Tu La Giới Chí Tôn

Chương 34

Rất lâu trước đây khi vũ trụ chưa được hình thành. Hồng hoang vũ trụ chỉ có một cây đại thụ không biết hình thành từ khi nào và bao lâu. Sinh linh sau này gọi cây này là Cổ Nguyên Tinh Linh thụ. Tất cả sinh vật trải qua bao năm tháng lại xuất hiện có loại sống nhờ vào thân cây có loại sống nhờ vào lá cây các chủng loại này đa dạng và được gọi là sinh vật hồng hoang.Cũng có loại lại sống dưới mặt đất dưới. Dưới những cái rễ. những phiến lá của cây đã héo vàng rụng xuống, những sinh vật này được gọi là sinh vật bóng tối.

Không biết lại trải qua bao nhiêu năm tháng các sinh vật sống nhờ vào Cổ Nguyên Tinh Linh Thụ bắt đầu đầu có linh trí bản thân đại thụ kia cũng có linh trí riêng của mình. Linh thụ hấp thu khí tức hồng hoang cùng bóng tối rồi thải ra linh khí khi các sinh vật sống nương tựa vào cây kia hấp thu chúng càng lúc càng phát triển mạnh mẽ và sinh ra ý thức. Những sinh vật này gọi đại thụ kia là Mẫu Thụ. Vì tất cả sự sống bắt nguồn từ nó.

Lại trải qua thời gian không biết bao lâu. Linh khí mà Mẫu Thụ tản ra bao trùm một vùng đất rộng lớn vùng đất này các sinh linh khi đó gọi là Hổn Độn Địa Đàn.

Theo thời gian một số sinh vật có linh trí cùng thực lực nhất định bắt đầu rời khỏi Mẫu Thụ và tò mò tìm hiểu xung quanh. Chúng phát hiện ngoài địa đàn ra bên ngoài còn có rất nhiều những đất đá trôi nổi bên ngoài bị bóng tối cùng hồng hoang khí tức bao phủ. Vì đã có linh trí nên không thể kìm nén được tò mò mọi chuyện cũng tự nhiên phát sinh nhiều loài đã tiến vào những vùng đất kia. Có loại vì thiếu linh khí do mẫu thụ thải ra mà chết đi cũng có loại lại như bị đột biến chúng bắt đầu lại thích nghi môi trường đó.

Lại trải qua rất nhiều năm tháng Mẫu Thụ bắt đầu đơm hoa. Lúc này có tổng cộng 3001 bông hoa mỗi bông hoa một màu sắc khác nhau tượng trưng cho từng khí tức đại đạo riêng biệt. Nhưng chỉ có một bông to nhất. Bông hoa to nhất này chỉ có một nhiệm vụ là thụ phấn cho tất cả 3000 bông còn lại để chúng kết trái. Trái này gọi là Đạo Quả.Sau khi kết trái, phấn hoa còn lại của bông hoa to lớn kia lại huyễn hóa ra một sinh linh mới. Gọi là Tinh Linh Tộc. Tinh linh tộc rất ôn hòa bản thân tinh linh tộc thân thể rất yếu đuối nhưng bù lại lại có linh trí mạnh mẽ hơn tất cả các sinh vật sống nương tựa trên Mẫu Thụ. Vì bản thân là phấn hoa để giúp bông hoa kết trái nên tinh linh tộc bản thân họ là một loại kết nối với đại đạo. Cũng vì linh trí mạnh mẽ nên tộc quần này cũng có sinh linh bắt đầu muốn ra khỏi hỗn độn địa đàng để ngao du... cùng với đó những trái cây trên thân Thụ mẫu lại qua không biết bao lâu thời gian bắt đầu chính chúng rụng đi và trôi nổi trong không gian vô tận có xa có gần. Mỗi trái cây trôi nổi trong không gian lại qua rất lâu bắt đầu chuyển hóa ra sự sống các sinh linh bắt đầu sống trên các trái cây đó cũng dẫn phát triển đến một lúc nào đó chúng lại có linh trí lúc này chúng gọi những trái cây kia là hành tinh. Trên mỗi hành tinh lúc này trải qua năm tháng lại huyễn hóa ra vô cùng phức tạp và đa dạng. Cũng như mẫu thụ mỗi hành tinh đều có linh khí cho sinh linh tu luyện dẫn đến nhiều tộc quần bắt đầu hình thành có cây có côn trùng có thú có chim muôn trong số đó, có một tộc quần đứng thẳng bằng 2 chân và linh trí cao được gọi là nhân loại. Nhưng nhân loại lại là tộc quần có thân thể và linh hồn mềm yếu nhất. Bù lại bằng sự thông minh nhân loại đã tìm ra cách khắc phục nhược điểm này đó là tu luyện. Dần dần nhân loại qua nhiều thế hệ đã tích lũy được kiến thức sâu rộng và vũ kỹ công pháp được hình thành. Mà điều trọng yếu nhất đó chính là tài nguyên để tu luyện. Thất tình lục dục cũng vì vậy mà phổ biến đi cùng nhân sinh.

