Tử Di

Chương 115

" Thần thông đều không còn, trở thành thú cưỡi vừa lúc." Nam tu cất tiếng.

" Tại hạ Vương Thắng Lợi, có thể cùng đạo hữu tổ đội tạm thời sao?"

Chung Ly gật đầu, cũng tiện đà giới thiệu:

" Chung Ly, Thanh Hà tiên tông."

" Lời đồn quả thực không hề phóng đại, nghe danh đã lâu lần đầu gặp gỡ, Chung đạo hữu kiếm đạo trác tuyệt, quả thật là anh kiệt một phương."

" Nói quá, hiện tại hai chữ anh kiệt Chung Ly vẫn chưa thể chạm tới." Nàng thẳng thắn đáp, đây không phải khiêm tốn, đây chính là sự thật.

Nói xong nàng liền mặc kệ Vương Thắng Lợi, vỗ vỗ đầu điểu sư nói:

" Lông đã trụi, bay liền miễn cho ngươi, trước mắt theo ta, nếu không nằm tại nơi này đi."

Câu nói cuối cùng khiến điểu sư rùng mình, hai cánh cũng cụp lại yên lặng.

Chung Ly khống chế được yêu thú mới liền nhường bọ cạp đen cho Vương Thắng Lợi. Ngồi nó quá cộm mông, điểu sư này vẫn là tương đối âm ái.

Vương Thắng Lợi nhìn yêu thú rồi lại nhìn nàng, trầm ngâm hỏi:

" Từ một thành hai, đây là gấp đôi trú mục?"

" Kẻ thù đến liền nhường ngươi tiếp đón, thể tu không phải vẫn luôn hiếu chiến?"

Nàng hiểu ý hắn nhưng lại chẳng hề mảy may sợ hãi, sau trận chiến vừa rồi nàng đột nhiên nghĩ thông, thu hút một chút chưa chắc là điều xấu. Kiếm tu như nàng, trốn tránh chiến cuộc lại làm sao có thể sớm biến lời đồn trong miệng Vương Thắng Lợi thành sự thật.

Anh kiệt, muốn xứng với hai từ này nàng còn cần cố gắng rất nhiều.

...

Hai người cứ như vậy, chẳng hề nể nang sợ hãi kẻ nào, bay nhanh chạy trên sa mạc.

Xuất phát trễ liền không thể vứt bỏ tốc độ, bí cảnh trung tâm mới là mục đích tiến vào nơi này.

Ngày đêm di chuyển, thi thoảng chỉ dừng lại cho hai yêu thú nghỉ ngơi, các nàng hai người liền trở thành thủ vệ canh gác cho chúng. Dù sao ra sức lại không phải các nàng, bóc lột không thể quá man rợ.

" Có người." Chung Ly đang nhắm mắt đả toạ đột nhiên cất tiếng.

Vương Thắng Lợi đang nằm lập tức chuyển ngồi, hai tay khởi động nói:


" Như mọi lần, ta trước tiên thử."

Chung Ly gật đầu, nắm lên một vốc cát khởi động linh khí, lặng lẽ ẩn nấp kiếm khí trên người hắn.

Vương Thắng Lợi cùng nàng đã gặp không ít không có mắt người, chọc các nàng tu sĩ đều đã yên vị dưới nền cát.

Rất nhanh, Vương Thắng Lợi liền quay lại.

" Chút tôm tép, đã giải quyết ổn thoả."

Chung Ly gật đầu, nhìn lên bầu trời hơi chút ám trầm:

" Liền tiếp tục lên đường, sớm ngày tiến vào trung tâm."

Hai người không nhiều lời liền nhanh chóng đánh thức hai yêu thú tiếp tục hành trình ngay trong đêm.

...

Ba ngày nữa trôi qua,...vậy là đã tròn một tháng tại bí cảnh.

Chung Ly đang yên vị trên lưng Điểu sư đột nhiên ra lệnh nói dừng lại. Vương Thắng Lợi cũng dừng lại, tò mò hỏi ý kiến nàng.

Chung Ly giơ tay, sợ tơ đỏ trên tay phát sáng, đầu dây chỉ về một hướng.

