Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1010 - Chương 1010 - Cuộc Chiến Chúng Vương, Thác Thương Sơn Khó Khăn (8)

Chương 1010 - Cuộc Chiến Chúng Vương, Thác Thương Sơn Khó Khăn (8)
Chương 1010 - Cuộc Chiến Chúng Vương, Thác Thương Sơn Khó Khăn (8)

- Rống!!

Cự yêu vực sâu nổi giận, giãy dụa dữ dội, điên cuồng mà khu trục lấy khí lạnh trong cơ thể, băng sương toàn thân bắt đầu xuất hiện khe hở, có thể thấy nó đã sắp tránh thoát khỏi.

Tại đỉnh Thác Thương Sơn, lão nhân hướng về bầu trời làm thủ thế. Hải xà ngầm hiểu, hình thể lần nữa tăng vọt, cho đến khi lớn hơn hai trăm thước, mà tại lúc tăng vọt, thân thể đồng thời bắt đầu xuất hiện biến hóa kỳ diệu, từ trong đến bên ngoài biến thành màu xanh nhạt.

Từng đợt gió mạnh bắt đầu tụ tập, càng ngày càng mạnh mẽ, gió mạnh như đao, sắc bén rét lạnh thấu xương, chỉ chốc lát sau, gió mạnh vậy mà hình thành mãnh liệt vòi rồng, vắt ngang tại phía trên trời xanh.

Vòi rồng cuồng liệt, xỏ xuyên qua trời đất, to gần trăm thước, rộng hơn nghìn thước, trong trong ngoài ngoài tất cả đều là phong nhận, sắc bén thấu xương, tiếng rít gào khàn khàn thành mảnh, khiến cho da đầu người xem đều run lên.

- Rống!!

Hải xà gào thét, khống chế vòi rồng, từ trên trời giáng xuống, vọt tới cự yêu vực sâu đang giãy dụa. Giống như hàng tỉ phong nhận bạo động, cuồng liệt uốn éo, như là muốn kéo lấy vạn vật, làm nát bấy trời đất, âm động trong vòng hơn mười dặm hải vực, uy thế lớn lao để cho vô số cường giả áp lực trong lòng.

Tiếng nổ lớn ầm ầm, vòi rồng cuồng quét cự yêu vực sâu, đụng chạm lấy xúc tu bị đóng băng, ở bên trong trận trận âm thanh giòn vang kinh người, xúc tu bò đầy khe hở, kéo dài từ bên ngoài đến bên trong. Như là băng điêu gặp vô số trọng kích, mắt nhìn muốn sụp đổ rồi.

Cự yêu vực sâu đau nhức gào thét, triệt để nổi giận, thân hình to lớn vặn vẹo, mặt biển đông lại xung quanh cũng bắt đầu nổ tung.

- Vạn Nhận Phong Bạo?

Xa xa lại có người kinh hô, đây là bí thuật của tọa hạ Cụ Phong Hải Yêu của hắn.

Vòi rồng còn không có tiêu tán, hải yêu trên bầu trời lại lần nữa phát sinh biến hóa, màu sắc biến thành màu tím sậm, mây đen cuồn cuộn không trung, sấm sét vang dội, chỉ chốc lát sau, nghìn vạn tia sét rơi xuống, không sai lệch oanh kích lấy thân thể cự yêu vực sâu, đánh vụn băng bắn tung tóe, tiếng nổ lớn ầm ầm, oanh động hải vực mênh mông.

Cự yêu vực sâu thật vất vả mới tránh thoát, thân thể đang lúc thật yếu ớt, kết quả bị sấm sét đánh đến da tróc thịt bong. Nó hằm hằm nhìn lấy hải xà, nhưng lại phát ra tiếng gầm thét bi phẫn, xoáy lên thủy triều, chìm vào đáy biển, rút đi chỗ xa xa.

Bại rồi? Nhận thua?

Toàn trường lặng im, đều bị hải xà cường đại chấn nhiếp, băng sương? Gió lớn? Thiểm điện? Tất cả đều là bí thuật truyền thừa của các Linh Yêu khác nhau!

Nó còn có thể thi triển ra bao nhiêu?

Đây rốt cuộc là Linh Yêu gì?

Ở đây nhiều người như vậy cùng Linh Yêu, vậy mà không có một kẻ nào nhận ra.

Hung uy hải xà trấn trụ toàn trường, cho đám hung yêu như Xích Viêm Chu Tước áp lực rất lớn.

