Tu La Giới Chí Tôn

Chương 11

Võ thừa cầm ngọc giản sau đó đưa tinh gia. Tinh gia cầm ngọc giản cảm nhận. Trong ngọc giản có ghi lại đầy đủ vị trí tuyến đường đến di tích đó. Cảm nhận tên này có đầy đủ thành ý vậy tinh gia cũng cười cười gật đầu.

- được.. nếu như chúng ta có thu hoạch sẽ đến gia tộc ngươi phân ra 1 phần..

Nghe tinh gia nói hạ nam ha ha cười lớn sau đó chấp tay cảm tạ không ngừng.

- có điều.. tinh gia à. Ta không chắc di tích kia chỉ mình ta phát hiện. Vì chấn động khi di tích xuất hiện cũng khá lớn nên có thể người khác cũng đã biết. Mặc dù vậy có thể vẫn chưa có người tiến vào được. Vì phong ấn của di tích chưa suy yếu.có lẽ cần thời gian hơn 1 tháng nữa mới có thể tiến vào. Theo như ta nghĩ có lẽ di tích này khá xa xưa...

Tinh gia cười cười. Điều này không đáng ngại.. haha. Vừa nói ánh mắt hắn vừa chuyển động xoay tròn nhìn về phía võ thần.

Võ thần cũng gãi gãi đầu bộ dạng chẳng hiểu ý tứ gì..

- được. Nếu tinh gia nói vậy ta cũng không nhiều lời nữa. Ta sẽ dẫn đám tiểu bối này về chờ tinh tốt của tinh gia.. hạ nam ha ha cười nói. Sau đó hắn xoay người dẫn đám người hạ khuê đi. Hạ mẫn lưu luyến nhìn võ thừa rồi cũng vẫy tay xoay người.

- haizz quả nhiên tinh gia ta phong độ đi đến đâu cũng có thiếu nữ luyến tiếc không muốn xa. Mẫn mẫn a về nhà trước đi rồi ta sẽ đến.

Tinh gia làm cái bộ dạng bất đắc dĩ buồn nôn của hắn dõng dạc nói to khiến cho mọi người ai cũng đầu đầy mồ hôi. Hạ mẫn thì liếc xéo hắn rồi hừ 1 tiếng nàng quay lưng đi theo hạ nam.

Hạ nam nhìn đám người hạ khuê sau đó nhìn về phía trường ngạo.

- còn ngươi thì sao.?

Trường ngạo chần chờ nhìn về phía hạ khuê. Gương mặt hắn trở nên nghiêm túc.

- Tam trưởng lão. Nếu mọi người đã an toàn ta cũng sẽ tiếp tục lịch luyện.

Hạ khuê nhìn hắn ánh mắt đầy nhu tình nàng khẽ nói 1 câu.

- Ngươi cẩn thận.

- Nàng hãy đợi ta đột phá vũ lực ta sẽ đến dẫn nàng đi..

- Hạ khuê nghe vậy thân thể khẽ run nhẹ rồi nàng uhm 1 tiếng.

- Ta sẽ chờ ngươi.

- đi thôi. Hạ nam lên tiếng sau đó chấp tay với tinh gia sau đó dẫn đám người đi về gia tộc.

Trường ngạo đứng đó thẩn thờ phút chốc. Sau đó sắc mặt hắn nghiêm túc xoay về phía tinh gia sau đó hắn đột nhiên quỳ xuống dập đầu.

- tinh gia. Ta biết người là cao nhân bất lộ. Bắt xin hãy chỉ điểm ta một chút trên con đường tu luyện nầy đại ân đại đức của ngài trường ngạo ta xin khắc cốt ghi tâm..

Giọng hắn thành khẩn kiên quyết. Có phần hơi rung rung dường như nếu tinh gia không đồng ý hắn sẽ mãi quỳ nơi đó.

Võ thừa nhíu mày. Tinh gia thì đưa tay lên càm...

- làm sao ngươi dám khẳng định ta là cao nhân..?

Trường ngạo ngẩng đầu ánh mắt có phần hơi hồng. Ta cũng không chắc. Nhưng tam trưởng lão là ngươi kêu ngạo bất thuần. Hắn cung kính với người như vậy chắc có nguyên do. Mà lớn nhất là người luôn phát hiện được mọi tình huống sớm nhất. Nên ta mới khẳng định như vậy.

