Tu La Giới Chí Tôn

Chương 189



Không có lời nói nhiều, người này lặp tức một chưởng vổ xuống phía dưới đại địa, một bàn tay khổng lồ hơn 10km bán kính phủ xuống trên đầu tất cả mọi người phía dưới.

mọi người viễn lạc tinh gương mặt ngưng trọng.

một cổ lực lượng phô thiên cái địa không cách nào hình dung đánh xuống làm cho không gian phát ra những tiếng giống như thủy tinh vở.
Sắc mặt lão giả khô gầy trầm xuống cây gậy màu ngọc bích trong tay nâng lên quét ngan tạo ra một loại không gian chấn động nhỏ nhưng chỉ qua vài hơi thở nó lại giống như một cơn thủy triều ầm ầm đánh vào cái bàn tay to lớn trên bầu trời đang phủ xuống kia.
Ong....
Không có âm thanh kinh thiên nào phát ra, bằng mắt thường mọi người có thể nhìn thấy bàn tay trên bầu trời kia khi va chạm với sóng thủy triều liền dần nhỏ lại rất nhanh đã tiêu tán.
- Hủm...!không gian pháp khí...!không hổ là Tử Tinh Vị Diện viễn cổ, vận khí không sai vào đâu.
Sắc mặt lão già trên bầu trời khi một kích xuất ra không đắc thủ hắn chẳng những không kinh ngạt âm trầm ngược lại trong đôi mắt càng hiện ra một tia tham lam tỏa sáng.

trong lòng lão thầm tính toán, việc cần làm lúc này của lão là lặp tức hạ sát người kia, không nói đến đạo căn của Tinh Tử vị diện chỉ là cơ duyên trên người của mỏi tinh tử vị diện đều là một hồi tạo hóa đối với bắt kể người nào.
- Nếu chần chờ những lão già kia đến thì chắc chắn một hồi tạo hóa này không thể chỉ mình ta sở hửu.

Nghĩ đến đây đôi mắt người này lóe lên một tia hung ác hắn lắc mình tại chổ biến mất, khi xuất hiện đã đứng cách lão già khô gầy không đến vài trăm mét.
Thuấn di, đây là một loại thủ đoạn chỉ có cường giả cấp bậc Vũ Ngân cảnh mới có thể thi truyển.
Cùng lúc này trên bầu trời ở vài hướng khác củng có vài cái hố đen xuất hiện nhưng không lớn bằng cái hố đen lúc đầu, những cái hố này vừa xuất hiện lặp tức có rất nhiều thân ảnh lao xuống phía dưới đại địa viễn lạc tinh, bắt đầu duy chuyển...
Đôi mắt lão già khô gầy lóe lên một cái sau đó lão hét lên.
- kết nối Thập Tam Sơn Đại Trận tuyệt đối không để chúng tiến vào.
Lời vừa xong lão ngưng trọng nhìn người trước mặt bốn mắt nhìn nhau một cái sau đó hai người tại vị trí bổng dưng biến mất, chỉ trong một vài cái hô hấp trên bầu trời lặp tức đã truyền ra những tiếng ầm ầm chớp nhoán của thuật pháp, hiển nhiên hai người đã giao phong.
13 Huyền yêu hóa hình riêng bạo long thì nửa nạt nửa mở, lặp tức bắn thẳng về 13 ngọn núi, rất nhanh mỏi đỉnh núi đều xuất hiện những pháp tướng thần thú hộ tông cao lớn hơn vài trăm trượng.

những pháp tướng này vừa xuất hiện lặp tức đưa đến rất nhiều tiếng kinh hô của những người từ trong vòng xoáy đi ra.
- Đưu...!Ta có đi nhầm chổ không vậy? đây là thứ tạo hóa mà mấy lão già trong tông môn nói đến sao? 13 siêu cấp thần thú hộ tông cái này..

cái này...!Lần này ăn cám rồi a...
Bóp....
- Não heo này cút sang một bên, đã là nơi chém giết với Thánh Quang Giới thì nơi nào có thứ bình thường được? càng hung hiểm cơ duyên càng lớn.

chúng ta có được lợi thế hơn bọn Thánh Quang kia mà trước một bước tiến vào đây..hừ...
Một người khác lặp tức cho người kế bên một tát còn hung hăn phung một bải nước bọt vào mặt người kia gương mặt dữ tợn giáo huấn người nọ, đôi mắt hắn lóe lên một sự tham lam mãnh liệt.
- Vân sư huynh dại rất phải a..
- Đi...!tạm thời không đến gần các ngọn núi kia, chúng ta đi tìm kím yêu thú cùng đám người Thánh Quang....giết chúng...!còn về những ngọn núi này cứ để các trưởng lão hộ đạo là được..
người này ánh mắt lóe lên một cái lặp tức lắc người bay đi.
bất kể những người nào đến gần chân các ngọn núi đều phải chịu công kích.

