Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1012 - Chương 1012 - Cuộc Chiến Chúng Vương, Thác Thương Sơn Khó Khăn (10)

Chương 1012 - Cuộc Chiến Chúng Vương, Thác Thương Sơn Khó Khăn (10)
Chương 1012 - Cuộc Chiến Chúng Vương, Thác Thương Sơn Khó Khăn (10)

Đỉnh Thác Thương Sơn ‘ngoan cố’ rốt cục cũng bị đánh vỡ, núi lớn nghìn trượng ầm ầm loạn chiến, suýt chút nữa muốn vỡ vụn toàn bộ.

Lão nhân một bước trăm trượng, tránh được đao lớn, đạp đứng ở không trung loạn chiến, uy áp vô hình chống lên một khu trống không. Hắn ngồi xếp bằng, khí thế đại biến, hai con ngươi rực rỡ sáng lạn, ngay cả y phục đều treo đầy ánh sao, xuất trần thoát tục, thần bí lúc ẩn lúc hiện.

- Giả thần giả quỷ, đi chết đi.

Chín cái đầu của Cửu Đầu Thôn Thiên Mãng cùng rít gào, đầu ngẩng cao, tiếng gào thét rung động trời đất, toàn thân hào quang ngập trời, uy thế khủng bố vượt qua toàn trường, muốn cùng Xích Viêm Chu Tước tranh hùng. Ở bên trong cái miệng máu khổng lồ toàn bộ phun ra vòng xoáy như cương khí, xông tuôn ra vòm trời, chín vòng xoáy lại cưỡng ép hội tụ, như là mở ra một cái lỗ đen khôn cùng, thu tới phía lão nhân.

Nhưng mà...

Dị biến nổi lên!

Vòm trời, đại dương mênh mông, không gian, trong nháy mắt đã trở nên ảm đạm.

Dường như có thứ gì đó che ở mảnh không gian này, đem phương viên trong vòng hơn mười dặm hải vực đều bao trùm lấy.

Điểm điểm rực rỡ tách ra, một mảnh... Một mảnh... Treo đầy vòm trời, trôi giạt hải vực.

Có sinh linh đều cảm thấy ý thức có chút hoảng hốt, trời đất vốn là hôn ám, tiếp theo lại treo đầy tinh thần, số lượng đến hàng nghìn, lóe ra ánh sáng. Bọn hắn dường như đột nhiên đặt mình trong tinh không vô biên, ngay cả đại dương mênh mông đều giống như bày ra ngân hà.

Lão nhân đẩy ra một chưởng, nghìn vạn tinh thần hội tụ, hóa thành cự chưởng chống trời, hào quang sáng chói, lại cũng không chói mắt, từ trên trời giáng xuống, lại như vượt qua thời không mà đến, mỗi khỏa tinh thần rực rỡ đều giống như tinh cầu chân thật, nghìn vạn hội tụ, uy năng bá đạo mạnh mẽ đến cực hạn, một chưởng đẩy xuống, sinh sinh chôn vùi lỗ đen Cửu Đầu Thôn Thiên Mãng.

Không có bạo tạc, không có năng lượng, không có dư ba, cứ như vậy từ đầu tới đuôi bị hủy diệt.

Toàn trường đều yên tĩnh, ngay cả cự yêu đang ác chiến cũng đều cưỡng ép lui lại, kinh dị không định nhìn qua tinh thần đầy trời.

Đám người điện chủ Vu Điện ngóng nhìn biển trời, cảm nhận được năng lượng vô hình trôi giạt trong không gian, mỗi khỏa tinh thần đều rực rỡ chân thật như vậy, đều lúc ẩn lúc hiện xa xôi như vậy.

Nếu như đây là trường phạm vi do lão nhân hình thành, vậy cũng không khỏi quá kinh khủng.

- Hắn quả nhiên là bảo tồn lấy thực lực.

Táng Hoa Vu Chủ trong lòng thất kinh, nếu như lần đầu tiên gặp mặt lão nhân thể hiện ra thực lực chân thật, nàng khả năng đã sớm chết rồi.

- Ngươi là ai?

Thanh âm điện chủ Vu Điện xuyên thấu trời sao, yếu ớt quanh quẩn.

Đây là Vương của Thiên Vương Điện? Không giống!

