Editor: Linh Tống
Lục Thần đã trải qua một nhiệm vụ ẩn, lúc này tuyệt đối không hoảng sợ.
Tranh thủ trong hai phút này, Lục Thần sờ soạng toàn bộ thi thể người chết ở xung quanh.
Trang bị của đám người này đều rất xa xỉ, không nhặt mấy ngàn nguyên rơi trên mặt đất thì quá lãng phí.
“Thu hoạch cũng không tệ lắm, những trang bị này cũng có thể bán được hơn vạn… Đáng tiếc không rơi váy dài Bách Hoa, một món đó có thể được 10 vạn.” Lục Thần kiểm tra balo của mình.
“ĐKM, ta còn chưa dùng hết thuốc chữa thương nữa… Đánh xong Thanh Long lại đặt một ít thuốc vào thương khố quân đoàn. Hơn nữa, bây giờ còn chưa có thuốc chữa thương trung cấp sao? Thuốc chữa thương cấp thấp này chỉ hồi 100 HP, không có tác dụng gì.”
Lục Thần oán trách một câu, thời gian vừa đúng, theo một luồng ánh sáng vàng, Lục Thần lại quay về rừng rậm Mê Vụ.
Đi đến chính giữa rừng rậm Mê Vụ, Lục Thần ngồi dưới đất nghỉ ngơi.
“Thời gian hoàn thành nhiệm vụ là 24 giờ, ta cũng đã nhận nhiệm vụ, vậy không cần vội vàng.”
“Không được, ta muốn ngủ một chút đã, đánh suốt một đêm, quá mệt mỏi…”
Lục Thần cũng không dám logout, sợ sau khi logout sẽ xảy ra rắc rối gì đó, khiến nhiệm vụ biến mất, vì vậy dứt khoát ngã xuống mặt đất ngủ.
Dù sao lần trước đã ngủ ở trong game, cảm giác cũng không khác gì nằm ngủ ở trên giường, cũng chỉ hơi mỏi eo đau lưng mà thôi.
…
Lục Thần thật sự quá mệt mỏi, nằm trên mặt đất lập tức ngủ mất.
Mười giờ sáng, lúc này số người trong trò chơi không ngừng tăng vọt, sau khi một đám người chơi thức suốt đêm lại vẫn còn khỏe như vâm.
Sau khi người chơi online, cũng thấy kỳ quái, vì sao việc sát nhập toàn server còn chưa kết thúc?
“Cái gì thế? Vì sao Bách Thú Quần Sơn vẫn đầy sương mù? Thế này còn luyện cấp kiểu gì?”
“Vẫn chưa tách các khu ra à?”
“ĐKM, sương mù dày đặc đã tiến đến Tiên Sơn! Trang web chính thức cũng không giải thích sao?”
“ĐM, lão tử đi ra ngoài một chuyến, hạn mức cao nhất của độ bền trang bị đã giảm xuống!”
Mười hai giờ trưa, bên trong Tiên Sơn người đông nghìn nghịt, mọi người bị bao vây ở Tiên Sơn không dám ra ngoài.
Vốn dĩ, trong công hội muốn thăng cấp đều chia thành tiểu đội, nhưng toàn bộ dã quái bên ngoài đã xảy ra biến dị, thuộc tính của người chơi cũng giảm xuống trên diện rộng, bây giờ đánh một con quái tốn sức gấp hai lần, không làm tốt còn phải tốn thêm mấy bình thuốc chữa thương.
Cắn thuốc trong hoạt động đoàn đội cũng không sao cả, nếu đánh quái thăng cấp bình thường cũng cắn thuốc như vậy, công hội nào chịu nổi.
Trí mạng nhất là, trang bị còn giảm độ bền!
Những trang bị này động một cái là mấy ngàn nguyên, có ai cam lòng để trang bị giảm giá trị như thế.
Ngược lại bây giờ người ở khu vực tân thủ còn chưa chịu ảnh hưởng, một đám tay mơ rất nhanh chóng thăng cấp.
Bốn giờ chiều! Sương mù dày đặc.
“Không thể nào, xảy ra chuyện gì, đã mấy giờ? Sương mù dày đặc còn chưa biến mất?”
“Trang web chính thức vẫn không đưa ra thông báo sao? Thế này còn chơi cái trứng!”
“Quên đi, vẫn lên quay về giúp đám người trong công hội xông qua rừng rậm Độc Vụ đi.”
Bảy giờ tối.
