Lúc này, Lý Hạo có chút cảm giác bất tử bất diệt.
Ánh mắt hắn sắc bén, nhìn con tử long đang gào thét, lần đầu tiên giao thủ với Tuyệt Học cảnh, vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn nhưng sau khi hắn khai mở thiên địa mạch, suy diễn nhiều tuyệt phẩm công pháp của Thiên Cơ lâu gia trì, ngưng luyện thể xác.
Sự trưởng thành của bản thân hắn, cũng trở nên khủng khiếp vượt ngoài sức tưởng tượng, cảm giác phán đoán trước đó là đúng, ngay cả Long Tiêu kiếm cũng không thể làm tổn thương thể xác hắn lúc này.
Đặc biệt là hiện đang trong trạng thái thần lực, lực phòng ngự của thể xác tăng vọt gấp mười lần, tia chớp khiến hắn đau đớn trước đó, đánh vào người, chỉ hơi tê tê, thậm chí còn không khiến hắn hoàn toàn tê liệt.
"Chết đi!"
Lý Hạo gầm thét xông lên trời, mang theo khí thế vô tận, mặt đất nứt ra, cơ thể hắn như chiến thần lao về phía Lục Uyên.
Lục Uyên giận dữ gầm lên, nghe lời Lý Hạo nói, càng bị chọc giận đến mức máu xông thẳng lên não, hắn đột nhiên nhanh chóng bay cao, hút toàn bộ điện quang hỏa diệm trong đám mây đen trên trời vào miệng.
"Gràooo!!"
Hắn bộc phát tuyệt học mạnh nhất của mình, thức cuối cùng của Vô Cực Lôi Đạo, Lôi Đạo Táng Diệt!
Thân hình dài hàng trăm trượng của hắn, từ đầu đến đuôi đều lan tràn tia chớp, từ xương cụt đẩy mạnh đến đầu rồng, tia chớp mãnh liệt ngưng tụ một điểm, bắn ra ngoài!
Lý Hạo nhìn tia chớp mãnh liệt đến cùng cực kia, còn chưa đến gần, hắn đã cảm thấy da thịt toàn thân có cảm giác đau đớn bỏng rát.
Trái tim co rút lại, phun ra từng luồng kim sắc huyết, toàn thân như sôi trào, thể xác hắn cảm nhận được sự nguy hiểm, tự động tiến vào trạng thái căng thẳng nhất.
Gần như không chút do dự, Lý Hạo bước vào trạng thái hóa tiên, lực lượng cuồn cuộn, như múc một gáo nước từ thiên địa.
Ầm!
Lực lượng thiên địa cuồng bạo mượn thiên địa mạch, nhanh chóng xông vào cơ thể hắn, hơi thở cuồng bạo như dã thú điên cuồng tăng vọt.
Đôi mắt Lý Hạo sáng ngời, bộc phát uy thế kinh thiên.
"Đây chính là cực hạn của ngươi sao, quyền của ta vô địch!!"
Lý Hạo gầm lên bước ra một bước, ngưng tụ uy thế thiên địa, hung hăng tung ra một quyền.
Quyền uy đối diện tia chớp, xông thẳng tới.
Trạng thái hóa tiên nhanh chóng tăng lên đến ba phần, đây vốn là cực hạn nhưng lúc này, máu thịt của hắn thậm chí không có dấu hiệu bị xé rách.
Ầm!
Quyền uy vô tận lan tỏa, tia chớp nổ tung, thiên địa gầm rú.
Toàn bộ mặt đất bên ngoài pháp trận đều rung chuyển dữ dội.
Những đám mây đen trên trời đều bị quyền thế chấn tan, ánh bình minh xuất hiện.
Lục Uyên phun ra một ngụm máu tươi, bị dư uy của quyền thế đánh vào hàm dưới, rụng mất mấy chiếc răng rồng dài hai ba mét.
Lực lượng toàn thân hắn suy kiệt, kinh sợ nhìn Lý Hạo nhưng thấy đối phương giận dữ xông tới, dẫn động lực lượng thiên địa xung quanh, vẫn là khí thế ngút trời, không hề suy yếu.
Hơi thở bao quanh Lý Hạo, khiến hắn tựa như tuyệt phàm, Lục Uyên nhìn thấy thì đồng tử co lại, một loại hồi ức xa xôi ẩn sâu trong ký ức dường như hiện ra, hắn kinh hãi nói:
"Ngươi không phải người ở nơi này?!"
Lý Hạo đang định ra tay, bị lời nói đột ngột đó làm cho sửng sốt.
Chuyện mình xuyên không mà cũng có thể nhìn ra?
"Ngươi là thánh tộc của Đại Hoang Thiên?" Lục Uyên kinh hãi run giọng nói.
Lời này khiến Lý Hạo lại thở phào nhẹ nhõm, sợ chết người.
Suýt nữa thì tưởng bí mật lớn nhất của mình bị phát hiện.
"Chết đi!"
Lý Hạo trực tiếp dùng quyền đáp trả.
Lục Uyên nhìn thấy sát khí trong mắt Lý Hạo nhưng trong lòng đã hoảng sợ, hắn đột nhiên quay người, hóa thành tia chớp màu tím, nhanh chóng chạy trốn về phía xa.
Mặc dù hắn vẫn có thể tiếp tục chiến đấu nhưng tuyệt học mạnh nhất của mình đã bị Lý Hạo phá vỡ, thậm chí thiếu niên kia còn không bị thương quá nặng, điều này khiến hắn kinh hãi, quá khủng khiếp.
Đây là Tam Bất Hủ?
Mẹ kiếp, đây là Tam Bất Hủ?!
Hắn chỉ cảm thấy như gặp quỷ, trong lòng không ngừng hiện lên ký ức kinh hoàng, chỉ muốn chạy trốn.
"Muốn chạy?!"
Đương nhiên Lý Hạo không chịu buông tha cho đối phương, nếu không thả hổ về rừng, hậu họa vô cùng, huống hồ lại là Tuyệt Học cảnh.
Đã đến rồi thì đừng đi nữa!
"Phong lão, thay ta trông coi Thương Nhai thành, ta đi đi rồi về ngay!"
Lý Hạo lớn tiếng nói.
Ttrước đó Phong Ba Bình bị thương, đã ổn định được, đang định hỗ trợ Lý Hạo nhưng lại thấy Lý Hạo đánh cho lão long Tuyệt Học cảnh kia chạy trối chết.
Khí thế bùng nổ trong trận giao chiến, hắn cảm nhận vô cùng sâu sắc, thiếu niên được hắn bảo vệ từ Thanh Châu đến đây, trong chớp mắt đã trưởng thành đến mức hắn không thể sánh kịp.
Nhìn thấy Lý Hạo thi triển Thiên Địa Vô Tung thuật, biến mất ở phía xa, khóe miệng Phong Ba Bình lại giật giật, lộ ra nụ cười khổ nhưng sau đó lại sảng khoái cười lớn.
Hắn biết, từ nay về sau, sẽ không còn ai có thể trói buộc được chân long Lý Hạo này nữa!
Cùng lúc đó, Lý Hạo đã đuổi theo lão long Lục Uyên.
Tốc độ của cả hai đều cực nhanh, Long Quan đạo dài hai trăm dặm, gần như đã lướt qua trong nháy mắt.
Lục Uyên chạy trốn với tốc độ cao nhất nhưng lại phát hiện tốc độ thiếu niên đuổi theo phía sau, thậm chí còn nhanh hơn!
Thân pháp quỷ dị kia thi triển, chớp mắt một cái đã đi được trăm dặm, như quỷ mị, không ngừng kéo gần khoảng cách.