Tử Di

Chương 148

Chung Ly hai tai giật nhẹ, nghe thấy âm thanh niệm chú từ ba phương hướng. Thực vật bên người nàng đều mọc ra ngũ sắc hoa. Liên tiếp bị mười tám đoá hoa vây lấy, hoa nở, phấn hoa liền bay tán loạn. Không gian từng bước bị ép sát khiến nàng khó khăn tránh né.

Vài hạt phấn chạm vào y phục liền lập tức nổ tung. Máu tươi theo đó chạy dọc từ cổ kéo dài đến tay trái đang buông thõng của nàng.

Hắc kiếm thân xuất hiện lôi điện, lôi kiếm quang mở đường huỷ diệt đi một đoạn lớn rậm rạp thực vật.

' A Ly, để ta giúp.' Tử Đằng cùng nàng truyền âm.

Nhân lúc lôi đài đang bị che chắn, Tử Đằng liền nhanh nhẹn cắm rễ. Thực vật quanh thân nó sợ hãi co rúm lại bộ rễ, không chạy được liền trực tiếp héo rũ.

Chung Ly cầm kiếm trong tay, Giận kiếm hướng ra ngoài, hàng trăm dòng khí lao đến dễ dàng huỷ đi đã mất rất nhiều sinh cơ thực vật.

Ở một góc Cao Ninh Hiên đang khoanh chân điều khiển phạm vi rộng lớn pháp thuật, đột nhiên mồm miệng phun ra máu tươi. Pháp thuật cùng lúc mất đi không chế dần tan rã.

Chung Ly một đường chém tới vị trí Cao Ninh Hiên đang ngồi, hắc kiếm sắc bén đâm đ ến cổ họng đối thủ.

Tử Đằng xong việc liền nhân lúc mộc hệ thuật pháp chưa tan biến, bám vào chân Chung Ly trở về vị trí ban đầu.

Nguyên anh phía dưới một người phát hiện ra nó cũng không có. Quả nhiên sư phụ Chung Ly rất lợi hại - Tiểu thụ linh nghĩ thầm.

Kiếm cách yết hầu họ Cao chỉ còn vào centimet, Chung Ly cả người liền bị đánh bay ra xa. Ngã mạnh trên nền đất liên tục hộc ra máu tươi. Cả người hơi thở yếu ớt nhưng ánh mắt lại vẫn kiên định vô cùng.

Trước cổ ngọc bội sư phụ ban tặng nóng lên, muốn bắt lấy linh khí thoát ra liền bị nàng ép trở về.

Vừa rồi đánh bay nàng chính là đồ vật bảo mệnh của Cao Ninh Hiên. Giống như nàng thân truyền đệ tử thân phận, nàng ta dĩ nhiên cũng được tông môn bảo vệ.

Chung Ly cắn răng muốn đứng lên, xương khớp cả người đau nhức, nếu không phải nàng luyện thể giờ phút này có lẽ đã sớm biến thành một đống thịt nát.

Cao Ninh Hiên bên kia bị phản phệ, giống như nàng suy yếu nhưng may mắn vẫn còn có thể đứng dậy.

Nàng ta lau đi mồm miệng máu tươi, từng bước tiến về phía Chung Ly.

Dây đằng trở lên sắc nhọn xuyên qua hai bả vai, lôi kéo nàng đứng dậy.

Chung Ly hiện giờ giống như rối gỗ mặc người khác điều khiển


Máu tươi không biết chảy xuống bao nhiêu nhưng mặt đất lại vô cùng sạch sẽ, hẳn dây đằng của Cao Ninh Hiên đã nuốt lấy nàng huyết.

Hai mắt Chung Ly nhoè đi, nhìn đối thủ từ một cũng biến thành hai, từ hai biến thành bốn.

Hắc Kiếm rơi xuống đất, âm thanh trầm đục đánh vào tiếng lòng người phía dưới đài.

Mọi người hầu hết đều là một khuôn mặt lo lắng nhìn nàng.

Lúc này loáng thoáng nghe âm thanh kêu gọi quen thuộc:

" Chung Ly, kiên trì."

Chung Ly nghe thấy âm thanh lại phảng phất như mộng ảo, nàng toàn thân tê liệt nắm lấy đang cắm xuyên qua bả vai dây đằng. Máu tươi phun như suối, phun đến Cao Ninh Hiên biến thành một thân chật vật. Chung Ly ngã mạnh xuống đất, hai tay vẫn cố bắt lấy chân đối thủ lôi nàng ta theo sau cùng ngã.

Lúc này nắm tay mang theo sức lực cuối cùng bẻ gãy đối thủ cổ chân, kèm theo nàng phải chịu đựng đối thủ đáp trả, một sợi dây đằng lẳng lặng xuyên thủng nàng lồ ng ngực. Trái tim co rút từng cơn, không biết nguồn sức mạnh từ đâu khiến Chung Ly bò dậy, một cước đạp bay Cao Ninh Hiên xuống đài.

