Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo (Bản Dịch)

Chương 342 - Chương 342 - Giới Thiệu

Chương 342 - Giới thiệu
Chương 342 - Giới thiệu

Dưới lầu, không ít người hò reo.

Lý Hạo nhìn hai lần, hóa ra là tửu lâu này nhân lúc náo nhiệt đã tổ chức hoạt động, nếu ai có thể lấy được con dao găm xuống trong tình trạng ngọn nến không lay động thì có thể được tặng con dao găm đó.

Chỉ nhìn những viên đá quý trên con dao găm, cũng biết nó giá trị ngàn vàng, cũng chẳng trách lại thu hút nhiều người đến vậy.

Lý Hạo không có hứng thú với con dao găm, đi theo một cầu thang khác, lên lầu, tìm một chỗ ngồi dựa vào lan can.

Hắn nhìn xung quanh, loại bỏ nhiều tạp âm nghe được xung quanh, không ngừng sàng lọc các thông tin mà mình nghe được.

Hắn thính lực nhạy bén, nhiều lời từ bên ngoài tửu lâu, ở quán trà và người đi đường gần đó hắn đều nghe thấy hết.

Bao gồm cả lời thì thầm của một số người, cũng có thể nghe rõ.

Như bàn sau và dưới lầu, có mấy nữ tử đang thì thầm: Thiếu niên dựa vào lan can kia thật tuấn tú!

Tâm trạng Lý Hạo bỗng trở nên vui vẻ.

Đột nhiên, Lý Hạo nghe thấy ba chữ "Bạch Xuân Hải" truyền đến từ chiếc bàn gần cửa sổ phía trước, không khỏi kinh ngạc, chỉ thấy bàn đó có ba bóng người, hai nữ một nam, đang thì thầm bàn luận:

"Sư phụ ước chiến với tông sư Bạch Xuân Hải, đợi đại hội tông sư kết thúc, sẽ đến Thiên Kiếm phong luận bàn."

"Nghe nói chưởng pháp của Bạch Xuân Hải xuất thần nhập hóa, có thể vỗ vào cây tuyết rơi, tuyết không rung mà cây gẫy, không biết có thật không."

"Có lẽ là đồ đệ của hắn ta khoác lác..."

Ánh mắt Lý Hạo sáng lên, lập tức đứng dậy đi đến trước bàn của bọn họ:

"Làm phiền một chút, các vị có quen biết tông sư Bạch Xuân Hải không?"

Cuộc trò chuyện của ba người đột nhiên im bặt, sắc mặt hơi thay đổi, dường như không ngờ rằng cuộc trò chuyện sau lưng của mình lại bị người khác nghe trộm. ebooktruyenfull.vip - ebook truyện giá rẻ

"Ngươi là đồ đệ của hắn?"

Ba người ngẩng đầu lên, sắc mặt không tốt nhìn Lý Hạo, đợi khi thấy tuổi của Lý Hạo không lớn lắm, mới thở phào nhẹ nhõm.

Bàn luận về sư phụ của người khác sau lưng, nếu thực sự đánh nhau, với tuổi của thiếu niên này, đại khái sẽ không phải là đối thủ của bọn họ.

"Không, ta chỉ muốn làm quen với hắn." Lý Hạo lắc đầu nói.

Ba người hơi sửng sốt, nhìn nhau, đều thả lỏng.

"Ngươi đến đây để bái sư hắn phải không?"

Trong đó, thiếu nữ mặc váy dài màu trắng, trông có vẻ dịu dàng, nhẹ nhàng cất giọng hỏi.

Lý Hạo kinh ngạc nhìn nàng, sau đó phản ứng lại, đại hội tông sư này ngoài việc thu hút các tông sư thiên hạ, còn có không ít võ giả trẻ tuổi đến bái sư.

Như một số gia tộc sa sút, hoặc thiếu gia, tiểu thư của gia tộc mới nổi, đều ngàn dặm xa xôi đến đây bái sư học nghệ.

