Tu La Giới Chí Tôn

Chương 145



Ầm..ầm..ầm..
Tiếp đó là 3 tia lôi điện gián xuống khiến cho cả vùng đại địa giống như Tinh Gia nói.

Lật ngược cả lên cũng không có gì là nói quá.
R....A.....Ah...........
Một tiếng thét chất chứa sự phẩn nộ cùng không chịu khuất phục vang lên như muốn đánh bật lại những tia sét đang còn tiếp tục muốn đánh xuống.
Võ Thừa toàn thân phủ một lớp kim thiết màu đồng tai cầm rìu tay cầm khiên không đứng một chổ chịu lôi điện tiếp tục đánh xuống mà xong thẳng lên tầng mây vần vũ như hố xâu vũ trụ bên trên.
Một rìu cách không chém ra một đạo hồng quang vù vù lướt đi, khi thế sắc bén mang theo uy thế chẻ đôi cả bầu trời cắt qua tầng mây kia, cùng lúc đó một bộ vuốt rồng lớn bằng cả một tòa thành do lôi điện 7 màu kết thành cũng ầm ầm đập xuống.
Tinh.....
Đạo hồng quan được Võ Thừa chém ra sắc bén tuyệt đối, uy lực bổ núi xé sông, lại sinh sinh bị bộ vuốt rồng kia vồ một cái liền chặn được.

Những tia lôi điện từ bộ móng vuốt hóa thành 3 con lôi long nhỏ mang theo uy thế kinh người mạnh mẽ giáng xuống, Võ Thừa giang nang nâng tấm khiên của Đổ Khải lên để đón đở.
Đinh....!Đinh...Đinh...!sức công phá khủng bổ của những tia lôi điện kia khỏi nói cũng biết, Võ Thừa cảm giác toàn bộ cánh tay trái nân khiên của minh đều tê cứng hộ khẩu tay mơ hồ tràng máu tươi chay ra.


hắn cắn răng dùng toàn bộ lực lượng hiện có để hất mạnh tấm khiên đẩy những tia lôi điện kia đổi hướng đâm sầm xuống mặt đất hình thành ba cái hố to như ba cái hồ đựng nước đến mùa hạn.
- Không được ta phải làm thế nào để giúp hắn?
Hồ Nguyệt Nương là người ích nói nhưng lúc này nàng cũng không thể giữ được bình tĩnh nửa.
Tráng Tinh Gia cũng ứa ra mồ hôi hột,hắn lắc đầu nói,
- Ta nói rồi ngoại trừ người đạt đến cảnh giới Sinh Huyền mới có thể giúp hắn, còn các ngươi..
Tinh Gia thở dài một hơi nhưng rồi hắn lại nói một câu làm cho Nguyệt Nương cùng Lão Quỹ thấy nhẹ bớt.
- Thế nhưng các ngươi yên tâm, dù hắn không trụ được lôi kiếp của Thanh Long thì hắn cũng còn một lá bùa hộ mệnh.
- thật chứ??
- Mẹ nó, nhìn ta có giống như là đang nói xạo các ngươi không, chỉ có đều..
Gương mặt Tinh Gia lại có chút khó coi.
- Đều gì?? là đều gì.

Độc Thiên Lão Quỹ nắm gốc áo Tinh Gia vô cùng khẩn trương.
- haiz, khi dùng đến thứ kia nhiều khả năng chúng ta sẽ không tìm được tên ngốc kia một khoảng thời gian dài.
- Cái gi?? nghĩa là gì đây?
Tinh Gia nói xong nghĩ đến Võ Thừa trong tay còn giữ Thất Thần Ấn mang năng lượng không gian, với thứ kia hắn tự tin ở Vực Giới hạn trung này còn chưa có người có thể suy tính ra được vị trí mà nó đưa đến được.