Tinh gia cười cười gật đầu. Tên này không tệ nhãn quang tố chất cũng được. Chỉ là riêng chuyện hắn không màng đến tính mạng bảo vệ đám người hạ khuê cũng cho thấy hắn trọng tình trọng nghĩa. Phải biết trong thế giới tu luyện kẻ mạnh làm vua cá lớn nuốt cá bé này tìm ra một người như vậy cũng rất khó. Vì lợi ích vì tài nguyên hay địa vị họ có thể lục thân không nhận. Hám lợi quên tình cũng là chuyện vô cùng bình thường..

- Tinh gia...võ thừa lên tiếng. Tinh gia giơ tay lên ngăn võ thừa lại.

- không được. Ta không thể đem theo một người tầm thường. Tố chất không tốt. Tinh gia nhàn nhạt nói..

trường ngạo thoáng thất lạc ánh mắt hắn đỏ hồng. -Ta ta biết mình không có tố chất tốt nhưng ta sẽ cố gắng. Ta tin sẽ có một ngày ta cũng sẽ trở thành cường giả nắm giữ một phương. Nếu ngài cưu mang ta trường ngạo xin thề cho dù ngài sai khiến điều gì ta nhíu mài một lần trời chu đất diệt.

- Ngươi cần gì phải như vậy..? Haizz tinh gia thở dài

Lực lượng ai cũng sẽ truy cầu nhưng như trường ngạo này lại thêm phần chấp nhất..

- Tinh gia ngài không biết ta trường ngạo vốn dĩ là con của tộc trưởng trần gia. Năm đó khi hiệp hội các gia tộc. Triệu gia cùng một số gia tộc nhỏ khác bày mưu hãm hại. Ta tận mắt nhìn phụ mẫu bị người triệu gia giết hại. Trận chiến năm đó chỉ còn mỗi ta. Ta được tộc trưởng hạ gia cưu mang vì trước đó có đính ước cùng khuê muội. Nhưng theo gia tộc bị diệt nhiều trưởng lão trong hạ gia bắt đầu bài xích. Cuối cùng tộc trưởng hạ gia cha của khuê muội phải đưa ra yêu cầu ta phải tu luyện đến cảnh giới võ lực cảnh mới chấp thuận chuyện ta với nàng.

- tinh gia. Vì thù hay vì nữ tử của ta.. ta phải cố gắng tu luyện..

Nói xong hắn thực sự rớt nước mắt. Hắn thật sự không thể nào kìm nén được nữa.

Võ thừa vội đến nâng hắn dậy. Vỗ vỗ bờ vai trường ngạo.

- huynh đệ à. Tinh gia chỉ đùa thôi. Hãy theo chúng ta lăng lộn. Ta không hứa sẽ giúp ngươi đột phá. Nhưng ta sẽ đứng cùng chuyến tuyến với ngươi.

Thật ra hắn không thể không như vậy bởi vì nữ nhân mình yêu thương bởi vì thù hoằng giết cha mẹ..

Nhìn vẻ mặt cương liệt của hắn tinh gia cũng thấy mình hơi quá. Thật ra hắn rất thưởng thức trường ngạo này chỉ là con đường cường giả đầy trông gai. Nếu vì một nữ nhân thì cũng chưa đủ tin cậy nhưng khi nghe trường ngạo nói về thù gia tộc hắn thật sự hiểu tại sao người này lại chấp nhất đến vậy..

Được rồi được rồi. Theo ta cũng được. Trong vòng 1 năm ta sẽ giúp ngươi đột phá võ lực. Sau đó phát triển thế nào còn phải xem sự cố gắng của ngươi.

Nghe tinh gia nói vậy trường ngạo ngẩng đầu lên nhìn tinh gia. Sau đó hắn mạnh mẽ dập đầu xuống đất.

Âm thanh trầm thấp vang cả 1 khoảng trong khu rừng.làm cho 1 số chim thú nhỏ phải xào xạc bay chạy..

- Xin đa tạ... hắn kìm nén kích động trong lòng mình như từ bóng tối sâu thẩm tìm thấy ánh sáng soi đường chỉ lối. Chỉ là hắn không biết rất lâu sau này thành tựu của hắn ngay cả hắn còn không dám tưởng tượng đến.
Bình Luận (0)
Comment