Tam đại hải tộc, Vu Điện, Xích Viêm đảo, Cửu Đầu Thôn Thiên Mãng … tất cả đều là có cái ý nghĩ kia.
Thanh Long Vương không ở đây, bọn hắn có nắm chắc diệt sát Cửu Ngục Vương cùng các Vương Hầu, nhưng ai cũng không dám khinh thị bọn hắn, cũng đều biết rõ sẽ phải trả chút ít cái giá lớn. Bọn hắn đều không muốn là người đầu tiên ra tay, đều đang đợi một phương khác đi chịu chết trước.
Hơn mười vạn sinh linh tụ tập bên ngoài hải vực mười dặm, xa xa còn có càng nhiều cường giả cùng hải thú từ nhiều nơi chạy đến, đều muốn chú mục trận chiến có một không hai này, chờ đợi Hoang Thần Tam Xoa Kích thuộc sở hữu.
Đương nhiên, nếu như có thể đến chút chỗ tốt, tắm rửa chút ít máu Thánh Võ, nhặt chút ít thi hài hải thú cường hãn, lại là mỹ diệu hết mức rồi.
Lúc nào đấu võ? Ai là người đầu tiên đi lên?
Bọn hắn khẩn trương, cũng đang đợi chờ. Số lượng mặc dù kinh người, nhưng lại không ầm ĩ hỗn loạn giống như suy nghĩ.
Thời gian một giây lạimột giây đi qua, khắp nơi trọn vẹn đợi ba canh giờ đều không có thấy người khác ra tay, trong lòng bắt đầu sốt ruột rồi, thời gian càng lâu, chúng vương Hầu khôi phục càng nhanh, đợi tí nữa giải quyết càng phiền toái. Nếu như đám người Thanh Long Vương chạy tới, chỉ dựa vào một phương còn thật không dễ giải quyết.
Cuối cùng, Xích Viêm Chu Tước kiềm chế không được, ra hiệu chín Đại Thánh Cảnh mãnh cầm chuẩn bị sẵn sàng. Chúng có ưu thế tốc độ, còn có thể phóng tới mây xanh, chỉ cần là kẻ đầu tiên bắn hạ Hoang Thần Tam Xoa Kích, thì có thể tại trước khi khắp nơi phản ứng kịp, rời khỏi nơi này.
Cửu Đầu Thôn Thiên Mãng chín ánh mắt toàn bộ nhảy lên, nhìn chằm chằm chặt chẽ không trung, thân hình to lớn chậm rãi khuấy động, tại mặt biển nhấc lên trùng trùng điệp điệp thủy triều.
Ngươi cứ việc lên, nhưng muốn mang Hoang Thần Tam Xoa Kích đi, ha ha, còn chưa đủ sức nặng.
- XIì...
Hải xà trên vai lão nhân phun ra nuốt vào lưỡi rắn, dự cảm nguy cơ đến rồi.
- Chú ý, Xích Viêm Chu Tước muốn động rồi, các ngươi tập trung chín đầu mãnh cầm kia, ta tự mình thu thập nó.
Lão nhân chậm rãi đứng dậy, con mắt như tinh thần, tinh mang lập loè, khí thế bắt đầu biến hóa vi diệu.
- Ngươi tự mình ra tay?
Đám người Cửu Ngục Vương nhíu mày, lão đầu tử chính là sát chiêu cuối cùng của Thiên Vương Điện, bắt đầu muốn bại lộ?
- Là nó.
Lão nhân khẽ chạm vào rắn biển.
Nhưng, không đợi Xích Viêm Chu Tước xuất kích.
- Đông...
