Tôn Nhã Như tiến vào, ông chỉ ngẩng đầu liếc nhìn một cái, liền thu hồi ánh mắt.
Tôn Nhã Như biết chắc chắn là Tiêu Quốc Cường đã xem 《 Ca Vương Ca Hậu 》, bà cười nói: "Lão Tiêu, tôi vừa nghe ca khúc《 Giấc Mơ Ban Đầu 》do Dương Lỗi viết, thật sự rất hay, ban ngày sẽ phát lại《 Ca Vương Ca Hậu 》, ông có hứng thú thì có thể nghe một chút."
Nghe bà nói vậy, Tiêu Quốc Cường lập tức nhíu mày, nói: "Tôi không muốn nghe bất cứ chuyện gì liên quan đến thằng nhóc khốn kiếp kia."
Ông buông quyển sách trên tay, nói: "Tôi đi ngủ."
. . . . . .
"Thạch Đầu, mẹ gọi điện thoại đến nói Giấc Mơ Ban Đầu rất hay đó." Tiêu Vũ cười hì hì nói.
"Đó là đương nhiên, ca khúc chồng em viết chắc chắn là hay rồi." Dương Lỗi cười nói.
"Chảnh quá." Tiêu Vũ trợn mắt nhìn hắn.
Dương Lỗi mỉm cười, đang muốn nói gì, bỗng nhiên điện thoại di động của hắn cũng vang lên, là cô út Dương Tuyết Nhu gọi tới.
Nói vài câu, Dương Lỗi mỉm cười nói: "Cô út, hai ngày này cháu lại viết một ca khúc nữa, đợi lát nữa sẽ gửi vào máy tính của cô út, cô út nghe kỹ một chút, nếu cảm thấy không tệ, có thể dùng làm ca khúc cho vòng thứ hai 《 Ca Vương Ca Hậu 》!"
Nếu xác định Dương Tuyết Nhu tiến vào vòng trong, Dương Lỗi chắc chắn sẽ trực tiếp lấy ra ca khúc thứ hai.
Nếu《 Giấc Mơ Ban Đầu 》 cũng không thể tiến vào, thì trận đấu kia nếu không phải Thiên vương như mây thì chính là có mờ ám.
Vào hai ngày trước hắn cũng đã đổi ra ca khúc thứ hai.
"Lại viết một ca khúc nữa?" Dương Tuyết Nhu kinh ngạc nói: "Tiểu Lỗi, cháu viết mấy bài vậy?"
Hiện tại đứa cháu trai này của cô ấy đã tài năng đến mức không thể tưởng tượng được.
Dương Lỗi mỉm cười nói: "Rất nhiều, trong đầu cháu có rất nhiều giai điệu hay, chỉ là chưa có viết ra thôi."
Có sự việc vài năm trước, hiện tại có thể dùng để giải thích vì sao hắn viết ra nhiều ca khúc hay như vậy.
Dương Tuyết Nhu gật gật đầu, cười nói: "Được, Tiểu Lỗi, cô đến khách sạn sẽ nói chuyện với cháu."
Cô ấy và Dương Lỗi là người thân, là máu mủ tình thâm, đương nhiên không có gì phải khách sáo!
Dương Lỗi có ca khúc hay cho cô hát, thì cô cứ hát, hoàn toàn không cần phải có ý nghĩ khách sáo nào khác.
Tới khách sạn, Dương Tuyết Nhu nhìn ca khúc Dương Lỗi gửi tới, mở ra xem một chút.
"《 Thiếu Niên 》?"
Cô ấy ấn vào nghe, ánh mắt sáng lên.
Đây cũng là một ca khúc truyền cảm hứng rất hay!
"Tiểu Lỗi, cháu là một thiên tài âm nhạc, tuyệt đối không thua mấy người Phương Văn." Dương Tuyết Nhu cười nói.
Cô ấy là ca sĩ, đương nhiên có thể đoán được chất lượng của ca khúc trước mắt này!
