Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo (Bản Dịch)

Chương 660 - Chương 660 - Cơ Nhạc Bình (3)

Chương 660 - Cơ Nhạc Bình (3)
Chương 660 - Cơ Nhạc Bình (3)

Hơn nữa, vị chiến thần Cơ gia này bị nhốt trong Một Hà, là do một thiếu niên đưa về.

Lời khen ngợi của Cơ Vân Ca dành cho Lý Hạo cũng đã truyền khắp Cơ gia, mọi người đều biết thiếu niên đó là một thiên tài tuyệt thế.

Không lâu sau, một nhóm bóng dáng trẻ tuổi bay xuống núi, lao xuống theo những bậc thang tuyết trắng, đến trước sơn môn rộng lớn.

Rất nhanh, bọn họ nhìn thấy một thiếu niên đứng trên bãi cỏ ngoài sơn môn, dường như đang đi dạo, ngó nghiêng quan sát khắp nơi.

"Ê!"

Một thiếu niên mặc trang phục lộng lẫy trong số đó quát lớn, nói với Lý Hạo: "Người đưa chiến thần Vân Ca về chính là ngươi đúng không, ngươi nhìn đông ngó tây cái gì?"

Lý Hạo nghe vậy, từ từ quay đầu lại, định nói mình không phải tên Ê, cũng không phải Sở Vũ Tiềm.(1)

(1) Sở Vũ Tiềm: nữ chính trong phim “Cùng ngắm mưa sao băng”. Trong bộ phim có một câu thoại nổi tiếng của Sở Vũ Tiềm là: "Tôi không phải tên Ê! Tôi tên là Sở Vũ Tiềm! "

Nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của đối phương, hắn không còn tâm trạng nói nhiều, đồng thời cũng không trả lời.

Lúc này, phía sau có thêm nhiều bóng dáng bay tới, trong đó có một nam tử trung niên, hắn nhìn thấy thiếu niên bị nhiều thế hệ trẻ tuổi của Cơ gia vây quanh đánh giá trước sơn môn, vội vàng chạy tới.

"Để ngươi chờ lâu rồi, ta được lệnh đến đón ngươi lên núi."

Nam tử trung niên nhìn thấy Lý Hạo, nở nụ cười ôn hòa, hắn là lục đệ của Cơ Vân Ca, được phái đến đón Lý Hạo.

"Không sao."

Lý Hạo thấy thái độ của đối phương khách sáo, cũng mỉm cười đáp lại.

Mặc dù chờ hơi lâu nhưng hắn cũng không thấy nhàm chán, mà tranh thủ thời gian này, tỉ mỉ quan sát thánh địa Cơ gia.

Đây chính là nơi mà mẹ hắn từng sống.

Hắn cảm thấy rất mới lạ.

"Ngươi gọi ta là Cơ Bá Đoan là được, ngươi xưng hô thế nào?" Cơ Bá Đoan hỏi.

Lý Hạo định mở miệng, đột nhiên dừng lại, định nói Cơ Hạo nhưng chợt nghĩ đến những người trẻ tuổi xung quanh này dường như không có thiện ý với mình, hiện tại mới đến, chưa nắm rõ tình hình, tốt nhất nên che giấu một số thông tin.

Hắn nghĩ đến một cái tên khác, cái tên mà nữ tử kia đã chuẩn bị cho hắn nhưng chưa dùng đến.

"Gọi ta là Cơ Nhạc Bình là được."

Lý Hạo nói.

"Cơ Nhạc Bình?"

Nghe Lý Hạo nói vậy, Cơ Bá Đoan hơi sửng sốt, theo họ mẹ ư?

Từ xưa đến nay đều lấy họ cha làm chính, ít có người theo họ mẹ, mà hắn cũng biết, mẫu thân của Lý Hạo là Cơ Thanh Thanh, đã kết hôn với người ngoại tộc bên ngoài Đại Hoang Thiên, cho nên, người ngoại tộc không thể cũng họ Cơ.