cho nên đều tản ra đi tìm kím cơ duyên trên đảo ký ức, ngoại trừ 13 ngọn núi trên đảo ký ức thì ở những nơi khác đều có không ích linh tài địa bảo, những người này đôi mắt liên tục phát sáng dùng mọi thủ đoạn thậm chí là chém giết cả những người bên cạnh để tranh đoạt, thủ đoạn vô cùng tàn nhẩn.

Tu vi của đám người này củng tuyệt đối là Kim Cang cảnh cường giả trở lên mạnh nhất củng đã có nguời gần vượt qua Vô Thượng Tam cảnh.
Thiên thượng cảnh đại viên mãng.
Trên bầu trời ở vị trí các hố đen còn lại khi hơn mười Huyền Yêu Vương còn lại tản ra tiến hành chém giết bất luận kẻ nào xong qua.


chỉ có đều bên trong vòng các hố đen kia củng có cường giả tương đương cấp bậc với bọn họ xuất thủ ngăn cản, chiến đấu vô cùng ác liệt,Pháp thuật bày ra ngập trời khiến cho thiên thôn địa ám, chẳng thua kém gì tràng cảnh đại chiến thời viễn cổ.
Những người vừa tiến vào Viễn Lạc Tinh này cái bọn họ sử dụng là lực lượng hắc ám vô cùng quỷ dị, đám người huyền yêu vương củng là yêu khí ngập trời xuất thủ.

Ngoại trừ trận chiến của hai lão giả trên cao không ai nhìn rõ ra còn lại đều dẫn phát ra các loại lực lượng pháp thuật ngập trời, hỗn chiến túa xua, chổ nào củng có...
Bất chợt ở một vài vị trí khác lại có vài cái vòng xoáy màu đen, khi những vòng xoáy này vừa xuất hiện lặp tức dẫn đến sự chú ý của các huyền yêu vương ở đây thế nhưng đối thủ của bọn họ cực kỳ khó chơi cho nên lực bất tòng tâm không thể ngăn cản những bóng người từ trong đó đi ra.
- Oh shit...!Đông dữ dị...
Bạo long đôi mắt trợn to lúc này nó đang ở trong một loại pháp trận vô cùng kì dị, đứng ở đỉnh núi đều khiển pháp tướng giống như một hình chiếu của hắn bao phủ toàn bộ sơn môn Minh Đạo Tông, mắt thấy lại có thêm vài hố đen nửa xuất hiện nó liền nhịn không được mà phung ra một câu chưởi bậy.
Bên trong ba cái hố đen vừa xuất hiện lại đi ra ba người trung niên hai nử một nam.

Khí tức mỏi người đều cực kì nội liểm đưa ánh mắt như chư thần nhìn xuống chúng sinh quét qua một vòng trên đại địa.

Thứ làm cho đám người này hơi kinh ngạt là 13 ngọn núi có 13 thân ảnh pháp tướng khổng lồ đang ở đó, thế nhưng rất nhanh đám người này lặp tức nhíu mài nhìn lên không trung vị trí của lão giả khô gầy cùng một lão già bên ngoại vực giao chiến.
- Là người của thánh quang sao? không phải thứ người kia sử dụng là thuần túy pháp tắc không có sử dụng Nguyên Lực của người Thánh Quang.
Một nử tử nhíu mài lên tiếng, chỉ nghe nử tử khác lại nói.
- Ta cảm nhận được khí tức của tuế nguyệt lưu chẳng lẻ nơi này có một dòng sông thời không đi qua? nói như vậy những người này đều là người của Viễn Lạc Tinh từ thời đó...
- Không..

không phải tất cả.

