Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1041 - Chương 1041 - Địa Võ Lục Trọng Thiên (1)

Chương 1041 - Địa Võ Lục Trọng Thiên (1)
Chương 1041 - Địa Võ Lục Trọng Thiên (1)

Thái Cực luyện lô lúc nào cũng đang dùng máu cùng linh lực của nàng đốt lấy thân thể của nàng. Hai mươi ngày phiêu lưu, cứ việc đang cực lực áp chế, nhưng cảnh giới vẫn là lui xuống nhất trọng thiên, rơi xuống ngũ trọng thiên. Hơn nữa, thân thể của nàng càng ngày càng suy yếu, toàn thân đau nhức kịch liệt như kim đâm, có cảnh giới Thánh Võ ngũ trọng thiên, nhưng có lẽ chỉ có thể phát huy ra tam trọng thiên, thậm chí miễn cưỡng đến thực lực Thánh Võ.

Nàng mặt ngoài rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại vạn phần sốt ruột.

- Năm ngày, không phải ngươi tìm đến Tần Mệnh, chính là ngươi chết ở trong biển cho cá ăn.

Táng Hoa Vu Chủ chờ không nổi nữa rồi, nhất định phải tìm đến Tần Mệnh.

Trên mặt biển cách nơi này hơn trăm dặm, Đồng Ngôn Đồng Tuyền vượt biển mà đến, săn bắt Tần Mệnh, nhưng cảm ứng cửu sắc chú vô cùng mơ hồ. Từ lúc vừa bắt đầu liền đứt quãng, cách vài ngày rõ ràng một lần, sau đó cái gì cũng đều cảm thụ không đến, qua bảy tám ngày, lại xuất hiện, tiếp theo lại biến mất.

Bọn hắn chỉ có thể thông qua cảm giác ngẫu nhiên xuất hiện, đại khái xác định là phương vị này.

Nhưng, bọn hắn đã ở chỗ này phiêu lưu năm ngày rồi, cái cảm ứng kia rốt cuộc cũng không có xuất hiện qua.

Bọn hắn nghiêm trọng hoài nghi có phải Tần Mệnh bị nhốt trong cấm chế nào đó, ngăn cách khí tức cửu sắc chú rồi hay không.

- Dựa theo cảm ứng mấy ngày trước đến xem, vị trí cụ thể của Tần Mệnh cũng không có thay đổi qua, ta đoán liền tại hải vực này.

Đồng Hân múa lấy đôi cánh lửa màu tím, lơ lửng ở không trung, nhìn xuống hải dương mênh mông.

Đồng Ngôn phán đoán:

- Cảm ứng từ cửu sắc chú luôn xuất hiện đứt quãng. Có phải Tần Mệnh là trốn ở đáy biển hay không? Cách đoạn thời gian lại lộ ra mặt biển buông lỏng, sau đó lại chui về đáy biển?

- Có khả năng. Ngậm lấy Tị Thủy Đan, đến đáy biển nhìn xem.

Tỷ đệ hai người ngậm lấy viên đan tròn màu xach dương, từ nghìn trượng không trung lao xuống, vọt vào đáy biển.

Trên Hắc Giao chiến thuyền, Tần Mệnh chấm dứt tu luyện, thu lại Đại Diễn Cổ Kiếm.

Đến Địa Võ lục trọng thiên đỉnh phong rồi, lúc đầu là mong muốn năm tháng, kết quả trước sau trọn vẹn dùng tám tháng, đột phá Địa Võ Cảnh so với Huyền Võ Cảnh khó khăn hơn rất nhiều. Muốn đột phá hàng rào, tiến vào thất trọng thiên, chỉ dựa vào ở chỗ này bế quan hiển nhiên không có khả năng rồi, hắn cần cơ duyên mới.

- Đã đến lúc đi ra ngoài xông xáo rồi.

Tần Mệnh đứng dậy, nhảy đến đầu thuyền. Trong thế giới thật cũng chỉ mới hai tháng rưỡi a, không biết Thiên Vương Điện có hiện thân tại Cổ Hải hay không, lại gây ra động tĩnh gì. Bọn hắn dùng hơn năm tháng chiến đấu từ nội hải giết đến tận Cổ Hải, huyết chiến lớn nhỏ hơn ba mươi trận, Vương Hầu bỏ mình có Thương Lan Vương, Trảm Yêu Hầu, Tiêu Dao Hầu, nhưng cường địch bị giết lại không cách nào tính toán.

