Sau khi quá trình ghi hình kết thúc, hoàn toàn không có gì ngạc nhiên cả, [Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm] đã hot rần rần, mức độ phổ biến phủ sóng khắp toàn bộ Internet.
Dương Lỗi gọi điện thoại cho cô út của mình, hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, cuối cùng gửi hai bài hát mà mình đích thân lựa chọn cho Dương Tuyết Nhu.
Trong số hai bài hát này, có một bài thực sự bùng nổ!
Chủ yếu là vì hiện giờ chênh lệch điểm số giữa Dương Tuyết Nhu và Triệu Vô Minh rất nhỏ, chưa đến cuối cùng thì không ai có thể xác định được người nào sẽ đạt giải quán quân!
Dù sao thì sau lưng Triệu Vô Minh cũng có dàn nhạc sĩ đỉnh cấp. Bài hát [Núi cao nghìn năm] mà Phương Văn hợp tác chung với Tịch Vũ thậm chí còn áp đảo [Giấc mơ ban đầu]!
Mặc dù [Giấc mơ ban đầu] cũng rất kinh điển, nhưng nếu xét về chất lượng thì [Núi cao nghìn năm] cũng không hề thua kém!
Phương Văn và Tịch Vũ đều là những nhạc sĩ hàng đầu nước Hạ. Hai người bọn họ hợp tác với nhau, sản phẩm tạo ra vượt trội hơn hắn, đây cũng là chuyện rất dễ hiểu!
Đối với Dương Lỗi mà nói, nhất định phải dành được vị trí quán quân, thế nên lần này hắn mới quyết định đưa ra một ca khúc bùng nổ thực sự!
Hắn vừa gửi cho Dương Tuyết Nhu chưa tới mười phút thì tổng giám đốc Triệu Hướng Linh của âm nhạc Hải Lam đã gọi điện tới, giọng nói hơi vội vàng.
“Dương tiên sinh, cậu mới gửi cho Dương Tuyết Nhu hai bài hát đúng không? Âm nhạc Hải Lam chúng tôi muốn mua ca khúc cuối cùng này, hơn nữa sẽ ứng trước 300.000 tệ, đồng thời chia cho cậu 55%!” Triệu Hướng Linh sốt ruột nói.
Cô ta rõ ràng là vô cùng gấp gáp, bởi vì vừa mới nghe thấy tin Dương Lỗi gửi cho Dương Tuyết Nhu hai bài hát.
Hiện giờ, dựa vào điểm số của Dương Tuyết Nhu thì nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì cô nhất định có thể tiến vào chung kết!
Mà theo như hợp đồng lúc trước công ty âm nhạc Hải Lam bọn họ kí với Dương Lỗi thì Dương Lỗi cùng lắm chỉ bán năm bài hát thôi, còn bài hát cuối cùng thì chưa đồng ý bán.
Nhìn thấy ca khúc cuối cùng là một ca khúc chất lượng như vậy, Triệu Hướng Linh làm sao có thể ngồi yên được!
Dựa vào trình độ của cô ta thì tất nhiên có thể nhìn ra được chất lượng của ca khúc này như thế nào.
Dương Lỗi nghe vậy thì trả lời: “Tổng giám đốc Triệu, chuyện này cứ để đấy đã, chờ sau khi chương trình [Ca vương ca hậu] kết thúc thì chúng ta nói tiếp.”
Dương Lỗi không lập tức quyết định bán bài hát cuối cùng này.
Sau khi hắn cúp điện thoại, Tiêu Vũ ngồi bên cạnh hắn, cười nói: “Thạch Đầu, bài hát cuối này anh muốn được chia bao nhiêu phần trăm?”
Dương Lỗi tự tin nói: "Ít nhất cũng phải 70%!”
Khi một bài hát được phát hành, lượt tải xuống là một trong những khoản thu nhập, nhưng còn có nhiều khoản thu nhập khác, chẳng hạn như buổi biểu diễn thương mại, buổi hòa nhạc và nhiều kênh khác... Nếu như tính ra thì sẽ là một con số rất lớn.
Thế nên, phần trăm lượt tải xuống của những người soạn nhạc có thể được chia rất cao, ví dụ như nhóm người Phương Văn vậy. Nếu như hoàn toàn phụ trách ca khúc, từ viết nhạc đến viết lời thì có khi còn có thể được chia đến tận 90% thu nhập từ lượt tải xuống!
Phương Văn cầm 90%, công ty âm nhạc 10%.
Đương nhiên, hầu hết các ca khúc Phương Văn chỉ chịu trách nhiệm soạn nhạc, thế nên phần trăm chia thực tế cũng không cao đến mức đó.
Ví dụ như bài [Núi cao nghìn năm] kia, Phương Văn soạn nhạc, nhưng Tịch Vũ lại viết lời, biên khúc lại là một người khác, thế nên ba người bọn họ mỗi người chỉ được chia 30%.
Soạn nhạc, viết lời, biên khúc, đều chia như nhau.
Còn người làm hết các khâu như Dương Lỗi thế này thì cực kỳ hiếm thấy. Bây giờ, trong giới âm nhạc nước Hạ cũng chỉ có khoảng mười người như thế.
Phương Văn có thể đạt được 90%, vậy thì mục tiêu của Dương Lỗi cũng phải là 70%.
Tất nhiên, mọi chuyện còn phụ thuộc vào tình huống cụ thể sau khi bài hát được ra mắt đã.
Tiêu Vũ gật đầu, suy nghĩ một chút rồi nói: “Đúng rồi, ngày kia chúng ta tới nhà cha mẹ, ngày mai anh đi mua chút đồ đi.”
Dương Lỗi gật đầu, cười nói: "Không thành vấn đề."
Chủ nhật Tiêu Vũ được nghỉ, bọn họ tới nhà cha Tiêu mẹ Tiêu.
Reng...
Mọi người đang nói chuyện thì điện thoại di động của Dương Lỗi lại vang lên.
Hắn nhìn một chút, là một số điện thoại xa lạ.
“Alo?” Dương Lỗi ấn nghe máy.
“Xin chào, xin hỏi có phải anh Dương Lỗi đang nghe máy không? Chúng tôi là người của công ty âm nhạc Hoàn Vũ.” Đầu dây bên kia là một người đàn ông, giọng nói vô cùng khách khí.
“Âm nhạc Hoàn Vũ?” Trong lòng Dương Lỗi hơi chấn động.
“Thân phận của mình đã bị điều tra ra rồi?”
Mặc dù tin tức hắn là Mộc Dịch đã bị phong tỏa, nhưng những công ty âm nhạc này đều là những công ty lớn, muốn điều tra thông tin về một người cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
Mấu chốt là Dương Lỗi sử dụng nghệ danh là Mộc Dịch, nghệ danh này rất dễ dàng khiến người ta liên tưởng đến mối quan hệ của hắn và Dương Tuyết Nhu.
Nhưng Dương Lỗi cũng không cảm thấy lo lắng gì cả, hắn cũng cảm thấy không cần thiết phải giấu diếm thân phận của mình.
Dù sao thì chậm nhất là sau khi [Ca vương ca hậu] kết thúc, hắn sẽ bán bài hát cho một công ty âm nhạc nào đó.