nhìn những pháp tướng bên dưới nếu ta nhìn không sai thì có vài loại đến từ vạn thú giới nhất là cái kia.
Nàng này vừa nói vừa đưa tai chỉ về vị trí ngọn núi Thứ tư nơi có thân ảnh của một con sói màu Bạc có bốn cái cánh đang nhe nanh chầm chầm nhìn lên bầu trời.
Trung niên nam tử đôi mắt hiếp lại lên tiếng.
- Tứ Dực Ngân Lang tộc...!Khí tức chỉ là huyền yêu...
Hắn lặp tức phi người về hướng ngọn núi thứ tư đôi mắt như rắng độc khóe miệng hơi nhếch lên chỉ để lại lời nói vang vẳng bên tai của hai nử tử còn lại.
- Hai người các ngươi còn ngây ra đó làm gì, Thú Anh của Huyền Yêu Vương không phải nơi nào củng có, chậm một chút sẽ không còn đâu.
Biểu tình hai nử tử này thoáng kinh ngạt sau đó cùng nhìn nhau một cái cùng miễm cười ánh mắt lóe lên một người bay về hướng ngọn núi thứ bảy.


Chiến Cuồn Giáo.

và một còn lại là ngọn núi thứ tám Tán Bàng Tông gương mặt đều là hiện ra một tia kích động tham lam khó che dấu.
Huyền Yêu Vương cấp bậc trong mắt bọn họ đều không khác gì con dê béo đợi làm thịt bởi huyền Huyền yêu chỉ tương đương với Võ Vân Cảnh nhưng ba người này họ đã là Võ Tú Cảnh mặt dù vừa bước vào cảnh giới này nhưng chung quy bọn người này vẩn có đủ tự tin.
Tứ Dực Ngân Lang đang ngửa cổ nhìn bầu trời đột nhiên cập mắt hắn nheo lại một cái hơi nghiên đầu chỉ thấy một đạo cầu vòng đâm thẳng vào pháp tướng của hắn.
Sắc mặt Tứ Dực ngân lang trong hình người lạnh lùng, bên trong màng sáng trên đỉnh núi đôi mắt lóe ra một đạo ánh sáng cánh tay lặp tức vung lên quét ngan một trảo, cùng lúc đó pháp tướng Tứ Dực Ngân Lang khổng lồ củng bày ra một thủ pháp tương tự, với bộ móng vuốt vô cùng chân thực chụp thẳng về hướng đạo cầu vòng kia.
- Tìm chết...
Trung niên gương mặt trở nên nghiêm túc hắn lặp tức bấm pháp quyết sao đó hai tay vung mạnh ra phía trước, một thủ trảo không có da thịt chỉ toàn xương khô củng xuất hiện đở một kích của tứ dực ngân lang.
Trong khoảng khắc va chạm gương mặt của trung niên kịch biến bởi vì bàn tay do hắc ám lực của hắn ngưng tụ ra lại bị một kích do móng vuốt của ngân lang đánh cho tang tành thành từng mãnh nhỏ.
Móc vuốt kia vẩn không ngừng lại mà tiếp tục đánh tới khiến cho người này phải đem ra một tấm bùa màu xám chắn phía trước người, chỉ trong một cái nháy mắt tại vị trí đó hắn đã biến mất, khi xuất hiện đã ở cách đó vài trăm mét gương mặt âm trầm nhìn pháp tướng của Tứ Dưng Ngân Lang vẩn đang bao trùm ngọn núi thứ tư bên trong.
- Ngoại lực công minh sao...!Ta hiểu rồi...
Người này quyết đoán lặp tức định xoay người rời đi, thế nhưng trong lúc đó trung niên Tứ dực ngân lang kia đôi mắt lộ ra sát khí.
- Đã đến đây tìm Ngân mỗ vậy thì ở lại đây một chút đi.
Lời vừa dứt thân hình trung niên bên trong tứ dực ngân lang đột nhiên nhảy ra khỏi ngọn núi bắn thẳng về hướng người trung niên mang khí tức âm lãnh này.
Đôi mắt người này chợt lóe lên, hắn không nghĩ người kia vậy mà lại dám có gan đi ra khỏi pháp tướng của ngọn núi kia.

vậy mà lại muốn truy kích hắn, đối phương lại chỉ là một huyền yêu vương.
Gương mặt hiện ra một tia tức giận hét lớn.
- Bằng vào ngươi một cái Huyền Yêu Vương củng muốn lưu ta lại?
Đáp lại hắn tứ dực ngân lang chỉ hờ hửng mở miệng.
- Thì sao...!Ta vẩn có thể lấy mạng ngươi.
trung niên tứ dực ngân lang nhẹ đưa tay lên nắm vào hư không đột nhiên giữa không trung xuất hiện một sợi roi màu đỏ, hắn hung hăn nắm mạnh sợi roi rồi nhẹ nhàn vung ra đánh thẳng vào thân thể của trung niên âm lãnh..


Bình Luận (0)
Comment