Bên trong Tiên Sơn, trong diễn đàn, đã đầy lời oán hận buồn bã, các streamer đã bắt đầu phát sóng trực tiếp chơi đấu địa chủ.
Thỉnh thoảng, streamer còn online một chút, kết quả phát hiện trong Tiên Sơn vẫn sương mù dày đặc, nhanh chóng logout!
“Trời ạ, không phải nói đã hoàn thành nhiệm vụ toàn server sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Muốn điên, cả ngày không có chuyện gì làm, lúc trước khó khăn lắm mới tranh thủ ưu thế đẳng cấp, sắp bị người phía sau đuổi kịp.”
“Ôi, thật nhàm chán, ta đã hỏi nhân viên công tác của Thiên Hành, bọn họ cũng không nói ra nguyên do, chỉ nói trò chơi không thể có sai lầm, muốn chúng ta kiên trì chờ đợi…”
Đương nhiên, có có một vài thổ hào không sợ chết.
Vì đảm bảo ưu thế cấp bậc của mình, thay đổi trang bị giá rẻ miễn cưỡng thăng cấp, không biết đã phá hủy mấy món trang bị.
Tám giờ tối, Lục Thần mơ màng tỉnh lại.
Mở mắt ra, Lục Thần phát hiện mình vẫn đang ở trong game, bên cạnh có ba đầu bảy ngốc đang canh gác.
Suy nghĩ kỹ một lúc mới nhớ ra đã xảy ra chuyện gì.
“ĐKM, cũng đã hơn tám giờ? Ta ngủ 14 tiếng?” Lục Thần vất vả ngồi dậy.
“ĐM, giấc ngủ này thật ngon.” Lục Thần vỗ mặt mình, “Nhưng rất đói.”
“Quên đi, trước tiên đánh Thanh Long rồi đi ăn cơm.”
“Hoạt động một chút trước đã, tỉnh táo một chút.” Lục Thần đứng lên tùy ý đi qua đi lại, nhanh chóng tìm lại trạng thái.
Để đảm bảo không xuất hiện điều bất ngờ, Lục Thần hoạt động nửa tiếng, lúc này mới quyết định làm nhiệm vụ.
Trình tự triệu hoán Thương Thiên Thanh Long giống với Hắc Viêm Long Hoàng, đặt Thủy Hỏa Kỳ Lân, Thủy Hỏa Toan Nghê lên trên vị trí trụ đá tương ứng, xung quanh xuất hiện linh khí thuần màu xanh, hội tụ thành một con vật to lớn dài hơn mười mét.
“ĐKM, đây chính là Thương Thiên Thanh Long, còn uy vũ hơn cả Thanh Long trong sự tưởng tượng của ta!” Lục Thần liếm đầu lưỡi, “Bốn thần thú thủy hỏa, bắt đầu đánh!”
Thương Thiên Thanh Long cũng là song tu vật pháp, dường như Thanh Viêm phun ra càng kinh khủng hơn chút, sau khi bị đánh trúng, có debuff liên tục mất máu.
Vốn Lục Thần còn đang đau đầu vì không có mê muội của Đào Ngột, hút linh khí thuần của Thao Thiết thì phải đánh Thanh Long thế nào, nhưng bốn thần thú thủy hỏa lại cho hắn sự bất ngờ cực lớn.
Nước của Thủy Toan Nghê có hiệu quả trị liệu!
Nước của Thủy Kỳ Lân lại có hiệu quả đóng băng!
Dường như hỏa kháng của Hỏa Toan Nghê và Hỏa Kỳ Lân rất cao, Thanh Long đánh chúng nó hai cái, sát thương máu không quá cao, cộng thêm trị liệu của Thủy Toan Nghê, đóng băng của Thủy Kỳ Lân, có thể chống đỡ một lúc lâu.
Thế nhưng cũng có tai hại, tính kháng nước lửa của Thanh Long cũng rất cao, tứ thần thú cùng đánh mất máu rất chậm.
Lúc này, độc của Lục Thần lại có tác dụng!
Sử dụng mạng nhện hạn chế Thanh Long, kỹ năng của Thủy Toan Nghê và Thủy Kỳ Lân có thời gian cooldown, đồng thời lợi dụng hai loại độc để bổ sung sát thương.
“Gia hỏa này không khó đánh, mấu chốt là phải tốn nhiều thời gian hơn!” Lục Thần kêu lên, “Đừng hỗn loạn, cứ theo tiết tấu hiện tại, chúng ta mài chết nó!”
Lần đánh này là sáu tiếng.