Hắn nhìn Lý Hạo, sự ôn hòa trong mắt hơi thu lại.

Nhưng nghĩ đến lời đồn đại ở trên, vị chiến thần Cơ gia kia khen ngợi hài tử này, hơn nữa hắn cũng không nhìn thấu được hơi thở của Lý Hạo, nên thái độ vẫn khách sáo:

"Mời đi theo ta."

Lý Hạo gật đầu, đi theo đối phương.

Hai người nhanh chóng lên núi.

Những người trẻ tuổi Cơ gia bên cạnh chạy đến xem náo nhiệt, nghe Lý Hạo nói vậy, đều nhíu mày, có người cười khẩy, có người cười lạnh.

"Cơ Nhạc Bình? Mặt mũi lớn thật!"

"Rõ ràng là man di ngoại tộc, vậy mà trực tiếp đổi họ, muốn đến nịnh bợ Cơ gia chúng ta!"

"Ngay cả họ của phụ thân mình cũng không cần, đúng là kẻ ham danh lợi, muốn chen vào Cơ gia chúng ta đến vậy sao?"

"Ta còn tưởng như lời chiến thần nói, là một thiên tài tuyệt thế, không ngờ lại là một kẻ tiểu nhân không từ thủ đoạn, thật khiến người ta thất vọng."

"Có lẽ là dựa vào lời ngon tiếng ngọt, lừa gạt chiến thần, cũng không biết gặp may thế nào, mà lại có thể vượt qua Một Hà, thật là kỳ lạ."

Tiếng bàn tán khó nghe vang lên.

Những người trẻ tuổi này đối mặt với Lý Hạo đều không kiềm chế lắm, đều là người cùng lứa, cộng thêm huyết mạch trong xương cốt, khiến bọn họ vốn đã coi thường đứa con lai kết hôn với ngoại tộc này.

Khi nghe thấy lời khen ngợi của vị chiến thần kia, trong lòng càng không phục, giống như một người ở vùng quê hẻo lánh đến, vậy mà lại nói rằng mình còn xuất sắc hơn bọn họ, điều này khiến nhiều người cảm thấy khó chịu.

Trong đám người, có một số là con cháu của huynh đệ Cơ Vân Ca, lúc này đều tò mò đến đây nhưng nghe Lý Hạo nói vậy, cộng thêm những lời bàn tán xung quanh, cũng không khỏi cau mày, đối với vị thiên tài mà Vân Ca bá bá nhắc đến, vô cùng thất vọng.

Xuất thân thấp hèn là chuyện nhỏ nhưng bản thân lại coi thường xuất thân của mình thì khó tránh khỏi việc khiến người ta coi thường!

Nhìn thiếu niên đang nhanh chóng lên núi, nhiều người nhanh chóng đi theo, ánh mắt chán ghét, có cảm giác thánh địa Cơ gia bị ô uế.

Nếu không phải Lý Hạo đưa Cơ Vân Ca về, một kẻ tiểu nhân như vậy, bọn họ đã sớm giết chết hắn rồi.

Không lâu sau, Lý Hạo đi theo Cơ Bá Đoan, đến vùng đất trung tâm của thánh sơn.

Đây cũng là nơi sinh sống của hầu hết các đệ tử tinh nhuệ của Cơ gia.

Những tòa kiến trúc thành từng cụm như măng mọc, rải rác khắp nơi, kiến trúc hùng vĩ.

Diện tích của thánh sơn này rất lớn, có thể sánh ngang với vài tòa thành trì, có thể chứa được hơn mười triệu người.

Hầu hết các đệ tử Cơ gia có tư chất bình thường đều sinh sống ở thành trì dưới chân núi phía sau thánh sơn, chuyên tu luyện các kỹ nghệ khác, như luyện khí, chế dược, chế phù, vân vân.

Còn có những người cày cấy, thuần dưỡng yêu ma,… mỗi người một việc.

Bình Luận (0)
Comment