Editor: Linh Tống
Sư huynh lắc đầu, "Ta cũng không biết bên kia xảy ra chuyện gì, chúng ta đi xem một chút đi."
Trên Thanh Long sơn, càng ngày càng có nhiều đệ tử Thanh Long Môn ngã xuống dưới sự công kích không khác biệt của Lục Thần, mặc kệ là Hồn Thể Hợp Nhất, hay là trạng thái bản thể, chỉ cần bị Linh Năng Pháo bắn trúng mục tiêu, chỉ có một kết cục là trực tiếp bị miểu sát!
Từng Chiến Hồn mất đi, từng bộ thi thể ngã vào trong vũng máu... Toàn bộ Long Vũ Đài đã trở nên hoàn toàn thay đổi, ngay cả tảng đá cũng thấp hơn một khoảng lớn!
Sau khi duy trì liên tục công kích mấy phút, cuối cùng Lục Thần đã dừng tay.
Long Vũ Đài đã là một mảnh hỗn độn, xác chết ngổn ngang khắp nơi, cơ thể không còn lành lặn!
Không biết từ lúc nào, Thái Âm Khốn Long Trận đã bị Lục Thần cứng rắn phá hủy.
Lục Thần hừ lạnh một tiếng lao xuống dưới, một lần nữa hạ xuống mặt đất.
Nhìn trăm bộ thi thể ở xung quanh, trong mắt Lục Thần không hề có vẻ thương hại, trong suy nghĩ của Lục Thần, những người được gọi là tiên nhân này chết không có gì đáng tiếc!
Chỉ là thi thể của Vũ Hầu đâu? Lục Thần đi kiểm tra, lại không thấy Long Môn Vũ Hầu.
"Chạy? Không thể nào!" Lục Thần hơi híp mắt lại, mặc dù hắn không đặc biệt công kích, thế nhưng nếu có người chạy trốn khỏi Thanh Long sơn, chắc chắn hắn sẽ phát hiện.
Đúng vào lúc này, thời gian Hồn Thể Hợp Nhất của Lục Thần đã kết thúc, tuy bây giờ hắn vẫn ở trong trạng thái tóc trắng, nhưng thuộc tính đã khôi phục trạng thái bình thường!
"Không tốt, đã dùng hết thời gian!"
"Quan Thiên Mục!"
Quan Thiên Mục có thể để Lục Thần tiến vào linh khí nhập vi, cũng có thể phân biệt ra sự ngụy trang, thậm chí thấy một vài thứ mà người bình thường không thấy được.
Thế nhưng Quan Thiên Mục lại không thể nhìn xuyên thấu!
Vạn vật đều có linh khí, huống chi là những người vừa chết này, thân thể của bọn họ cũng đang phát tán ra linh khí.
Lục Thần tìm một vòng, cũng không tìm được linh khí biến hóa khả nghi gì đó, không nhịn được cau mày, "Chẳng lẽ còn phải tốn thời gian đuổi giết Long Môn Vũ Hầu!"
Nhưng vào lúc này, mấy bộ thi thể cách đó không xa đột nhiên động đậy, Lục Thần lập tức trợn to hai mắt, nhìn về hướng kia.
Có người đẩy thi thể ra, sau đó chui ra từ phía dưới thi thể.
Tiếp theo, các nơi khác cũng có tình huống tương tự.
Lục Thần hơi híp mắt lại, đám người kia lại dùng thi thể những người khác để che chở, tránh được trận oanh tạc vừa rồi, cũng tránh được sự kiểm tra đo lường linh khí từ Quan Thiên Mục của Lục Thần.
Hơn nữa bọn họ vẫn quán triệt chiến thuật hèn mọn này đến cuối cùng.
Cho đến khi thời gian Hồn Thể Hợp Nhất của Lục Thần hoàn toàn biến mất, bọn họ mới xuất hiện!
Có thể còn sống, tất nhiên vẫn có chút thực lực.
Tổng cộng 10 người, tám gã đường chủ đều là Tu Sĩ tứ tinh, còn có hai người là Tu Sĩ ngũ tinh, một gã phó bang chủ, còn có người cuối cùng, Long Môn Vũ Hầu!
"Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi, ngươi lại có thể đánh bại Thái Âm Khốn Long Trận! Ta thừa nhận chúng ta đánh giá thấp ngươi, ngươi thật sự rất mạnh!" Một gã đường chủ nghiến răng nghiến lợi nói, nhưng sau đó hắn ta lại nói sang điều khác, "Ngươi lại phá hủy cơ nghiệp hai mươi năm của Thanh Long Môn chúng ta!"
