là mấy ức của Lục Thần!
Thuộc tính của Lục Thần đều là dạng đối thủ đơn đấu với cấp Boss, ví dụ như đối thủ Thái Âm U Huỳnh có 150 ức HP!
Vô Cực Kiếm bay thẳng vào đầu của một người, Lục Thần dùng một cái Tam Trọng Môn, một tay đỡ được Vô Cực Kiếm, một tay vồ mạnh một cái, "Tẩy Nhĩ Cung Thính!"
Một người bên cạnh còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì, thân thể không tự chủ được bị hút về phía Lục Thần.
"Linh Năng Không Gian Pháo!" Lục Thần bắn một pháo về phía lồng ngực của hắn ta!
Máu thịt bắn tung tóe!
Trước đây những cường giả đến từ Tứ Trọng Thiên này cũng trải qua rất nhiều trận chiến, nhưng dù là cao thủ đỉnh cấp của Tứ Trọng Thiên như Thánh Chiến Ma Tôn, Lục Thần vẫn có thể chiếm được ưu thế trong trạng thái bị trọng thương.
Huống hồ sau đó Lục Thần đã tăng thực lực, còn đánh chết cả Thái Âm U Huỳnh!
Dù Lục Thần không mở đầy trạng thái, việc giết chết bọn họ cũng dễ như trở bàn tay!
Đáng tiếc Ngũ Trọng Thiên đã không thể hiện trị số sát thương, bọn họ chỉ có thể thấy, chỉ cần là người bị Lục Thần nhắm vào, vậy sẽ là một chiêu miểu sát!
"Trời ạ, đây, đây là sát thương gì! Thật đáng sợ!"
"Trần sư huynh nói với ta, Chiến Hồn của hắn có 5 ức HP, sao có thể trực tiếp bị miểu sát! Không thể nào, không thể nào!"
"Đây còn là người sao? Chờ đã, hắn, hắn lên Dã Tu Sĩ ngũ tinh từ lúc nào? Không phải nói hắn vừa đến Ngũ Trọng Thiên sao? Hắn không phải Lục Thần?"