nhưng đều khó khăn ở đây nhất là mỗi một lần khởi động Thần ấn cần phải có nguồn năng lượng Tinh Linh tinh thuần, nếu Võ Thừa hắn biết bên trong trái tim hắn chảy xuôi nguồn năng lượng này của nương tử hắn, chắc chắn hắn có chết bởi thiên kiếp kia cũng sẽ không sử dụng đến.
Tinh Gia dai dai tráng.
- mặt dù biết thời điểm như thế này sẽ đến nhưng không ngờ nó lại đến nhanh đến vậy.
đột nhiên Tinh Gia ngẩn đầu đảo mắt một vòng toàn trường sau đó hắn xoay người nói với hai ngời bên cạnh.
- Đi thôi chúng ta về huyền linh.
- Tinh Gia ngài....
- ngươi không đi đợi cho toàn bộ Uyên Linh đại lục tìm đến sao?
- có người nhanh như vậy đi đến rồi sao?
Nguyệt nương dò hỏi!
- Uhm rất nhiều khí tức mạnh mẽ đang tập trung về hướng này, xem ra chuyện thanh long xứ giả xuất hiện cũng là chuyện hy hữu.
Tinh Gia xoay người dứt khoát tiến vào trong trận pháp, Độc Thiên cùng Nguyệt nương xoay đầu nhìn hướng Võ Thừa một cái nhất là Nguyệt Nương trên gương mặt nàng hiện lên một loại cảm xúc khó tả.

như lời Tinh Gia nói thì có lẽ rất lâu nửa mới có thể gặp lại.

- Ta mong ngươi bình an.
nàng khẻ thì thầm một câu chỉ có nàng nghe thấy rồi mang theo một loại không nở bước chân vào trận pháp.

Tinh Gia không nhanh không chậm vung vẩy hai tay chỉ trong vài cái hơi thở trận pháp dần phát sáng rồi vận chuyển lần cuối, đưa ba người đi về huyền linh, cho tới lúc này chỉ còn Võ Thừa một mình đối diện với thiên kiếp của hắn, không ai có thể can thiệt trừ khi đồng bậc xứ giả thiên đạo cảnh giới Sinh Huyền trong lời Tinh Gia.
Thanh Long Gián Kiếp vẩn tiếp tục lúc này hư ảnh Thanh Long uốn lượng trên những tần mây kia càng thêm rõ ràng, mặt dù ai cũng biết đây không phải là một con rồng thực thụ mà chỉ là một đạo quang ảnh mà thôi, nhưng như thế cũng đã khiến những ai tận mắt chứng kiến đều cảm thấy hít thở khó khăn.
- Thật cường đại..
đâu đó một người ở xa quang sát khẻ lên tiếng.
Võ Thừa cảm nhận được khí tức của ba người Tinh Gia biến mất, hắn giơ tay lao đi khóe máu dính trên miệng khẻ nhếch miệng cười ngây ngô một cái.

Tinh Gia làm việc thật đúng với ý hắn.
- Họ an toàn rồi.
thì thầm một câu hắn lại liếc nhìn một vòng toàn bộ khung cảnh xung quanh hắn cảm nhận được rất nhiều khí tức mạnh mẽ mặt dù ở rất xa nhưng chung quy cũng giống như hư ảnh thanh long kia đều đang tập chung vào hắn.
- Nếu ta bỏ mình tại đây chắc có người sẽ vỗ tay cười lớn, không biết Hạ Mẩn các nàng có bình an hay không? Trường Ngạo huynh đệ...
hắn nhớ về những bạn bè giai nhân mà bản thân đã từng gặp mặt kết giao cùng chảy qua chiến đấu hung hiểm, khóe miệng lại lộ ra một ý cười, đôi mắt đang có vẻ mông lung bổng dưng trở nên sắc bén nhing lên bầu trời.
- cho dù Võ Thừa ta có rụt ngả tại đây thì Thanh Long gì gì đó kia ta cũng sẽ chém ngươi bay mất một chi.
linh lực đã khô kiệt, vết thương do lôi điện cường độ khủng bố đánh xuống càng lúc càng nghiêm trọng, hắn kéo một miếng vãi rách trên thân ra buộc chặc vào cánh tay cầm khiên đã rĩ máu tươi rất nhiều còn đang tiếp tục chảy, chỉ đơn thuần dùng thân thể, và thứ lực lượng bản thân hắn có được, Vĩ Lực.
Ầm....
một cái nhún người làm cho một mãnh đất phía dưới sụp đổ trở thành một cái hố lớn, hắn lao lên không trung đối diện với hư ảnh thanh long trên không trung với tốc độ như tên bắn, chỉ thấy một cái đuôi rồng cũng đập tới với sức mạnh có thể tưỡng tượng kèm theo lôi điện đang ngan dọc khắp bầu trời.
AHHHHHHH.......
Võ Thừa hét lớn trực diện chép tới cái đuôi như một cây cổ thụ kia.
Bang....
Tất nhiên hắn bị đập cho bay xa hơn 60km nện thẳng vào một dãy núi khiến cho toàn dãy núi bị sang bằng thành bình địa.
Tất cả những người phía xa quang sát đều hít một ngụm khí lạnh.
- Thể tu, người này tuyệt đối đã chạm tới cánh cửa Vô Thượng Thể.
lặp tức có người nhạy cảm phát hiện thất thanh lên tiếng,
- không sai, chính là thể tu.