Nàng ra hiệu cho họ Vương cùng nàng đuổi theo phương hướng xuất hiện đồng bạn, không biết lần này gặp được lại là ai.

Chạy không lâu, Chung Ly đã có thể xác định được người xuất hiện. Chỉ là hiện giờ hắn đang ở trong chiến cuộc, toàn thân thương tích cố gắng chống trả.

Người này không ai khác chính là Trúc Phong, đồng môn của nàng.

Hắn cũng phát hiện ra Chung Ly, ánh mắt cầu cứu hướng về phía nàng.

Chung Ly cũng không giũ bỏ hắn mà cầm kiếm lao đến. Vây công Trúc Phong có năm người, cho nên luyện khí kỳ đỉnh hắn có thể trật vật đến nông nỗi này.

Thấy sắp tiêu diệt được luyện khí đỉnh nam tu lại đột nhiên có xa lạ người nhập chiến cuộc. Một nam tu trong số đó hét lớn:

" Không có mắt người mau cút."

" Cút cái gì, đến liền diệt, chỉ là một nữ tu luyện khí bảy tầng." Một nam tu khác cất tiếng.


Chung Ly hơi rũ mắt, che giấu ý cười sắp bật khỏi. Lúc ngẩng mặt lên, hai mắt đã chứa đầy sợ hãi bật thốt:

" Các vị có thể tha cho huynh muội ta một con đường sống. Ta cùng huynh trưởng nguyện ý giao lên toàn thân đồ vật."

Một nữ tu thấy nàng như vậy liền khinh thường:

" Loại người hèn nhát như ngươi quả thực khiến chúng nữ tu phải hổ thẹn."

Chung Ly bật khóc đáp:

" Ta có thể làm gì khác, ta chỉ muốn sống. Tu vi ta như vậy tiến vào bí cảnh đã không dễ, ta không muốn chết sớm như vậy."

Nữ tu kia nghe vậy lập tức châm chọc:

" Sống được đến giờ chắc hẳn ngươi đã tốn không ít nước mắt, nhưng tiếc thay ta lại ghét nhất loại người giống như ngươi. Mau nạp mệnh." Dứt lời kiếm trong tay nàng ta đã tấn công tới. Chung Ly giả vờ sợ hãi, chân nọ đá chân kia ngã ra nền cát, vừa lúc tránh khỏi kiếm đâm tới.

Trúc Phong đã suy yếu đứng phía sau nàng lập tức bị kiếm xỏ xuyên cánh tay trái. Hắn hai mắt hơi trố bất ngờ nhìn nàng.

Chung Ly ra hiệu cho hắn giả vờ bị thương nặng lui về phía sau. Trúc Phong khó hiểu nhưng vẫn làm theo, đạp văng ra nữ tu kia sau đó ngã quỵ trên nền cát ngất xỉu.

Lập tức năm con mắt đổ dồn về phía nàng, có xem trò hay có, có khinh thường có. Duy nhất chỉ có một nam tử áo đen lạnh nhạt giương mắt.

Chung Ly đã diễn liền diễn tròn vai, nhìn về phía Trúc Phong đã ngất xỉu liền càng bật khóc to hơn.

" Huynh trưởng...."

" Đủ rồi, ngươi liền giải quyết nàng ta." Nam tu nói muốn cùng lúc sát nàng và đồng môn ra hiệu cho nữ tu mới bị một cước đạp ra giải quyết nàng. Sau đó bốn người lập tức chuyển mục tiêu về phía Vương Thắng Lợi cùng hai yêu thú phía xa.

Nữ tu kia đang bực bội lập tức gật đầu, cầm kiếm lao nhanh tới Chung Ly.

Nàng liền tiếp tục giả vờ siêu vẹo hoàn hảo tránh khỏi toàn bộ chiêu thức của nàng ta.

" Kiếm pháp lạn như vậy, kiếm chính là bị ngươi làm nhục." Chung Ly xoay mình chế giễu.

Nữ tu nghe vậy bất ngờ, không tin tưởng nhìn nàng:

" Loại ngươi như ngươi cũng xứng đánh giá ta."