"Thế nhưng, vậy thì tính sao, ngươi đã dùng hết thời gian Hồn Thể Hợp Nhất, chúng ta còn có thời gian! Ngươi có mạnh hơn nữa, cuối cùng ngươi vẫn phải chết trên tay chúng ta!"
Tuy nói những người này may mắn còn sống, thế nhưng dường như Chiến Hồn và nhục thân của mấy người đều chịu sự tổn thương ở mức độ khác nhau.
Dù vậy, lúc sở hữu trạng thái Chiến Hồn, bọn họ vẫn mạnh hơn trạng thái bản thể của Lục Thần rất nhiều!
Mấy người đối diện đang từng bước ép sát bao vây lại.
Lục Thần sờ mũi một cái, không nhịn được lắc đầu, "Ôi, vẫn có sơ suất, không nắm bắt tốt thời gian, vẫn còn quá ít kinh nghiệm!"
Trên thực tế nếu đánh bình thường, thời gian một tiếng của Lục Thần hoàn toàn đủ, ai biết đám người này rõ ràng là một cái Thanh Long Môn, hơn tám trăm người còn bỉ ổi như vậy... Cộng thêm một cái Thái Âm Khốn Long Trận rất mạnh, đúng là mang đến chút rắc rối cho Lục Thần.
"Ha ha ha ha, Duy Ngã Độc Cuồng, bây giờ hối hận đã không còn kịp nữa, dù trên người chúng ta có thương tích, nhưng không phải là người mà ngươi có thể đối phó!"
“Chuẩn bị xong chưa? Tiếp theo mới là phần chính!”
Nhưng không biết trong tay Lục Thần có thêm một con chuột đồng nhỏ màu trắng từ lúc nào, đang không ngừng réo chi chi chi về phía Lục Thần.
Dường như Tiểu Mao Đoàn đặc biệt không an phận, có ý cầu xin được ra chiến.
Lục Thần suy nghĩ một chút, "Thật ra ta chưa chắc đánh không lại..."
"Chi chi chi!"
"Đúng là cũng hơi nguy hiểm, nhưng... Quên đi, ngươi đã muốn đánh như vậy, vậy giao đám người còn lại cho ngươi. Ngươi cũng cẩn thận một chút, đừng sơ suất biết không?"
"Chi chi chi..."
"Ừm? Tự tin như vậy?" Lục Thần hơi ngạc nhiên, "Được rồi, giao cho ngươi. Nhưng ta còn có một yêu cầu, cái tên dáng vẻ to khỏe nhất kia..." Lục Thần nhìn chằm chằm Long Môn Vũ Hầu, hung hăng nói, "Đừng để hắn chết quá nhanh!"
Tất nhiên Tiểu Mao Đoàn hiểu ý của Lục Thần, lão đại muốn mình "tiếp đón" vị quý khách này thật tốt!
Long Môn Vũ Hầu là hung thủ giết cả Liệp Long Thôn, thù này phải báo, vậy không thể để hắn ta chết một cách đơn giản!
Đám người Vũ Hầu ngạc nhiên nhìn Lục Thần, mặc dù người này đang tự trách mình tiêu hao hết thời gian Hồn Thể Hợp Nhất quá sớm, nhưng trên mặt lại không hề có vẻ hoảng hốt.
Ngược lại, vẻ mặt của người này không lo lắng, vô cùng tự tin!
Hắn nói chuyện với con chuột tầm thường kia, khiến trong lòng mọi người càng thêm nghi ngờ.
Trong Ngũ Trọng Thiên, chiến sủng hay khôi lỗi của Ngự Thú Sư và Khôi Lỗi Sư chỉ có ra chiến đấu trong lúc Hồn Thể Hợp Nhất, nhưng ý của Duy Ngã Độc Cuồng là, muốn để con chuột kia đối phó bọn họ?
"Ha ha ha ha, Duy Ngã Độc Cuồng, ta thấy ngươi bị điên rồi! Lại gửi gắm hy vọng lên người một sủng vật rác rưởi trong rác rưởi này!"
"Một con chuột đồng mà thôi, đừng nói so sánh với chiến sủng thần thú của lão tử, cho dù là chiến sủng dã quái cấp thấp nhất cũng mạnh hơn nó không biết bao nhiêu lần."