Tần Mệnh không tránh không né, tại lúc côn sắt ngang qua trước mặt, trong chốc lát, hắn đột nhiên ngửa ra sau, hai chân thuận thế trùng kích, nhanh như thiểm điện, đánh về phía cổ nam tử.
Nam tử kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, trong điện quang hỏa thạch toàn thân xoay chuyển, dùng bả vai ngạnh kháng hai chân của Tần Mệnh. Hắn đối với thể chất của mình vô cùng kiêu ngạo, huống chi trên vai còn mang cả áo giáp.
Dùng chân giẫm? Đó là tìm tai vạ.
Nhưng mà...
Hai chân của Tần Mệnh bộc phát ra lực lượng ‘Bá đạo’ tám chín vạn cân, đâm vào trên áo giáp huyền thiết, không thể nghiền nát nó, nhưng lại xuyên thấu qua áo giáp nứt vỡ bả vai nam tử.
Nam tử kêu thảm thiết, thân thể nằm ngang bay đi ra ngoài. Bả vai vỡ vụn, cánh tay mất đi lực lượng, côn sắt rời khỏi tay.
Tần Mệnh động thân một cái, mạnh mẽ phóng lên, hai chân đẩy xuống đất lao nhanh, một tay chế trụ bàn chân nam tử, năm ngón tay phát lực, thốn kình xuyên vào, gần như muốn khảm tiến vào trong da thịt, thanh âm hắn khó chịu gầm nhẹ, đem tháo chạy nam tử toàn bộ vung vẩy, đập phá xuống mặt đất.
Nam tử kinh hồn, muốn tránh thoát nhưng đã không kịp, mắt nhìn đầu muốn va vào đất, tay phải đột nhiên chống xuống dưới. Bành tiếng trầm đục, bàn tay vỡ vụn mặt đất, lâm vào thật sâu, chính là tan mất lực lượng toàn thân.
Toàn thân hắn đổ đầy mồ hôi lạnh, phản ứng hơi chút chậm một chút, đầu khả năng muốn phát nổ.
Những người khác đều lắp bắp kinh hãi, thật không thể tin được nhìn tình cảnh trong bụi mù, ‘Dã thú’ mạnh nhất trong bọn hắn vậy mà bại rồi?
Tần Mệnh buông tay vung bàn chân của hắn ra:
- Còn muốn tiếp tục?
Nam tử đang muốn nổi giận phản kích, nghe vậy liền cưỡng ép dừng lại. Hắn ôm lấy vai trái vỡ vụn, lắc lư đứng lên.
Thể võ?
Hắn rất khó tin tưởng cái người thân hình gầy gò này thậm chí lại có sức bật cường hãn như thế, vậy mà lại có thể cách áo giáp giẫm vỡ vai của hắn, điều này cần sức bật rất mạnh?
- Xem như thế đi.
- Vây quanh.
Những người khác gầm nhẹ, nhưng nữ tử lại ngăn bọn hắn xúc động lại, mỉm cười về phía trước:
- Tiểu huynh đệ, một mình?
- Làm sao, còn muốn tiếp tục?
- Có hứng thú gia nhập đội ngũ tỷ tỷ hay không? Ngươi có thể ra cái giá. Nơi này là Thất Nhạc Cấm Đảo, một mình hành động sẽ rất nguy hiểm.
Nữ tử đánh giá Tần Mệnh, phát ra mời.
- Ta quen một mình.
- Cái này cùng với thói quen không quan hệ, cùng mạng có quan hệ. Ngươi nên biết rằng có rất ít người có thể một mình còn sống rời khỏi Thất Nhạc Cấm Đảo.
- Tin tưởng ta, các ngươi mang theo ta rồi sẽ hối hận.
- Liền coi như ngươi là một con sói, tỷ tỷ cũng là sói cái.
Nữ tử cười đến vũ mị, trước ngực cao ngất có chút run run, cực kỳ mê người.
Tần Mệnh đang muốn bỏ đi, nhưng bởi vì một câu của nữ tử mà dừng lại.
- Trên Thất Nhạc Cấm Đảo có rất nhiều bí cảnh, cấm khu, có lượng lớn Linh Yêu cường hãn, đến chỗ ta, ta biết rõ vị trí của bọn nó. Đi theo tỷ tỷ, ngươi không lỗ.
Nữ tử cười mỉm nhìn Tần Mệnh, nàng tin tưởng sức hấp dẫn từ những lời này không có mấy người có thể ngăn cản được.
- Ngươi biết vị trí của bọn nó?
Trong đầu Tần Mệnh như là có thứ gì đó bị kích thích lên rồi.
- Không tin, ngươi có thể hỏi bọn hắn.
Trong đội ngũ của nữ tử có năm người là tâm phúc của nàng, tám người còn lại toàn bộ đều là mới đưa tới, chính là dựa vào ‘Bảo đồ’ của nàng.
Nam tử bị Tần Mệnh đả thương ồm ồm mà nói:
- Nàng chính xác biết rõ, mang theo chúng ta tránh được rất nhiều cấm khu, vơ vét rất nhiều bảo bối. Ba cái không gian giới chỉ đều tràn đầy, hiện tại bắt đầu sắp xếp đến áo da rồi.
- Sao ngươi lại biết rõ?
Tần Mệnh dán mắt vào đôi mắt của nữ tử.
Nếu như nàng nói là sự thật, có lẽ có thể thật tốt mà lợi dụng.
- Bí mật nha.
‘Bảo đồ’ trong tay nữ tử là dùng thân thể của nàng cùng lượng lớn hắc tinh tệ đổi lấy, lúc ấy không xác định bảo đồ có phải thật hay không, thẳng tuốt gặp họa tâm hy sinh lớn như vậy đến cùng có đáng giá hay không? Nhưng sau khi đi vào Thất Nhạc Cấm Đảo mới phát hiện, bản thân lúc đó làm quyết định chính xác nhất đời này. Mặc dù đánh dấu trên bảo đồ cũng không hoàn toàn đều chính xác, nhưng là có năm sáu thành tựu đủ để nàng thăm dò rồi.
‘Bảo đồ’ này nghe nói là Nhật Nguyệt Cung dài đến năm trăm năm, trước sau mười lần thăm dò, mới hoàn thành điều tra toàn diện Thất Nhạc Cấm Đảo, phạm vi hòn đảo, hình dạng hòn đảo, hình dạng mặt đất, chỗ nào có hung thú, chỗ nào có bí cảnh, chỗ nào có hiểm địa đặc thù đến không biết, đều có đánh dấu.
Bảo đồ là bí mật của Nhật Nguyệt Cung, không truyền ra ngoài. Nhưng là do Nhật Nguyệt Cung bị Thiên Vương Điện trọng thương, cao tầng tổn thất hầu như không còn, bên trong ở vào thời khắc rung chuyển nghiêm trọng.
Một tên đệ tử Nhật Nguyệt Cung thừa dịp loạn trộm được vốn là toan tính, bản thân vẽ một bộ, lấy ra bán, nhưng là lại lo lắng sau khi di chuyển bảo đồ rời khỏi bị Nhật Nguyệt Cung điều tra, không dám tìm thương hội cũng không dám công khai. Cuối cùng tìm đến nàng người mà hắn vẫn luôn tham luyến, ở cùng hắn một tháng, cùng với một nghìn hắc tinh tệ, ‘tiện’ bán đi.