" Vì sao không?" Hắc kiếm cầm trên tay cuối cùng cũng được khởi động. Nàng dễ dàng chém đứt vũ khí trong tay nữ tu trước ánh mắt ngỡ ngàng của nàng ta.

Bên kia bốn tu sĩ đã đuổi đến Vương Thắng Lợi hoàn toàn không hay biết tình hình bên phía nàng.

Kề kiếm vào cổ nữ tu, Chung Ly mỉm cười:

" Ta cũng ghét nhất loại người tự cho mình là đúng."

" Giả heo ăn...thịt..."

Nữ tu tức tưởi ngã xuống, không thể tin tưởng người nàng ta mới khinh thường vừa rồi lại có thể một chiêu kết liễu bản thân.

Chung Ly nhìn đằng xa đã đánh nhau thành đoàn, lập tức đổi đi y phục trên người nữ tu mới chết, cúi gầm mặt lao đến Vương Thắng Lợi chiến cuộc.

Một trong bốn nam tu phát hiện nàng tiến đến liền ra lệnh:

" Nhanh chút, con bọ cạp đen liền giao cho ngươi..."

Hắn chưa kịp nói hết đã lập tức bị bản thân cho rằng là đồng đội một kiếm xỏ xuyên cổ. Hai mắt trừng to nhìn nàng, cổ họng không thể phát ra âm thanh, miệng chỉ hơi mấp máy khẩu hình:

" Ngươi không phải..." đã ngã xuống.

Biến cố xảy ra đã thu hút được ba nam tu còn lại. Nhưng hiện giờ ba đấu năm đã biến thành các nàng, thế cuộc đảo ngược yêu thú cũng chính là nhân lực, bọn chúng không còn cách gì khác ngoài cắn răng chiến đấu.

Trúc Phong giả ngất xỉu cũng đã theo tới, pháp thuật cùng kiếm chiêu hoà nhập, hỗn loạn âm thanh vang vọng cả một vùng.

Chung Ly chiến đấu chính là nam tu áo đen lạnh nhạt ban nãy. Hắn chiêu thức quỷ dị, là một pháp tu cận chiến. Nói là cận chiến bởi vì chiêu thức của hắn tầm đánh không xa, khi thì biến ảo ra rìu, khi lại là đao. Hệ kim pháp thuật muôn hình vạn trạng tiếp cận nàng. Cuối cùng thấy không thể dùng vũ khí do biến ảo ngăn cản nàng hắc kiếm hắn đã chuyển sang thể tu chiêu thức. Kim loại bọc kín đôi tay, nam tu đâm mạnh đến bà vai Chung Ly. Nàng vì tránh đi một cái rìu lao tới mà bất cẩn để bả vai ăn đau.

Xương khớp có chút rã rời, pháp y rách một lỗ lớn, vài mảnh kim loại giống như có ý thức muốn xuyên thủng nàng da thịt.

Người này kim hệ pháp thuật quả thực cao minh. Chung Ly thầm nghĩ.

Thấy kim loại đã xé rách làn da bước đầu xâm nhập máu thịt, nàng liền mặt không đổi sắc đưa tay móc ra chúng.

Máu tươi ướt đẫm bả vai, năm mảnh kim loại lẫn máu bị ném văng đến trước mặt nam tu.

Hắn ban đầu cận chiến, nàng dùng ra đều là kiếm chiêu đón đỡ, thế chủ động liền chưa một lần phát huy.

Nam tu áo đen thấy chiêu thức vừa rồi bị giải trừ, một chút ảo não cũng không có, mặt không đổi sắc lại lao băng băng đến.

Lần này hắn lại biến ra xích kim loại, vung mạnh đến Chung Ly. Nàng mới tránh khỏi đã bị hắn quỷ dị thân phát tiếp cận. Nắm đấm lại một lần nữa tiến đến, trên tay hắn lúc lại cũng thay đổi, đã phủ kín đầy gai nhọn.

Nàng không lỗ mãng dùng tay đón nhận mà trở mình ngửa ra sau, thay vì để gai nhọn nắm đấm tiếp cận nàng lựa chọn ăn đau bởi xích kim loại.

Xích va đập mạnh với nàng vòng eo, theo quán tính trực tiếp bó chặt nàng thân mình. Nam tu thấy vậy liền thu tay nắm chặt xích muốn bó trụ toàn thân nàng.