Tần Mệnh vì bọn người Thương Lan Vương tiếc nuối, đồng thời cũng lần nữa cảm nhận được Thiên Vương Điện cường hãn. Nhất là mười hai vị trưởng lão tổ kiến Thiên Manh Đại Trận, khốn giết mười bảy đại cường giả ‘Bái Nguyệt tộc’, cũng làm cho Tần Mệnh cảm nhận được những trưởng lão Thiên Vương Điện kia ‘Hung tàn’, thoạt nhìn rất ôn hòa, nhưng chiến đấu lại là hạng cường thế gì.

Hơn nữa, Thiên Vương Điện quyết tâm tuyên chiến hải vực lại mãnh liệt như thế.

Tính toán ra, hiện tại đội hình Thiên Vương Điện vô cùng cường đại rồi. Mười hai vị trưởng lão, bảy vị Vương, mười vị Hầu, còn có chút bằng hữu Thánh Võ cấp.

Nhất là Thanh Long Vương cùng U Minh Vương dẫn dắt, còn có vị lão nhân thần bí kia phụ trợ.

Có thể là ngạnh kháng hải tộc nào đó, hoặc cũng có thể toàn thân lui đi, Tần Mệnh nghĩ như vậy. Đương nhiên, hắn không xác định thực lực thật sự của hải tộc có rất mạnh.

- Lão nhân trên đất liền kia là ai? Không biết Kim Thổ cùng Lãnh Vô Phong đến chưa?

Tần Mệnh từ trên Hắc Giao chiến thuyền nhảy xuống, khống chế hình thể nó không ngừng nhỏ đi.

- Ngươi làm gì? Bạch Hổ ở phía trên!

Tiểu Quy thò đầu ra, một móng vuốt quất vào trên vành tai hắn.

- Hắc Giao chiến thuyền tự thành không gian, như một tiểu thế giới, ta nhìn xem có thể hay không...

- Có thể hay không cái gì?

- Thả Bạch Hổ ở bên trong.

Tần Mệnh cẩn thận khống chế, Hắc Giao chiến thuyền co lại co lại. Bạch Hổ đang nằm sấp ở đầu thuyền ngủ say, không có xuất hiện có gì khác lạ.

- Cẩn thận một chút, đừng làm bị thương nó.

Tiểu Quy trừng mắt đen.

Chỉ chốc lát sau, Hắc Giao chiến thuyền co lại đến cỡ lớn như bàn tay, phóng tới trước mắt nhìn kỹ, mặt ngoài thân tàu chảy xuôi theo gợn sóng nhàn nhạt, Bạch Hổ nhỏ như cái hạt gạo, đang ở bên trên ngủ say.

- Thành, như ta muốn.

- Đừng kích động quá sớm, quỷ biết rõ bình chướng thời không có thể duy trì bao lâu.

- Ta sẽ lưu ý.

Tần Mệnh đem chiến thuyền phóng đại, phủ lên một sợi xiềng xích, lại lần nữa nhỏ đi, đọng ở trên cổ của hắn, đem Tiểu Quy cùng chiến thuyền cùng một chỗ đặt vào trong túi ngực.

- Ngươi cũng giúp ta nhìn chút.

- Ngươi muốn đi đâu?

- Ra bên ngoài nhìn xem.

- Ta có đồ tốt.

Tiểu Quy cầm lấy cổ áo bò lên đi ra.

- Ôi, có thứ tốt sẽ nhớ đến ta? Cảm thấy có lương tâm rồi?

- Món đồ chơi này gọi là Anh Hồn Địa Tàng Thảo.

Tiểu Quy từ trong mai rùa lấy ra khỏa độc thảo, quơ quơ tại trước mặt Tần Mệnh:

- Là thời điểm ngươi đoạt Hải Hồn Hiệu, trong không gian giới chỉ của người nọ. Có tác dụng gì?

- Độc thảo! Kịch độc! Nghiền một cái liền vỡ, sau khi nghiền nát sẽ phát ra độc khí vô sắc vô vị, lúc bắt đầu phát hiện, linh lực thân thể đã tan hơn phân nửa rồi, còn có thể tổn thương nội tạng, huyết dịch, vô cùng ác độc.

Bình Luận (0)
Comment