trả trách sao ta lại cảm nhận được linh lực của người kia lại bạc nhược như vậy.
- Hữu Việt trưỡng lão khí tức người kia...

một mỹ phụ trung niên lên tiếng,
4 người này là nhóm 4 người của Liên Minh Nam Vực vừa xuất hiện ở đây không lâu.
- Dương Ngạn, ngươi chắc cũng nhìn ra chứ.
Lão già nhìn một trung niên bộ dạng anh tuấn tiêu soái tên dương ngạn dò hỏi, người này lặp tức gật đầu lên tiếng.
- Hắn có khí tức của huyền linh chúng ta, người kia rất nhiều khả năng là người Huyền Linh.
- vậy chúng ta nên làm gì?
- còn hỏi gì nửa tất nhiên là đến giúp hắn một tay để cho hắn nhận phần ân tình này.
một người khác lại lên tiếng.
- đừng vội, ở đây không có mỗi chúng ta vì người này mà đến, nhìn phía bắc xem đó là Toàn Chân Phái đám người, còn có các phía còn lại.
Ầm....
bổng dưng ở một hướng khác xuất hiện linh lực bạo tạc dữ dội hiển nhiên đã có người của các thế lực là vì cố ý hay vô tình chạm mặt nhau một câu không hợp lại động thủ, làm cho tình hình ở chiến trường thăm uyên này vốn đã hỗn loạn nay càng thêm loạn thế.
- Dùng thần niệm của ngươi truyền âm đến người kia, nói là chúng ta sẽ ném đan dược vào cho hắn hãy cố gắn chịu đựng.
Một lão giã trong 4 người lên tiếng nói với mỹ phụ trung niên.

mỹ phụ khẻ gật đầu một cái nàng khẻ khép hờ đôi mắt, một làng sống vô hình mạnh mẽ lang tỏa kém theo lời truyền âm của mỹ phụ này đến tai Võ Thừa.
- Tiểu Huynh Đệ chúng ta là người của liên minh nam vực, chúng ta có thể giúp gì cho ngươi.
Ở cách xa hơn 5km Võ Thừa đang chật vật bị một bàn tay rồng khổng lồ chứa đầy lôi điện hủy diệt nện xuống khiến cho hắn đau nhe răng nhếch miệng nên thẳng xuống mặt đất lún xâu vào đó, lần này không biết là lần thứ bao nhiêu hắn bị đánh cho xém tí thành cặn bã, nếu Tu La Quyết phần Thể không đột phá tầng thứ 5 có lẽ bây giờ hắn ngay cả xương và thịt cũng có thể trộn lẩn vào nhau.
Nhận được truyền âm của Mỹ Phụ trung niên hắn chỉ lắc đầu cười khổ, đã hơn vài canh giờ hắn ránh chịu sét đánh cũng trên dưới hơn 30 luồn thần niệm truyền âm cho hắn, cũng có cả những tia sát khí khoá chặc lấy hắn, hiển nhiên cũng có người không muốn thấy hắn còn sống rời khỏi đây.
- Các ngươi nên rời khỏi đây thôi.
Chỉ trả lời một câu như vậy hắn lật tay lấy ra một bình đan dược không chút nghĩ ngợi ngửa cổ đổ vào miệng.

Đan dược Tinh gia luyện chế đặc biệt dành riêng cho hắn, dược lực thấm vào ngủ bí nhanh chóng dẩn đến da thịch khiến cho vếch thương có chổ đã dập nát bầy nhầy nhanh chóng hồi phục, thế nhưng lôi kiếp vẩn chưa có dấu hiệu tiêu tán, Thanh Long trên bầu trời vẩn còn đó, luồn uy áp không thể xâm phạm vẩn khóa chặc lấy Võ Thừa hắn.
Trên không trung Thanh Long uốn lượng trên chính tầng trời với một đôi mắt không có chút tình cảm nhìn xuống Võ Thừa, dường như nó có chút kinh ngạt, rồi nó há cái miệng chứa đầy răng nhọn to lớn ra..


Bình Luận (0)
Comment