Ninh gia chủ ra hiệu cho Ninh Thương, hắn liền vội lao đến đỡ lấy Quỳ Hoa Tông nữ tu. Chung Ly phía trên lôi đài sinh tử không biết, ngực bị xuyên thủng một lỗ, máu tươi biến nơi nàng nằm thành một vũng huyết đọng.

Kiểu Sơ Oanh nhân lúc Ninh gia chủ quan tâm họ Cao nữ tu, vội vàng chạy lên lôi đài.

Linh khí giống như không cần còn đưa vào Chung Ly thân thể, ngăn lại sinh cơ đang dần trôi đi của tiểu cô nương.

Mọi người đểu biết lúc cuối cùng Cao Ninh Hiên vẫn đã dùng ra trúc cơ tu vi. Nhưng kỳ tích người chiến thắng cuối cùng lại là kiếm tu kia, thật sự không thể không cảm thán tu tiên giới nhân tài lớp lớp.

Lúc này Ninh gia không tiếp tục ngăn cản Kiều Sơ Oanh, còn nhiều người xem như vậy tất không thể quá cứng rắn.

Phía dưới Ninh Thương một tay ôm lấy Cao Ninh Hiên, tay còn lại lợi dụng lúc nàng ta bất tỉnh đưa vào một sợi nhàn nhạt hắc khí. Lập tức sắc mặt Cao Ninh Hiên càng tối tăm, tinh khí thần so ra còn kém cả đã cận kề tử vong Chung Ly.

Cho dù đang đón đỡ Cao Ninh Hiên, ánh mắt của Ninh Thương vẫn không hề rời khỏi nữ tu đang bị thương nặng trên đài.

Kiều Sơ Oanh bế lên Chung Ly, giúp nàng phân tán dược lực. Mỗi một viên đan dược đưa xuống đều là trân bảo.

Người xem đều đỏ mắt cảm thán Châu gia tài phú.


Nghĩ kỹ lại tứ đại gia tộc Đông vực: Châu gia chính nổi tiếng phú hào, Ninh gia nổi tiếng chiến lực, Ích gia nổi tiếng môn hạ cùng tình báo trải rộng, Nguyên gia càng đặc biệt nhất, kỳ nhân dị sĩ đông đảo.

Châu gia cùng Ninh gia trước nay đối lập, thiếu phu nhân Châu gia lại xuất hiện tại Ninh gia chủ kết anh đại điển quả thật là việc lạ.

Đang lúc không khí nặng nề, một thủ vệ vội chạy đến trước mặt gia chủ báo cáo:

" Bẩm gia chủ, Châu gia đại thiếu chủ cùng nhị thiếu chủ cầu kiến."

Lập tức sắc mặt Ninh gia chủ tối sầm, hắn nhìn hai nữ tử trên đài lại nhìn về hướng ngoài cửa phủ. Một tia sát ý xẹt qua liền bị bên cạnh nữ nhi Ninh Yết phát hiện. Nàng vội nắm lấy cánh tay phụ thân lắc đầu:

" Phụ thân, không thể."

" Nàng ta chỉ là một người tán tu." Châu gia sẽ không vì một tán tu mà khai chiến cùng Ninh gia.

Xem cha sắc mặt lạnh nhạt, uy áp như có như không xuất hiện. Nàng hai chân tê dại quỳ xuống:

" Cha, Chung Ly không thể sát." Âm thanh nhỏ bé truyền đến tai gia chủ.

Hắn mất kiên nhẫn nhìn mình nữ nhi hỏi:

" Cho ta lý do."

" Nàng ta...chính là Thanh Hà tiên tông đệ tử." Trước đó nàng chỉ là nghi ngờ, sau khi xem người này bộc lộ tài năng nàng liền có thể khẳng định lại suy đoán.

Trước đây nàng từng tìm hiểu về thế hệ nhân tài Bắc vực, cái tên Chung Ly này là một trong số đó.

" Con chắc chắn?" Gia chủ dùng áp suất thấp lời nói nhắm đến Ninh Yết.

" Nữ nhi chắc chắn, con từng nghe nói Nguỵ Trạch chân quân có một người đệ tử, sở hữu lôi linh căn chiến lực vô cùng cao. Xem Chung Ly kia liền thấy lời đồn là có căn cứ."

Nghe xong con gái giải thích, Ninh gia chủ trầm ngâm, nhìn tiểu kiếm tu trên đài lại nhìn họ Cao Quỳ Hoa tông.

Cuối cùng thở dài:


" Ninh gia, đã chọn lựa sai nước cờ sao?"

" Phụ thân, còn có cơ hội. Ca ca cùng với nàng ta thân thiết, hẳn còn có thể..."

" Là kẻ nào? Dám làm bị thương ta muội muội!" Âm thanh lạnh lùng truyền đến, kèm theo là bóng dáng mạnh mẽ của hai nam tu.

Ninh gia chủ nhíu mày, cuối cùng vẫn nhắm mắt làm ngơ. Nếu không cho Châu gia người xuất hiện, hẳn việc này sẽ không thể nhẹ nhàng giải quyết.

Nhưng nếu hắn đã lựa chọn thì Cao Ninh Hiên này là cần thiết bảo toàn.