Táng Hoa Vu Chủ nhắc nhở điện chủ Vu Điện:

- Từ Luân Hồi hải vực đến bây giờ, đầu hải xà này ra tay bất quá ba năm lần, nhưng thực lực biểu hiện đều tại trình độ Vu Chủ chúng ta.

Thanh Minh Vu Chủ nói:

- Nó giữ lại thực lực.

Tế Dạ Vu Chủ nói nhỏ:

- Nó bảo lưu lại thực lực, lão gia hỏa kia thì sao?

Điện Chủ mặt không biểu tình:

- Giữ lại nhiều hơn nữa cũng vô dụng, hôm nay ai cũng cứu không được bọn hắn.

Xích Viêm Chu Tước bỗng nhiên nháy mắt cùng Cửu Đầu Thôn Thiên Mãng, muốn liên thủ tiến công. Đầu hải xà này thoạt nhìn rất mãnh liệt, nhưng sau khi đánh tan cự yêu vực sâu cũng tiêu hao năng lượng, hiện tại đúng lúc là thời cơ tốt để ra tay. Nhưng để bảo đảm đạt được mục đích, vẫn phải là kéo một đồng bạn, gánh vác xuống áp lực, Cửu Đầu Thôn Thiên Mãng chính là lựa chọn tốt nhất.

Cửu Đầu Thôn Thiên Mãng rất sảng khoái chấp nhận mời, biết rõ Xích Viêm Chu Tước lòng dạ khó lường, nhưng nó chẳng phải là có tiểu tâm tư.

Hai đầu hung thú ăn nhịp với nhau, quyết đoán phát ra mệnh lệnh tiến công.

- Rống!!

Một đầu Phong Thực Điểu sau lưng Xích Viêm Chu Tước dẫn đầu xuất kích, vỗ cánh kích múa, chạy giết đến đỉnh Thác Thương Sơn. Cương khí đập vào mặt, vòi rồng mênh mông cuồn cuộn, để cho đại dương mênh mông phía dưới đều rung chuyển. Nó thực lực cường hoành, hùng bá một phương, có lực lượng huyết mạch tinh khiết. Toàn thân nó sáng lên, toàn thân sáng chói, cúi đầu xông lại gió lớn khôn cùng đang nhấc lên.

- Ai dám tiếp ta một kích.

- Nghiệt súc! Nhận lấy cái chết!

Tử La Vương gào thét dưới vòm trời, vung quyền một kích, điện mang tày trời, canh chừng chìm ngập Thực Điểu.

Phong Thực Điểu cuồng vũ trong thiểm điện, một mảnh sáng chói đánh rớt, đem không gian đều kích bộc phát, đánh tan lấy trọng trọng thiểm điện.

Nghìn trượng không trung lập tức đan vào thiểm điện, mang nhận bay múa, càng có máu tươi tóe lên, lông vũ bay múa.

Tử La Vương đạp không mà đi, vật lộn giữa trời cao, đối chiến với Phong Thực Điểu.

- Một cái không đủ, nhiều đến mấy cái, bổn vương... Tiếp!

- Hung hăng càn quấy!

Trời đất nổ tung, sương mù màu vàng ngập trời, một đầu Bích Nhãn Kim Ưng cực lớn ngang trời mà đến, đè ép đầy mặt biển, trực tiếp triển khai bạo kích đối với Tử La Vương.

Bảy đầu mãnh cầm còn lại, toàn bộ lao xuống, tiếng gáy to kinh hồn, sát uy che trời, như là thần tướng vô địch từ Thiên Đình hàng lâm, sôi trào hải vực, mây đen bốc hơi.

- Tử La Vương, ta đến giúp ngươi!

Thiên Thu Hầu đạp trời mà đi, trăm năm tuổi, bộ dáng thiếu niên, có lấy khí chất đặc biệt, lại còn có bí pháp quỷ dị, mắt trái hắn như ngọc trắng, mắt phải như mực đậm, một trắng đen, yêu dị tà ác. Mặc dù là Hầu, tuổi tuy cũng già, nhưng thực lực không kém Tử La Vương, một tiếng gào thét, hai mắt bộc phát ra thần quang, một trắng đen lại vặn vẹo vòm trời, vậy mà vắt ngang ra Thái Cực đồ án, phủ kín vòm trời.

Bình Luận (0)
Comment