Ai còn muốn vây quét bọn hắn? Ai còn có thể vây quét bọn hắn!!
Tất cả hải tộc Cổ Hải thịnh nộ, nhất là Bái Nguyệt tộc bị diệt sát mười bảy vị tộc nhân, chính thức thông báo hải vực, dùng lực toàn tộc tuyên chiến Thiên Vương Điện!
Không chết không ngớt!
Tất cả hải tộc đều bị chọc giận, phái ra càng nhiều cường giả, càn quét hải vực, lùng bắt tăm tích Thiên Vương Điện. Thậm chí có tộc trưởng hiện thân, tự thân dẫn đội.
Mênh mông nội hải duy trì oanh động, dư ba khó nói hết, ngược lại càng ngày càng oanh động.
Hiện tại đã không còn đơn thuần là cướp đoạt Hoang Thần Tam Xoa Kích nữa rồi, mà là huyết chiến ứng phó Thiên Vương Điện ‘Xâm lược’.
Chỉ là, từ sau ngày đó, đám người Thiên Vương Điện toàn bộ biến mất, giấu kín tại sâu trong đại dương mênh mông, khó kiếm được bóng dáng.
Một trận chiến tại Thác Thương Sơn mặc dù huy hoàng, triệt để đánh ra thanh danh Thiên Vương Điện, nhưng mà lão nhân trọng thương, Thanh Long Vương trọng thương, vân... Vân, thương thế của bọn hắn quá nặng, ngay cả mười hai vị trưởng lão Thiên Vương Điện vì để đánh ra uy thế, trấn giết đội ngũ Bái Nguyệt tộc, cũng trả một cái giá thảm trọng.
Bọn hắn ít nhất cần tầm năm ba tháng tu dưỡng, mới có thể lại gia nhập chiến đấu mới, có lẽ còn muốn càng lâu hơn.
Nhưng, hải vực rung chuyển, ùn ùn kéo đến lùng bắt, sẽ cho bọn hắn thời gian sao??
...
Trong dòng thời không.
Hơn sáu trăm người trên thuyền đến bây giờ mới phản ứng kịp, chúng ta đều vừa làm cái gì?!
Cưỡi Hắc Giao chiến thuyền, kéo lấy Vạn Tuế Sơn, quét ngang chiến trường Thánh Võ? Chọc giận nhiều thế lực như vậy, tương lai chúng ta còn thế nào tồn tại tại hải vực? Cái tên Tần Mệnh đáng đâm ngàn đao này a, quả thực là cái hố chết! Chính ngươi lăn qua lăn lại coi như xong, thế nào lại nhấc cả chúng ta lên. Đáng thương chúng ta cái gì cũng đều không có hiểu được, còn theo hắn mù hồ đồ một hồi.
Bất quá, sau khi Tần Mệnh liên thủ đội ngũ đặc chiến đánh bại phong ấn, lực chú ý của bọn hắn đều rơi xuống đầu thuyền, tranh nhau đi đến phía trước chuyển, muốn nhìn bên trong rốt cuộc là có gì bí mật.
Tại thời điểm cổ kiếm bị kích phá, hai thanh cổ kiếm còn lại cũng nhận được liên quan, mất đi sáng bóng, biến thành gỉ sắt tàn phá.
Thi cốt Đường Long hóa thành tro tàn, phiêu tán trong thời không.
Phong ấn biến mất, hiện ra ‘Bí mật’ che dấu bên trong.
Là hai bức tượng đá!
Một nam một nữ, nam to lớn cao ngạo, nữ thánh khiết xinh đẹp, đều giống như chân nhân tươi sống, giống như đúc. Chúng trầm tĩnh lại an bình, không có năng lượng mênh mông, cũng không có khí tức thần bí, thoạt nhìn rất bình thường.
Nhưng những người trên thuyền không dám buông lỏng, đều dán mắt vào đồ vật chúng bưng lấy trong tay.
Tượng nữ cúi đầu, tầm mắt cụp xuống, thánh khiết đến an tường, trong tay bưng lấy cái đồng hồ cát óng ánh, nhưng bên trong không phải cát mịn, mà là ánh sao thần bí, màu sắc lộng lẫy, ánh sáng lung linh tràn ngập các loại màu sắc. Chúng nổi lơ lửng trong đồng hồ cát, lóe để ánh sáng cho người ta mê say. Như là nhìn xem nó liền nhìn thấy năm tháng, nhìn thấy thời gian trôi qua rồi.
Nam như nhìn thẳng phía trước, như là nhìn ngân hà ra xa, to lớn cao ngạo, uy nghiêm. Tay trái của hắn nắm lấy quyền trượng, tay phải nâng chuôi dao găm tinh thể. Bên trên quyền trượng khảm nạm lấy các loại bảo thạch, chiếu sáng rạng rỡ, linh khí nồng đậm, đoản đao như là do vô số Tinh Thạch chăm chú tạo thành, nó lơ lửng ở lòng bàn tay, tạo nên tầng tầng rung động, để cho không gian có chút vặn vẹo.
- Đường Long quả nhiên từ trong Vạn Tuế Sơn cầm đi bảo bối.
Tần Mệnh hô hấp dồn dập, đây là Vạn Tuế Sơn bảo tàng, đồng hồ cát? Quyền trượng? Tinh nhận? Những điều này đại biểu cho cái gì, chẳng lẽ có quan hệ cùng Thời Không áo nghĩa?
Trái tim tất cả mọi người đều nóng lên, tham lam nhìn qua tượng thần, có chút người ý chí yếu kém không thể khống chế được mà đi lên phía trước. Thánh Vật có thể làm cho Vạn Tuế Sơn đuổi bắt, tuyệt đối là trọng bảo hiếm thấy.
- Chúng hẳn là Thánh Vật trong Vạn Tuế Sơn, bị Đường Long may mắn phát hiện.
Táng Hải U Hồn đều kềm nén không được tham lam trong lòng, mặc cho ai nhìn thấy đều khát vọng có được, tuy nhiên hắn coi như có thể bảo trì lý trí.
Tần Mệnh gật đầu, hít một hơi thật sâu, chậm rãi thở ra, vung ra ý nghĩ không thực tế trong đầu. Ai cũng không thể lấy đi chúng, trừ phi ngươi có thể chống lại thời không đại đạo trong Vạn Tuế Sơn. Nhưng hắn vụng trộm lại nhẹ nhàng thở ra, xem ra Vạn Tuế Sơn đuổi bắt không quan hệ cùng ‘quả trứng’ trong tay hắn. Giao tượng đá ra đi, giữ trứng lại, Vạn chắc có lẽ Tuế Sơn sẽ không làm gì hắn?
- Đều tỉnh lại đi!
Tần Mệnh trùng trùng điệp điệp ho khan, bừng tỉnh đám người thất thần xung quanh.
Đám người Lôi Áo giật mình, vô ý thức lui về phía sau hai bước, thứ này đụng không được! Tuyệt đối không được đụng !
- Xử trí như thế nào? Ném đi sao?
Có người liếm liếm bờ môi, biết rõ nguy hiểm, nhưng là... Không cam lòng a.
- Không ném còn có thể giữ lại? Ngẫm lại Đường Long đi.
Tần Mệnh trấn an lấy cảm xúc các đại gia hỏa, đều trở lại vị trí của mình, chuẩn bị thoát khỏi dòng thời không.
Đồng Tuyền nói nhẹ:
- Chỉ mong sẽ không lại xuất hiện ngoài ý muốn.
Hải Vực, ngày mười lăm tháng bảy năm một ngàn sáu trăm tá mươi bảy,, kỷ niên Huyền Nguyên.