" Phu quân, đại ca." Kiều Sơ Oanh đỡ lấy Chung Ly nhìn về phía hai người.

Khách mời thấy Châu gia nhân vật quan trọng người cũng xuất hiện liền đều nín thở ăn dưa.

Châu Vĩ Thành kiểm tra mạch tượng của Chung Ly, sau đó lấy ra một viên màu vàng đan dược.

Kiều Sơ Oanh mắt mở lớn, biết đan dược kia chân quý nhường nào, vậy mà nàng đạo lữ ca ca lại có thể đưa ra!

" Đại ca..."

" Nàng là ta nghĩa muội."

Kiểu Sơ Oanh hiểu ra liền càng cẩn thận giúp Chung Ly phân tán được lực. Bên cạnh nàng đạo lữ giống như thái sơn vững vàng, che chắn trước mặt họ.

Châu Vĩ Ngân nhìn thẳng Ninh gia chủ:

" Ninh gia đây là đang bắt nạt ta Châu gia người? Gia chủ mới vừa kết anh đã làm ra chuyện mất vui như vậy. Châu gia ta cần một lời giải thích từ ngài."

Ninh gia chủ xem cũng không xem hai tiểu bối Châu gia mà phất tay.

Ngay lập tức một vị trưởng lão nói chuyện;

" Các ngươi có thể đi, phía sau Ninh gia ắt sẽ đưa đến lễ vật bồi tội với nhị thiếu phu nhân."

" Vậy muội muội ta tính sao? Có vẻ Ninh gia đã quên mất nàng tồn tại." Châu Vĩ Thành ôm lấy Chung Ly đứng dậy. Ánh mắt kiêu ngạo nhìn về phía Ninh gia người.

Ninh gia mọi người tức giận nhìn hắn, đều là đại gia tộc nhưng Châu gia đứng trước họ lại kiêu ngạo như vậy. Thật sự không để người vào mắt.

" Châu thiếu chủ muội muội?" Ninh Thương lên tiếng.


" Đúng, nàng chính là ta nghĩa muội. Châu gia là nàng bảo hộ gia tộc."

" Tiểu bối giao lưu, ngươi không cần nghiêm trọng như vậy." Trưởng lão vừa rồi một lần nữa lên tiếng.

" Giao lưu đến mất nửa cái mạng? Đây là Ninh gia ỷ thế ép người, ta trước nay lại chưa từng thấy trúc cơ đối chiến luyện khí lại có thể nói hay như vậy!" Châu Vĩ Ngân lắc đầu nhìn đám gia tộc con cháu.

" Nếu đã là Châu gia người, sao lại muốn che giấu thân phận? Các ngươi Châu gia muốn gì ở chúng ta Ninh gia?" Một trưởng lão khác lên tiếng.

" Ta thực ra cũng rất tò mò vì sao ta muội muội lại xuất hiện tại đây!" Châu Vĩ Thành tiếp lời.

" Chung cô nương là ta bằng hữu." Ninh Thương yên lặng quan sát tình hình nghe vậy liền lập tức lên tiếng.

Ninh Yết nhìn ca ca vội vàng, biết ca ca không muốn mất đi quan hệ bằng hữu với Chung Ly kia.

Nhưng Ninh gia cùng Quỳ Hoa tông bắt nạt nàng ta sao có thể giả? Ninh Yết vẫn cảm thấy ca ca thật ra là đang tự lừa mình dối người.

Châu Vĩ Thành nhíu mày nhìn Ninh Thương, nhàn nhạt nói:

" Có bằng hữu như ngươi là bất hạnh của A Ly."

Ninh Thương môi hơi run, sắc mặt chuyển về âm trầm cùng Châu Vĩ Thành nổi lên sát ý.

Uy áp nổ tung, vài tu sĩ tu vi kém đều bị đè nặng xuống đất.

Chỉ thấy Ninh gia chủ phẩy tay, uy áp từ hai người lập tức biến mất. Theo sau là giọng nói mệt mỏi:

" Chung nữ tu chiến thắng lôi đài chiến. Lúc sau lễ vật cùng phần thưởng Ninh gia sẽ gửi đến. Các ngươi có thể đi."

Châu Vĩ Thành cùng Châu Vĩ ngân mang theo người quay lưng rời khỏi. Hôm nay như vậy là đủ, tại địa bàn của Ninh gia, không thể dồn họ vào chân tường.

Ninh Thương nhìn người bị mang đi, nắm tay siết chặt. Quay sang, Cao Ninh Hiên đang được Phùng Tú Tú đỡ lấy, sắc mặt rất khó xem.

" Một phế vật lại có gì đáng giá để Ninh gia đánh đổi nhiều như vậy!"

" Ca ca, nàng phía sau là Quỳ Hoa."

" Chung Ly không phải phía sau là Châu gia?"

Ninh Yết yên lặng, ban nãy nói chuyện cùng phụ thân, người thứ ba có thể nghe được tất nhiên không có. Nàng cũng cố tình không cho ca ca biết Chung Ly kia thân phận, tránh để vấn đề phía sau khiến nàng không thể tự kiểm soát.

Bình Luận (0)
Comment