Chung Ly để hắn liên tiếp tung ra pháp thuật, tay phải cầm kiếm lại xoay một vòng, kiếm khí tung ra lập tức cuốn lấy nam tu.

Xích kim loại bị lơi lỏng, Chung Ly lắc mình tránh khỏi vây khốn, biến bị động thành chủ động. Quanh thân lôi điện dữ dằn phát động, xích kim loại bị nàng tiếp nối với mũi kiếm lao đến cuốn lấy nam tu.

Hắn vừa mới tránh khỏi kiếm khí đã lập tức bị ép ăn vào chính mình đồ vật. Chỉ là lần này xích lại mang theo lôi điện đã hoàn toàn không thể khống chế.

Chung Ly nhân cơ hội người này bị lôi điện giật đến tê cứng liền điều khiển xích kim loại bó trụ hắn. Lôi kiếm quang tốc độ không thể bắt kịp bao phủ kín nam tu toàn thân. Hắn tê liệt ngã xuống đất, mất đi năng lực hành động.

" Pháp tu cận chiến, cảm tạ đã cho ta mở mang tầm mắt."

Nam tu còn chưa kịp trả lời, Chung Ly đã chém xuống kiếm thu đi mạng hắn.

Nàng kết thúc chiến đấu là lúc, nam tu lớn tiếng quát nạt nàng ban đầu cũng bị Vương Thắng Lợi cùng điểu sư giế,t chết.

Chỉ còn lại Trúc Phong và nam tu dẫn đầu luyện khí kỳ đỉnh. Bọ cạp yêu sớm đã bị đá sang một bên đang lăn lóc trên cát.

Trúc Phong bị thương nặng cho nên lợi thế không ngoài dự đoán đã nghiêng hầu hết về nam tu kia.

Nhưng không may mắn đồng đội hắn đều đã ngã xuống. Hiện giờ tình cảnh của người này hoàn toàn biến thành Trúc Phong lúc trước.

Chung Ly cùng Vương Thắng Lợi gia nhập chiến đấu, lợi thế của nam tu rất nhanh đã bị xoá bỏ. Hắn thét lên đau đớn căm tức nguyền rủa nàng.

" Hèn hạ thủ đoạn."

" Cảm tạ lời khen. Có thủ đoạn đều là thông minh người đâu."

Để Trúc Phong tự tay kết liễu hắn, Chung Ly sau đó đưa đến một bình đan dược để đồng môn tiến hành trị thương.

Nàng vai một chút thương thế nhỏ, nuốt hai viên đan dược liền không đau nữa tung tăng chạy đến thu đi từng người túi trữ vật.

Ném túi xuống một bên, nàng liền ra hiệu cho hai yêu thú canh gác, bản thân cũng ngồi xuống yên lặng đả toạ hồi phục.

Nửa ngày trôi qua, Chung Ly thu công liền chán đến chết ngồi nhìn họ Vương một bên đi nâng đá rèn luyện, họ Trúc vừa đả toạ vừa cắn thuốc.

...

" Hôm nay thật nhiều sao trời, không rõ là tiểu tinh hay đại tinh." Nàng nhìn bầu trời lẩm bẩm.

" Cảm tạ Chung sư...thúc cứu giúp." Trúc Phong thu công quay về hướng nàng đang lười nhác ngồi cảm tạ.

Đổi xưng hô, hai tiếng sư thúc hẳn chính là đã khẳng định nàng. Dù sao Chung Ly nàng trước nay lại không phải người nặng lễ nghi, tự mình xưng một tiếng sư muội, cho dù vai vế cao hơn nhưng tu vi kém người nàng liền lùn một đầu. Khiêm nhường một chút, đều là đồng môn cùng tiến bí cảnh, sư muội hai tiếng nàng ưng thuận tiếp nhận.

Chung Ly nghe xong phất phất tay, chỉ về phía bọ cạp đen nói:

" Lên đường, Trúc Phong liền cùng Vương Thắng Lợi kỵ chung nó, trên đường nếu thuận lợi chúng ta liền kiếm thêm một con."

Bình Luận (0)
Comment