Lão nhân không nói một lời, nhắm tầm mắt già nua lại, che khuất hai con ngươi như tinh thần, hắn có chút cúi đầu, như là lâm vào ngủ say, khí thế trầm tĩnh như là người chết, nhưng lại cho tất cả mọi người một loại cảm giác bị đè nén.

Đám người Tử La Vương nhìn lão nhân, ánh mắt phức tạp.

Sát chiêu cuối cùng, đúng là vẫn còn dùng.

- Lão già này có gì đó cổ quái, cùng tiến lên!

Xích Viêm Chu Tước phát ra triệu hoán, kinh nghi nhìn qua tinh thần đầy trời, cảm giác bất an từ nhàn nhạt đến nồng đậm tràn ngập trong lòng.

- Nhân tộc, là cùng tiến lên, hay là ngồi chờ chúng ta bị diệt, các ngươi lại bị chém giết từng tên?

Cửu Đầu Thôn Thiên Mãng cảm nhận được nguy cơ lớn lao, chín cái đầu cùng rít gào, quát tháo nhân tộc nơi xa.

Tam đại hải tộc coi thường, thờ ơ lạnh nhạt. Nhưng Vu Điện, Xích Viêm đảo, cùng với khác khắp nơi đều cất bước về phía trước, tinh khí ám khói, sát uy tràn ngập, bọn hắn cường hãn đều giống như từng ngọn núi lửa bộc phát, oanh động biển trời, đứng ngạo nghễ hành không, bao quanh lão nhân.

- Thiên Vương Điện, xuất chiến!

Lão nhân rõ ràng đã ‘ngủ say’, nhưng trong thân thể lại truyền ra thanh âm lúc ẩn lúc hiện.

Trong khoảng thời gian ngắn, tinh thần rực rỡ đầy trời lệch vị trí, dường như kéo dài qua thời không bay nhanh, từng khỏa xẹt qua vòm trời, như lưu tinh, như thiểm điện, rậm rạp chằng chịt hội tụ lại.

Mỹ diệu, sáng lạn, thần bí, nhưng lại càng làm cho người ta bất an.

Tử La Vương, Kim Cương Minh Vương, Cửu Ngục Vương, Thiên Thu hầu, Hỏa Linh hầu, Bách Luyện Hầu.

- Bắt đầu đi.

Tam vương tam hầu phân tán đến các vị trí khác nhau, hít một hơi thật sâu, bờ môi mấp máy, mặc niệm lấy cái gì.

Tinh thần rực rỡ trôi giạt đầy trời, hội tụ về phía các Vương Hầu, lại trong thời gian ngắn hội tụ thành chiến y tinh thần, bao lấy toàn thân, khí thế mỗi người đều đang biến hóa, oai hùng thần tuấn, giống như Thiên Thần, sâu trong đôi mắt cũng bắt đầu xuất hiện bộ dáng tinh thần, trên trán hiện ra chữ ‘Vương’ cùng chữ ‘Hầu’, cũng đều là chữ từ tinh thần.

- Tinh Thần Chiến Trận, mở!

Tam vương tam hầu cùng hét to, Tinh Thần Chiến Y phần phật cuồng múa, kích động lấy năng lượng quỷ dị, như xâu chuỗi cả phiến trời sao.

Khí thế mỗi người đều trở nên lúc ẩn lúc hiện, thấy không rõ nhìn không thấu, như là tăng vọt lên rất nhiều, càng giống đến cùng trời đất dung làm một thể.

Hải xà bay lên không, toàn thân mặc giáp trụ tinh thần, đứng ngạo nghễ tại đoạn đầu, gào thét với trời sao, hình thể lần nữa tăng vọt, vậy mà biến thành cự vật to lớn bốn năm trăm thước, vắt ngang tại chỗ đó, để cho tất cả Linh Yêu cùng nhân loại đều cảm nhận được mình nhỏ bé, tràn đầy áp lực che ở trong lòng của mỗi người.

Bên ngoài hơn mười dặm các sinh linh dồn dập tháo chạy, không muốn bị năng lượng ảnh hướng đến, nhưng là mặc kệ đã rút khỏi rất xa, nhưng đều giống như dậm chân tại chỗ.

Bình Luận (0)
Comment