Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1039 - Chương 1039 - Thái Cực Luyện Lô (1)

Chương 1039 - Thái Cực Luyện Lô (1)
Chương 1039 - Thái Cực Luyện Lô (1)

- Những hòn đảo khác đã sớm kề sát đi ra, Lưu Ly Đảo lùi lại mười ngày, coi như là không cho mặt mũi rồi.

Lôi Áo uống rượu mạnh, thoải mái kéo dài lấy thân thể, hắn bế quan nửa tháng, dùng tài nguyên Phong Lôi Môn điều trị thân thể, cảnh giới đã tăng lên tới thất trọng thiên, tâm tình thật tốt.

- Đại gia hỏa thỏa thích hưởng dụng tài nguyên Phong Lôi Môn, nửa tháng sau, rút người!

Lý Mạt không hề có hình tượng nằm nghiêng ở trên ghế:

- Bùi Thu Minh là thật không tiếc hiếu kính chúng ta, ta ăn được đều ngượng ngùng.

Quách Hùng bình tĩnh nói:

- Hắn là vì báo ân của Tần Mệnh, cũng là vì cho chúng ta đến trấn trụ những gia hỏa không an phận trong môn kia.

Mã Đại Mãnh đang hưởng thụ lấy ba bộ khô lâu mát xa:

- Đội săn giết trên Lưu Ly Đảo càng ngày càng nhiều rồi, các ngươi tranh thủ thời gian mời chào chút ít huynh đệ, mở rộng đội ngũ.

- Này, Đại Mãnh, sao Tần Mệnh không để cho ngươi tổ kiến đội ngũ?

Lý Mạt thổi cái huýt sáo.

- Thổi cái gì? Gọi chó sao! Ta không cần tổ kiến đội ngũ, bọn khô lâu này của ta chính là đội ngũ. Sau này chờ ngươi chết rồi, ta cũng đem ngươi luyện thành khô lâu, như vậy ngươi liền vĩnh viễn lưu truyền rồi.

Khóe mắt Lý Mạt co rút, biểu lộ như ăn hết con ruồi chết.

Trong phòng bỗng nhiên yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn về phía những khô lâu ‘Tận tâm’ phục thị bên người Mã Đại Mãnh kia.

Cái tên này không phải là nói thật đấy chứ?

Lôi Áo ho khan vài tiếng:

- Cái gì kia, Đại Mãnh a, ta nói rõ ràng trước, nếu như ngày nào ta chết rồi, liền đem ta chôn, đốt thành tro vung đến trong biển cũng được, đừng đánh chủ ý đến xương cốt của ta.

- Đúng vậy đúng vậy, ta chết rồi liền muốn yên tĩnh ngủ một lát, đừng quấy rầy ta.

Những người khác tranh thủ thời gian nhắc nhở hắn, bọn hắn cũng không muốn chết cũng bị Mã Đại Mãnh luyện thành khô lâu, bị hắn thao túngnhư vậy.

- Thành khô lâu, chính là một loại hình thức còn sống khác, ta đây là có ý tốt a.

- Cảm ơn, miễn đi.

Mọi người trăm miệng một lời.

Mã Đại Mãnh nhún nhún vai, ợ một cái, đang chuẩn bị cầm lấy vò rượu phía trước, chợt mi tâm bỗng nhiên nhảy lên, khóe mắt không để lại dấu vết liếc mắt qua vị trícửa sổ. Hắn duỗi tay ra, một tay quơ lấy vò rượu, duỗi cái lưng mỏi:

- Ta ra ngoài đi tiểu, ai cùng đi? Lý Mạt?

- Ta sợ bóng tối, cám ơn.

Lý Mạt xua tay, đi nhanh lên đi nhanh lên.

Mã Đại Mãnh lung la lung lay ra khỏi phòng, đi ra sân nhỏ, tiến vào rừng cây bên cạnh. Tại lúc đi đến chỗ tối tăm kia một cái chớp mắt, cùng men say trên gương mặt chất phác của Mã Đại Mãnh tiêu tán toàn bộ, ánh mắt rùng mình, uy nghiêm đến lạnh lẽo.

- Đi ra!