Dương Lỗi cười khẽ, nói: "Cô út, cô hát trước đi, chỗ nào không hiểu thì hỏi lại cháu."
Cúp điện thoại, trong miệng Tiêu Vũ đang ngâm nga: "Tôi vẫn là người thiếu niên của năm ấy, không hề thay đổi chút nào. . ."
Hát một câu, Tiêu Vũ nhìn về phía Dương Lỗi, cảm thán nói: "Thạch Đầu, hiện tại anh càng ngày càng lợi hại."
Dương Lỗi cười nói: "Có lợi hại thế nào thì cũng là Thạch Đầu của em, điểm này vĩnh viễn sẽ không thay đổi."
Bị lời tâm tình đột ngột của Dương Lỗi làm cho có chút đỏ mặt, cô liếc Dương Lỗi một cái, nói: "Từ lúc nào mà miệng lưỡi trơn tru vậy."
"Anh nói là lời thật lòng."
. . . . . .
Vòng thứ nhất của《 Ca Vương Ca Hậu 》chấm dứt, lúc này đã mười giờ rưỡi.
Lúc này trên mạng vô cùng sôi nổi, đủ các loại bài viết về tám vị ca sĩ.
"Ca sĩ Triệu Nhiên từng vô cùng nổi tiếng, thế mà bị đánh bại, xếp hạng thứ bảy trong tám ca sĩ! Thành tích như vậy cho dù qua vòng đấu thứ nhất, thì vòng thứ hai cũng rất có thể bị loại."
"Thực lực của Triệu Vô Minh vẫn mạnh như vậy, còn có Phương Văn, Tịch Vũ soạn nhạc, viết lời cho anh ta!"
"Có tin tức truyền ra, sau khi Triệu Vô Minh trở lại đã chính thức ký hợp đồng với âm nhạc Viễn Đại!"
"Trong tám ca sĩ, làm tôi kinh ngạc nhất chính là Dương Tuyết Nhu, lúc trước tôi không biết cô ấy, không ngờ lại hát hay như vậy."
"Hừ! Triệu Vô Minh, Dương Tuyết Nhu gì chứ, đều chỉ bình thường thôi, Khôn Khôn nhà tôi mới là lợi hại nhất!"
"Đúng, tối nay Khôn Khôn nhà tôi không lên sân khấu, nên lần này mới để cho Triệu Vô Minh và Dương Tuyết Nhu cướp hết sự nổi bật, trước hết cứ để cho bọn họ đắc ý một chút, Khôn Khôn nhà tôi vừa ra tay, chắc chắn có thể chiếm vị trí đầu!"
. . . . . .
Không biết bao nhiêu người bàn tán, đủ loại đều có.
Mà trong tám ca sĩ, ngoại trừ Triệu Vô Minh, Dương Tuyết Nhu bỗng nhiên trở nên nổi tiếng, thậm chí vượt qua Triệu Vô Minh!
"Dương Tuyết Nhu là ai?"
"Người đầu tiên hát ca khúc 《 Giấc Mơ Ban Đầu 》."
"《 Ca Vương Ca Hậu 》, Dương Tuyết Nhu."
"《 Gió Nổi Lên Rồi 》, Dương Tuyết Nhu."
Lưu lượng về Dương Tuyết Nhu rõ ràng đang tăng lên.
Một ca khúc hay, mọi người có thể nhận ra rất dễ dàng.
Là người cuối cùng lên sân khấu, Dương Tuyết Nhu mang đến cho mọi người sự kinh hỉ và rung động không hề thua Triệu Vô Minh!
Một ca sĩ không có tiếng tăm gì, bỗng nhiên bùng nổ, cuối cùng thành tích chỉ thấp hơn Triệu Vô Minh 0.3 điểm!
Sự kết hợp giữa Triệu Vô Minh và Phương Văn, Tịch Vũ, đây chính là như hổ thêm cánh! Dưới tình huống như vậy, Dương Tuyết Nhu vẫn đạt được điểm số cao như vậy!