Điều này đã trải qua rất lâu rất lâu, lâu đến nỗi chẳng ai còn để ý đến vì sao họ lại xuất hiện trên thế gian trên hành tinh mà họ đang sinh sống.

Cho đến ngày nay. Các tộc quần quần chỉ biết rằng nếu họ tu luyện đến một trình độ nào đó họ sẽ bắt đầu hiểu rõ mọi chuyện. Cho nên chiến tranh xảy ra liên miên bất tận. Có khi giữa các hành tinh với nhau có khi lại trong chính những người bên trong hành tinh của mình. Chuyện này đã xảy ra xuyên suốt trong quá trình hình thành và phát triển của một tộc quần hay một hành tinh bất cứ nào đó. Rất hiển nhiên Mẫu Thụ không biết qua bao nhiêu năm tháng các tộc quần cũng chẳng còn nhớ nổi. Chỉ có những cường giả của các tộc quần tu luyện đến một cảnh giới nhất định nào đó họ bắt đầu hiểu ra và đi tìm về nguồn cội của

Một hành tinh nào đó trong vũ trụ bao la. Nếu chú ý kỷ hành tinh này có hai cực rõ ràng một bên cây cỏ xanh rờn linh khí tràn ngập. Một bên hắc khí lượn lờ không gian u ám. Thâm uyên tịch mịch. Vì vậy hành tinh này được các sinh linh gọi ở đây gọi nơi này là Uyên Linh Đại Lục.

Trong một khu rừng nguyên sơ đồi núi trùng điệp đại thụ chọc trời lúc này có ba thân ảnh chậm rãi di chuyển. Nếu để ý thì họ đang tiến về một ngôi thành trì khá quy mô cũng có phần tấp nập nhân sinh.

- Ta nói đầu đất này. Tên Lâm Duẩn kia hứa hẹn với ngươi cái gì mà trước lúc hắn liều mạng lại nói với ngươi vậy..?

Một người bộ dáng lười biếng vận bộ bạch y đạo bào, vẻ ngoài thông minh lanh lợi có chút giảo hoạt tu vi không rõ. Sắc mặt cổ quái nhìn về phía một nam tử mở miệng.

nam tử này có khuôn mặt bình thường chất phát, Vận một bộ trường sam tay cục. Đôi mắt hơi sâu. Đôi chân mài tướng đầy bá khí. Thân hình khá gắn chắc lộ ra từng đường cong cơ bắp. Khí tức người này nội liễm.Tu vi trúc cơ ngũ trọng thiên.

Nam tử bị hỏi cười cười rồi trả lời.

- Là một thần thông công pháp mà hắn đã ngộ ra tên là Vực Giới Tán. Công pháp này khi thi triển sẽ tạo nên một không gian có bán kính nhất định. Bên trong không gian đó hoàn toàn không thể vận dụng chút linh lực thần thông hay linh hồn công kích gì chỉ có thể sử dụng thân thể để giao chiến.

Thanh niên còn lại không ngừng gật đầu tán thưởng.. người này mài kiếm mắt sáng. Khuôn mặt cương nghị trầm ổn. Thân hình cao gầy vận một bộ đồ da bó sát.

- Đúng vậy khi ta vào vực giới cảm giác thoát lực kia cũng thật khó chịu. Nhưng cảm giác đánh nhau như vậy cũng thật kích thích a.

Thanh niên vừa nói ánh mắt càng hiện lên vẻ sáng ngời. Trên gương mặt kia còn hiện rõ chiến ý.

Ba thân ảnh này còn ai khác ngoài ba người Tinh Gia, Võ Thừa cùng Trường Ngạo.

Tinh gia nghe vậy cũng khẽ gật đầu tán thưởng.

- Không tệ..! Khi đột phá thái ất mỗi người sẽ ngộ ra một thần thông của bản thân nhưng có một số ngộ ra thần thông rất có ý tứ còn một số lại ngộ ra thần thông rất là cặn bã. Nhưng chung quy người ngộ ra thần thông thi triễn chính thần thông mình ngộ ra đó mới phát ra được toàn bộ uy lực của nó. Cũng có một số người cá biệt khi được nhận truyền thừa một thần thông thuật nào đó lại cải biến đôi chút lại phát huy uy lực còn cường hãn hơn bản gốc. Nói chung là do ngộ tâm của mỗi người.
Bình Luận (0)
Comment