Một bóng người từ trong bóng tối đi ra, khoác lên áo choàng màu đen, che lấp bộ dáng, thanh âm khàn khàn trầm thấp:

- Đã lâu không gặp.

- Ai bảo ngươi tới!

Mã Đại Mãnh nhíu chặt mày rậm, giọng điệu không có ý tốt.

- Ngươi cứ nói xem? Chuyện chủ nhân an bài ngươi, ngươi sẽ không quên đi à nha? Ước hẹn hai năm đã đến lúc rồi, chủ nhân có việc không tự thân đến được, để cho ta tới một chuyến.

- Muốn cái gì?

- Tư liệu của Tần Mệnh, tư liệu kỹ càng.

Mã Đại Mãnh vung ra cát đen, cát đen tại giữa không trung ‘Nhổ ra’ một cuốn da, rơi xuống trong tay kẻ áo đen:

- Cầm đi đi, đều ở phía trên.

- Sớm đã chuẩn bị xong? Ha ha, ta còn cho rằng ngươi đều đã quên đây này.

- Chủ nhân... Thế nào?

- Không cần lo lắng trong nhà, ngươi nhìn chằm chằm chặt chẽ Tần Mệnh là được rồi. Hắc y nhân từ từ lui về trong bóng tối, trước khi đi trêu tức cười nó :

- Bộ dạng giả ngu của ngươi... Rất giống...

Tần Mệnh giấu ở trên đảo bế quan hai tháng hơn, một tháng trước tu luyện bình thường, nửa tháng sau đều là giấu ở trên Hắc Giao chiến thuyền, bên ngoài nửa tháng, bên trong trọn vẹn hơn bảy tháng.

Trước sau hơn tám tháng tu luyện, đối với Tần Mệnh mà nói xem như lần đầu tiên sau khi rời khỏi Thanh Vân tông.

Một hồi bế quan nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa, một hồi tu luyện võ pháp thống thống khoái khoái.

Lôi Bằng truyền thừa!

Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật!

Đại Hỗn Độn Chân Lôi Quyết!

Đại Diễn Kiếm Điển!

Bá Đao Bách Trảm!

Kim Cương Hỗn Nguyên Đạo!

Còn có tiểu bí thuật chúng vương truyền thừa!

Tần Mệnh tìm hiểu toàn bộ một lần, các loại nếm thử, các loại phối hợp, mỗi lần đều có phát triển mới, đều xông ra Hắc Giao chiến thuyền, đến trong rừng rậm tìm những mãnh thú kia luận bàn một phen, lại trở lại tiếp tục tu luyện.

Tiểu Tổ mặc dù mạnh miệng, kiên quyết không cho hắn linh quả, nhưng vẫn là lấy ra rất nhiều linh quả thượng phẩm cùng linh quả cực phẩm, để cho Tần Mệnh bổ sung linh lực, tôi thể luyện thần, ngẫu nhiên còn có thể cho chút Sinh Mệnh Thủy, giúp đỡ hắn phạt mao tẩy tủy. Lúc trước chúng Vương mộ sụp xuống, nó đã mang toàn bộ Sinh Mệnh Thủy đi. Bây giờ vẫn còn có rất nhiều.

Trong hơn tám tháng, Tần Mệnh cảnh giới liên tục đột phá, thành công tiến vào lục trọng thiên!

Nhưng so sánh với tốc độ phát triển của Bạch Hổ, Tần Mệnh quả thực là cặn bã trong cặn bã.

Bạch Hổ ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, ngẫu nhiên sẽ xông ra Hắc Giao chiến thuyền, đến trong rừng rậm, đến trong hải vực, cùng đám Linh Yêu chém giết.

Hơn nửa tháng xuống, cảnh giới vậy mà trực tiếp leo đến ngũ trọng thiên.

Lúc bắt đầu Tần Mệnh còn có chút lo lắng, cuồng ăn linh túy như vậy, có lưu lại tai hoạ ngầm hay không, nhưng theo Bạch Hổ càng ngày càng uy mãnh, khí thế càng ngày càng hừng hực, hung tính cũng càng ngày càng mạnh mẽ, dần dần hiện ra tư thái Sát Thần Bạch Hổ, Tần Mệnh mới dần dần yên lòng.

Bình Luận (0)
Comment