Sóng cồn ngập trời, mặt biển phía tây đột nhiên sụp mở, một cái xúc tu tráng kiện phóng lên trời, lại cao lớn như núi, vọt tới Thác Thương Sơn. Răng cưa lấp lánh sắc bén, che kín xúc tu, sắc bén đến cứng cỏi, một khắc phá mở mặt biển này, sóng cả nặng trăm ngàn cân, nước biển cuốn lên trời, đám mây đều bị đánh tan, phiến cường giả các nơi tụ tập kia đều bị vô tình tung bay, rất nhiều người trực tiếp bị chấn nát, còn có rất nhiều người bị răng cưa kéo lấy, như bông tuyết bay lả tả, tình cảnh hỗn loạn đến kinh hãi.
Thác Thương Sơn dữ dội đong đưa, lại bị sinh sinh chấn ra khe hở, chúng Vương Hầu ngồi ở đỉnh núi vội vàng không kịp chuẩn bị, suýt chút nữa ngã xuống.
Sau một kích đó, cái xúc tu kia cũng không có thu hồi, lại lần nữa nhô lên cao nhảy múa cuồng loạn, lần nữa va chạm Thác Thương Sơn, lúc này đây, mặt biển liên tiếp nổ tung, lại có bảy cái xúc tu phá mở mặt biển, cái trước ngã xuống, cái sau tiến lên vọt tới các vị trí giống nhau xung quanh Thác Thương Sơn.
Đây là một đầu bạch tuộc cực lớn, một cái xúc tu liền dài đến hai tram đên ba trăm thước, như là một ngọn núi non trùng điệp, tám cái xúc tu đều xuất hiện, tình cảnh rung động đến tột đỉnh, bạch tuộc xông ra mặt biển, xung quanh xuất hiện lượng lớn vòng xoáy, theo nó mà nhấp nhô.
- Cự yêu vực sâu? Cả lão già này đều đi ra!
Rất nhiều người kinh động, đều bị cự yêu khổng lồ trồi lên mặt nước trấn trụ rồi, như là một ngọn núi lớn màu đen đụng ra mặt biển, sóng lớn ngập trời, vòng xoáy thành mảnh, cực lớn đến hư không tưởng nổi.
- Các ngươi đều không muốn, vậy thì thuộc về ta!
Cự yêu gào thét, sóng âm cuồn cuộn, tám đầu xúc tu liên tiếp va chạm Thác Thương Sơn, bộc phát ra tiếng nổ lớn kinh trời, mang theo âm thanh loong coong như kim loại, vang vọng biển trời, rung động lắc lư lấy màng tai, ngay cả cường giả cùng hải thú bên ngoài mười dặm đều dồn dập lui về phía sau, gần như muốn mất đi thính giác.
Xích Viêm Chu Tước cả kinh sau đó ngược lại vui vẻ, lên đi, cự yêu vực sâu, vì bản tôn đánh trước đi.
Mặt khác, khắp nơi rung động tinh thần cực độ, nhìn chằm chằm đỉnh núi, kích động. Nhưng cũng lại lo lắng cự yêu vực sâu thật cướp đi Hoang Thần Tam Xoa Kích, lão yêu này cũng không dễ trêu chọc, một khi mang theo Hoang Thần Tam Xoa Kích xông vào thâm uyên, ở đây ai cũng đừng muốn đơn giản đoạt lại, nơi đó là chiến trường thiên nhiên của nó, mà thủy áp khủng bố ngay cả Địa Võ đỉnh phong đều có thể nghiền nát, chớ nói chi là chiến đấu.
- Rống!!
Hải xà trên vai lão nhân phát ra tiếng gào thét đinh tai nhức óc, như là tia chớp chạy giết cự yêu vực sâu.
- Tiểu chút chít, cút!
Cự yêu vực sâu thuận thế chém ra xúc tu, chặn đánh hải xà.
So sánh với cự yêu, hải xà nhỏ nhắn xinh xắn có thể không đáng kể, nhưng, một tiếng bạo hưởng lại vang vọng biển trời, xúc tu trong nháy mắt lại bị đánh xuyên qua, răng cưa da thịt loạn tán, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt biển.