Lôi Áo nhíu mày, tiểu tử này đùa thật hay sao?
- Còn mục đích, đương nhiên là làm thành tổ chức săn giết danh chấn Cổ Hải. Quá trình sẽ rất khó, có thể thực hiện hay không cũng nói không thể chính xác. Nhưng ta ngược lại hỏi một câu, mục đích ngươi gây dựng lên đội săn giết ngũ là cái gì? Chẳng lẽ chính là vì tiêu sái, vì cảnh giới, vì hư vinh nho nhỏ, để cho các đội săn giết khác biết có một đội ngũ như của ngươi? Ngươi thật vất vả từ Vạn Tuế Sơn trốn thoát rồi, sau khi tìm được đường sống trong chỗ chết chẳng lẽ còn muốn tiếp tục đi con đường năm đó, không có chút thay đổi? Chúng ta có năng lực, có tài nguyên, cũng có dã tâm đi làm một cái tổ chức săn giết, tại sao phải làm một đội săn giết?
Lôi Áo im lặng, nhưng không phải nghĩ đến làm sao chấp nhận, mà là nghĩ làm sao cự tuyệt.
Ngươi nói ta đều biết, nhưng chỉ bằng mấy câu liền để ta đi theo ngươi? Náo đây này! Hơn nữa, dù là có tài nguyên có người, muốn phát triển một cái tổ chức săn giết cũng không phải đơn giản như vậy. Hắn năm đó cũng là dã tâm bừng bừng, hào tình vạn trượng, muốn tại Cổ Hải xông ra tên tuổi, muốn danh chấn một phương, kết quả, hai mươi năm qua đi, hắn kẹt tại Địa Võ đỉnh phong, đội ngũ hắn mang ra chỉ có năm mươi người. Tần Mệnh còn trẻ, vừa đầy hai mươi tuổi, có bốc đồng có dã tâm đều có thể hiểu được, nhưng... Ngươi thật quá ảo tưởng đi, ngài thật không muốn phục vụ.
- Theo không?
- Cái này...
Lôi Áo gãi đầu, làm sao cự tuyệt? Bề ngoài quá cứng nhắc giống như cũng không tốt.
- Là xem thường ta a?
- Sao có thể a, ngươi là Vương của Thiên Vương Điện, tương lai nhất định có thể tiến vào Võ Thánh. Chỉ là...
- Biết rõ Thái Công Lôi Hoàng không?
- Đương nhiên, võ giả tu lôi tại hải vực người nào không biết cái tổ tông kia.
- Trong bụng ta.
- Cái gì?
- Ta truyền cho ngươi quyển một: Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật, cùng ta sao?
Lôi Áo ngẩn người, đồng tử đều có chút co rụt lại, bất quá... Hắn cười hắc hắc:
- Đừng đùa ta.
- Nhìn sang trời, coi cho tốt.
Một cỗ lôi uy cuồng bạo phá thể hiện đến, sấm sét kịch liệt bạo lên ngút trời, trong trời đất một mảnh sáng đỏ. Hung uy đột nhiên hiện lên nhanh chóng cuộn sạch vòm trời, trời quang xanh thẵm nhanh chóng hôn ám, xuất hiện mảng lớn mây đen, càng để lâu càng nhiều. Sấm sét kinh thiên, lôi triều dày đặc kịch liệt tràn ngập, vậy mà hóa thành một đầu Lôi Thiềm khổng lồ, ghé vào dưới mây đen, hung uy cái thế, bễ nghễ hòn đảo.
Đám người tại các nơi trên đảo nhỏ toàn bộ cứng tại nguyên chỗ, kinh nghi nhìn qua xa xa, chẳng lẽ có hung thú gì cùng qua đến rồi?
Không đợi mây đen thành đàn, Tần Mệnh tản ra lôi triều, đè xuống hung uy Lôi Thiềm, mỉm cười nhìn Lôi Áo.
Lôi Áo trợn mắt há hốc mồm, lại cả buổi dùng sức lắc đầu:
- Ngươi... Ngươi...
- Theo không?
- Cái này… thật sự là Thái Công Lôi Hoàng?
Lôi Áo đương nhiên rõ ràng ý nghĩa bốn chữ Thái Công Lôi Hoàng, đây chính là bá chủ chân chính sâu trong Cổ Hải, là hung thú đủ để ngang vai ngang vế cùng những lão tổ ở bên trong các hải tộc kia. Mặc dù đã biến mất mấy ngàn năm, nhưng truyền thuyết về nó đến bây giờ vẫn còn đang truyền lưu hải vực. Mỗi một thời đại đều có người tìm kiếm mộ của Thái Công Lôi Hoàng, tìm kiếm lấy Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật.
Tần Mệnh đã nhận được Thái Công Lôi Hoàng truyền thừa? Còn có Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật?
Lôi Áo rất khó tin tưởng đây là sự thật.
Nhưng nếu như là sự thật, thành tựu tương lai của Tần Mệnh có thể không chỉ là Thánh Võ, có khả năng còn trùng kích Thiên Võ.
Thiên Võ?! Nghĩ đến hai chữ này, Lôi Áo liền lập tức linh mẫn.
Một Thiên Võ dẫn đầu tổ chức săn giết? Muốn không ngưu bức cũng đều không được.
- Ngươi nguyện ý truyền cho ta Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật?
Lôi Áo quá kích động rồi, Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật đối với tất cả võ giả thuộc tính lôi mà nói đều có hấp dẫn trí mạng.
- Nhìn biểu hiện của ngươi, đổi thành ngươi, ngươi sẽ tùy tiện cho ta?
Lôi Áo hít một hơi thật sâu:
- Theo!
- Cho ngươi bộ võ pháp, Tiểu Hỗn Độn Chân Lôi Quyết. Chờ lúc ngươi tin tưởng ta, chuẩn bị sẵn sàng gia nhập Tuyệt Ảnh, ta cho ngươi thêm.
- Là cấp bậc gì?
Lôi Áo muốn biết về võ pháp.
- Tu luyện sẽ biết.
Lôi Áo bỗng nhiên cảm giác nhiệt tình mình dập tắt rất nhiều năm lại thiêu cháy rồi, huyết dịch toàn thân đều hiện ra sóng nhiệt.
Nhìn tốt đi, không đem Lôi Cưu phát triển trở thành đệ nhất đại chiến đội Tuyệt Ảnh, ta đều không mặt mũi cùng ngươi muốn.
Đám người Quách Hùng đối với đề nghị của Tần Mệnh không có ý kiến, nhớ năm đó thời điểm ‘Tuyệt Ảnh’ vừa mới bắt đầu phát triển, đội săn giết Lôi Cưu đã là tiền bối ở bên trong tiền bối rồi, có thể đem nhân vật bậc thế này thu đến Tuyệt Ảnh, bọn hắn cầu còn không được, có thể cùng Lôi Áo cạnh tranh, bọn hắn cũng tràn đầy nhiệt tình.
- Ta thấy huynh đệ Huyền gia không tệ, ngươi có năng lực thu được không?
- Giao cho ta.
Lôi Áo hiện tại nhiệt tình mười phần. Hắn đối với thiên phú của mình rất có lòng tin, nếu quả thật có thể được đến Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật, cho dù chỉ là một quyển, hắn cũng có tin tưởng rất lớn sẽ tiến vào Võ Thánh, còn có khả năng đi xa hơn. Nếu như có thể để cho Tần Mệnh cao hứng, nói không chừng có thể cho nhiều mấy cuốn, tương lai thành tựu của hắn sẽ không thể đo lường.