Dù sao, ở đây có rất nhiều tông sư, vận may tốt thì dù sao cũng sẽ gặp được một hoặc hai người.

Lý Hạo cười cười, cũng không giải thích, nói: "Vậy các ngươi biết hắn ở đâu không?"

"Biết thì sao, tại sao phải nói cho ngươi?"

Bên cạnh, một thiếu nữ khác mặc váy dài màu cam, trông càng xinh xắn hơn nhưng tính tình lại có phần hung dữ, trừng mắt nhìn Lý Hạo, hiển nhiên là rất bất mãn với việc Lý Hạo vừa nghe trộm bọn họ nói chuyện.

Thanh niên ngồi giữa cũng không ngăn cản, chỉ lạnh nhạt nói:

"Nếu muốn bái sư, đợi đại hội tông sư kết thúc, ngươi ở bên ngoài chờ, tự nhiên sẽ gặp được."

Nữ tử mặc váy dài màu trắng thấy bọn họ đều không thích thái độ của Lý Hạo, thì chỉ nhìn Lý Hạo một cái, không nói thêm gì nữa.

Lý Hạo cũng không tức giận, lấy ra nửa túi bạc còn lại, nói: "Làm phiền giúp ta dẫn đường được chứ?"

"Số tiền này, ai thèm?"

Nữ tử mặc váy dài màu cam liếc nhìn, khẽ hừ một tiếng, nàng ta quay đầu, vừa vặn nhìn thấy con dao găm treo ở cầu thang bên cạnh, thuận tay chỉ:

"Nếu ngươi thực sự có thành ý thì lấy con dao găm đó xuống cho ta, ta sẽ nói cho ngươi biết."

Thanh niên nghe vậy, cũng biết sư muội cố ý ra đề khó thiếu niên.

Con dao găm này, hắn vừa mới thử, chính hắn cũng không làm được.

"Linh Nhi."

Nữ tử mặc váy trắng nhẹ nhàng gọi thiếu nữ một tiếng, áy náy nói với Lý Hạo: "Xin lỗi, tin tức về tông sư Bạch Xuân Hải, chúng ta không thể tùy tiện tiết lộ, nếu bị trách tội thì..."

"Dao găm đúng không, dễ thôi."

Lý Hạo cười cười, vội vàng thu về nửa túi bạc, để khỏi lãng phí tiền.

Mặc dù con dao găm đó đắt giá hơn số tiền này của hắn nhưng trong mắt hắn, tiền bạc cũng tốt, bảo vật cũng tốt, đều là thứ cung cấp tiện lợi cho mình, chỉ cần có thể thuận tiện là được.

Với thực lực hiện tại của hắn, muốn kiếm tiền cũng rất dễ dàng, giết vài con yêu ma là có thể kiếm được một khoản tiền không nhỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành một phú gia, tiêu dao tự tại.

Thấy Lý Hạo quay người đi xuống cầu thang.

Ba người đều sửng sốt, không khỏi nhìn nhau, Chu Linh Nhi hoàn hồn lại, không khỏi nói: "Hắn là đồ ngốc sao, thực sự cho rằng mình có thể lấy được?"

"Có lẽ hắn ta không xem kỹ quy tắc, tưởng rằng chỉ cần nhảy cao ba trượng là được." Thanh niên lắc đầu, cười lạnh đáp.

Nói xong, ba người vẫn đứng dậy đi đến lan can bên cạnh, cúi đầu quan sát.

Lý Hạo đến dưới lầu, bên cạnh có không ít người nóng lòng muốn tham gia thử thách, trước tiên phải đặt một phần Kim Ngọc Mãn Đường, coi như là vé tham gia.

Cách làm quen thuộc này khiến Lý Hạo cảm thấy có chút hoài niệm.

Bình Luận (0)
Comment