Chương 947: Mời hắn đến tiên môn
Chương 947: Mời hắn đến tiên mônChương 947: Mời hắn đến tiên môn
Chương 947: Mời hắn đến tiên
môn
Im lặng một lát, Vũ hoàng gật đầu, đã nhận được câu trả lời.
Hắn không khuyên bảo hay hỏi thêm nữa, thậm chí hăn đã nghĩ, nếu không có chuyện tô tiên sông lại, liệu họ có còn nguyện ý trở về không?
Không có câu trả lời.
Nhưng Vũ hoàng biết lòng người không thể suy nghĩ sâu xa, chỉ là, trong đầu hắn không tự chủ được lại nghĩ đến bóng dáng tiêu sát như gió trước bàn cờ kia, câu nói của đối phương: "Nhân gian ta còn chưa xem hết", lúc này trong lòng hắn dường như lại nặng thêm rất nhiêu.
Cũng chính vì vậy, hắn càng không muốn để đối phương ở lại đây, làm chậm trễ đối phương.
"Thu đồ đệ thì thu đồ đệ đi, có những bảo vật này, nêu không gặp phải trận chiến như trước thì đúng là không sao cả."
Sắc mặt Vũ hoàng có chút hờ hững, gọi Sở Cửu Nguyệt đến, nói cho hắn biết chuyện tiên môn thu đồ đệ, nói:
"Ngươi đích thân đi một chuyến, đi thông báo cho hài tử kia, nhất định phải để hắn đến, cơ hội này khó có được, nói cho hắn biết, nếu không đến ta sẽ tức giận." Sở Cửu Nguyệt vội vàng gật đâu.
Khương Tử Yên và những người khác nghe Vũ hoàng thông báo nghiêm trọng như vậy, dường như rất sợ đối phương không đến, có chút ngoài ý muốn, Khương Tử Yên nhíu mày nói:
"Loại chuyện này đối với thiên tài mà nói, đều có sức hấp dẫn trí mạng, sẽ không có ai không đến chứ."
Vũ hoàng liếc nàng một cái, không nói thêm gì nữa.
Hài tử kia khác với những người khác, lạnh nhạt đến đáng sợ...
Tin tức tiên môn thu đồ đệ, cũng truyền đi theo những cường giả trở về từ tiên môn, Vũ hoàng tuy không tuyên truyền rầm rộ nhưng tin tức này vẫn lưu truyền trong các thế lực đỉnh cao. Mà phần lớn thiên tài, đều xuất thân từ những thê lực đỉnh cao này, vì vậy sau khi biết được tin tức này, các thiên tài dưới trướng các thế lực đều kích động, tranh nhau chạy đến hoàng đô thánh thành.
Lương Châu, Thiên Môn quan.
Lý Hạo đang tu luyện, chuyên hóa khí lực thành đạo lực, không ngừng tôi luyện ngưng luyện vào trong thân thê.
Thân thể hin không ngừng tinh tiến, trở nên ngày càng cường tráng.
Khi Sở Cửu Nguyệt đến quan ải này, Lý Hạo đang ở trong viện vừa vẽ tranh, vừa dung nhập đạo lực vào trong máu thịt, đồng thời tu luyện.
Lại một lần nữa ghé thăm thành trì và tiêu viện này, cảm nhận của Sở Cửu Nguyệt vô cùng chấn động, vừa quen thuộc vừa xa lạ, trước đây nơi này vẫn chỉ là một tòa thành bị đánh cho chỉ còn lại một gò đất nhỏ nhưng giờ đây lại phon hoa như vậy.
Còn tiểu viện thì không có gì thay đổi, chỉ là bên trong ít người hơn.
Gặp Khương Lập Trần, Sở Cửu Nguyệt có chút ngoài ý muốn, cung kính hành lễ với hắn, còn Khương Lập Trần chỉ liếc mắt nhìn rồi không đề ý đến.
".. Chuyện là như vậy, bệ hạ để lão nô thông báo, nhất định phải mời tướng quân đến." Sở Cửu Nguyệt nói.
Nhưng ánh mắt hắn lại liếc nhìn chỗ củi lửa trong viện, suy nghĩ xem sắp đến giờ cơm ti.
"Tiên môn? Thu đồ đệ?"
Lý Hạo hơi nhướng mày, hắn không có cảm giác gì về chuyện này, nếu hắn muốn đến tiên môn thì chỉ cần kích hoạt ấn ký thánh nhân trong thức hải, triệu hoán vị thánh nhân nguyện ý nhận hin làm đồ đệ là được.
Đối phương sẽ mở riêng cho hắn, tiếp nhận hắn.
Hắn tạm thời không định vào, là vì chuyện bên này vẫn chưa xong.
Tuy nhiên, nghĩ lại thì cũng sắp rồi, cũng nên đến tiên môn một chuyến, giết một người rồi quay về.
Tiết kiệm công sức, tránh cho cái tên trồn về tiên môn kia lại bày trò. "Nói đến chuyện này, trước đây ta nhờ bệ hạ thu thập những bức danh họa, đã tìm được bao nhiêu rồi?" Lý Hạo hỏi.
Sở Cửu Nguyệt sửng sốt, không ngờ Lý Hạo lại hỏi kỹ về những thứ lặt vặt đó chứ không phải tiên môn.
Hắn nhìn bút mực trên tay thiếu niên, thầm cười khổ, nói: "Đã thu thập được rất nhiều, tướng quân có thể đến cung điện để xem."
"Được."
Lý Hạo gật đầu, nói với hắn: "Làm phiền công công rồi, ngươi về trước đi, ta sẽ đến sau."
Sở Cửu Nguyệt gật đầu, sau đó do dự một chút, ngâng đầu nhìn sắc trời, nói: "Ta có thê ở lại đây một lúc nữa không?"
Lý Hạo sửng sốt, nhìn hắn có chút kỳ lạ: "Tuy ngươi."
Đến giờ cơm, Lý Hạo đích thân xuống bếp, bây giờ với trình độ nấu nướng cửu đoạn, hắn cắt một phân thị yêu vương đã giết trước đó, tinh chế và nấu chín, mùi thơm ngào ngạt lập tức lan tỏa trong tiêu viện. Sau khi tinh chế thịt, một món ăn trở nên như một loại thuốc bồ quý giá.
Lý Hạo gọi Nhậm Thiên Thiên đến ăn uống.
Sở Cửu Nguyệt đã đợi từ lâu cũng cười hì hì tiến đến.
Lý Hạo lúc này mới hiểu ra tại sao hắn lại ở lại, cũng không keo kiệt, đưa cho hắn một phân.
Sau khi ăn uống xong, Sở Cửu Nguyệt vui vẻ rời đi, Lý Hạo dọn dẹp bút mực, cũng đưa Nhậm Thiên Thiên đi theo.
Nếu tiên môn thu đồ đệ thì với tư chất của Thiên Thiên, hăn cũng được col là nhất lưu.
Tịch Nhan vung vay một cái, biến thành vòng tròn đỏ quấn quanh cổ tay Lý Hạo.
"Đi thôi. "
Lý Hạo lập tức lên đường.