Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1087 - Chương 1087 - Lôi Ngục Trấn Áp (2)

Chương 1087 - Lôi Ngục Trấn Áp (2)
Chương 1087 - Lôi Ngục Trấn Áp (2)

Sắc mặt Đồng Hân thống khổ, nhưng vẫn là kiên cường phóng thích ra linh lực, Tử Viêm không ngừng liên tục treo lên luồng khí lạnh cùng băng tinh đang ùn ùn kéo đến, thành công hội tụ thành một đầu Cự Hạt hơn hai mươi trượng, lơ lửng ở bên trên nàng. Móng vuốt sắc bén u mịch, lửa cháy mạnh bốc hơi, càng bò cạp giơ lên cao, đuôi bò cạp móc câu, tràn ngập nhiệt độ cao khủng bố, càng có hung uy chân thật, nhìn xuống cường địch toàn trường.

Tại lúc Đồng Hân mở hai mắt ra, trong nháy mắt, trong hốc mắt Cự Hạt dấy lên hắc quang yêu dị, hung tính đại tác, toàn thân run run, nhiệt độ cao trong nháy mắt tăng vọt, cuộn sạch trăm trượng không gian, muốn đem tất cả luồng khí lạnh bốc hơi toàn bộ.

Gần hai mươi vị cường giả băng thuộc tính tập thể kêu rên, miệng mũi tràn máu, ánh mắt một mảnh kinh hãi, nhưng càng khơi dậy ý chí chiến đấu trong bọn hắn, tập thể hô lớn, bước lớn về phía trước, hai tay giơ lên cao phóng thích ra băng nguyên lực bành trướng, tăng lên uy lực lấy cơn lốc khí lạnh kia.

- Áp chế nàng, chúng ta có thể làm được!

Rầm rầm...

Băng tinh đầy trời như là lưỡi dao sắc bén khôn cùng, không ngừng thành hình tại sâu bên trong cơn lốc, lấy ngàn mà tính đánh xuyên qua không gian, mang theo uy lực đóng băng đả kích lấy Cự Hạt, áp chế nhiệt độ cao. Mỗi khỏa băng tinh cùng Tử Viêm va chạm, đều bộc phát ra tiếng nổ lớn như sấm rền, trăm ngàn liên kích, đinh tai nhức óc, mãnh liệt âm thanh động đất truyền trong vòng hơn mười dặm, rung động cánh đồng tuyết, hình thành lượng lớn tình cảnh tuyết lở.

Chiến đấu kịch liệt! Toàn trường chú mục, là rất căng thẳng!

Xa xa, rất nhiều mãnh thú trong tuyết lở thức tỉnh, gào thét phẫn nộ, cũng có càng nhiều cường giả tụ tập đến nơi này.

Đồng Hân thống khổ than nhẹ, thừa nhận lấy áp lực cực lớn, băng tinh dày đặc kia phá trên người cự hạt, tựa như đánh vào trên người của nàng, chấn đến khí huyết sôi trào, miệng mũi tràn máu. Nhưng ánh tím nơi hai mắt nàng càng ngày càng mạnh mẽ, mạch máu xung quanh hốc mắt đều nổi lên, hai tay nàng chậm chạp có lực nắm lên không trung, Tử Viêm từ toàn thân sôi trào, rung động lắc lư không gian, khống chế được Cự Hạt. Một cái suy nghĩ mãnh liệt đang chống đỡ, ta là Tử Viêm Tộc cao quý! Ta là tỷ tỷ! Ta phải giết ra, mang theo Đồng Ngôn!

- Tỷ!

Đồng Ngôn sốt ruột nắm chặt tay, bản thân hận không thể cùng gia nhập chiến trường.

- Đánh, nhanh a.

Hơn ba mươi người vây tới toàn bộ hô lớn, phóng xuất ra vô số võ pháp, có kiếm khí, có sóng đất, có sấm sét, có phong nhận, người trước ngã xuống, người sau tiến lên xâm nhập trăm trượng vòng chiến, đả kích lấy Đồng Hân.

Càng ngày càng nhiều người tụ tập đến nơi đây, đều bị một màn trước mắt làm cho kinh đến rồi, bọn hắn nhìn về hỏa hạt khổng lồ nơi xa kia, cũng chú ý cơn lốc khí lạnh, nữ tử kia là ai? Sức một mình chống đỡ nhiều đả kích như vậy? Bọn hắn đều thay đám người vây công rơi rớt đổ mồ hôi, nữ tử kia hiển nhiên là đang uẩn nhưỡng lấy đại chiêu gì, một khi để cho nàng phóng thích, hậu quả khẳng định vô cùng nghiêm trọng.

Tại thời điểm toàn trường chú mục, ai cũng đều không có chú ý tới, một nam tử đi về hướng chiến trường. Có người chú ý tới, nhưng lại cho là muốn đi tham chiến.

- Ai cũng không cần giữ lại, thêm chút sức!

Gần hai mươi vị võ giả băng thuộc tính dồn dập hô lớn, bọn hắn cũng bướng bỉnh lên, nhiều người như vậy đều ép không được một nữ tử? Trong bọn họ có rất nhiều người đều là kẻ săn giết có tiếng, tuyệt đối không có thể ở chỗ này mất đi mặt mũi.

- A? Sao hắn lại tới rồi.

Đồng Ngôn chợt thấy một bóng dáng quen thuộc, đang đi về hướng năm cường giả băng thuộc tính tụ cùng một chỗ trước mặt hắn kia.

Tần Mệnh đứng ở sau lưng năm người đó, bẻ bẻ cổ, hoạt động hạ thân thể, một cỗ lôi uy đột nhiên tách ra.

- Đứng ở chỗ này làm gì? Xông về phía trước a.

Năm người kia quay đầu lại giận dữ mắng mỏ.

Nhưng mà...

- Oanh!

Lôi uy bạo liệt, ngút trời bừng bừng, tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc, liệt mang chói mắt. Tần Mệnh đột nhiên cất bước lao về phía trước, lôi triều sôi trào nổ vang điếc tai tụ thành một đầu Lôi Hùng khổng lồ hùng tráng, chân thật, lại điên cuồng, dài hơn mười thước, Lôi Hùng ngửa mặt lên trời gầm thét, dựng người mà lên, hung uy, lôi uy, kinh động toàn trường.

- Ngươi...

Năm người kia sắc mặt đại biến.

- Lôi Hùng bạo kích!

Tần Mệnh rống to, bạo lên ngút trời, xiên qua trời cao, vung quyền đánh về phía Địa Võ lục trọng thiên mạnh nhất trong năm người kia, Lôi Hùng hơn một trăm thước ầm ầm rơi xuống, lôi trảo giơ lên cao lớn như cối xay, lôi cuốn lực vạn quân, uy lực bạo kích khủng bố, rắn rắn chắc chắc chụp về phía người nọ.

Người nọ kinh hoảng né tránh, luống cuống tay chân phóng thích luồng khí lạnh đóng băng bản thân, ngăn cản thế công. Nhưng khi lôi trảo rơi xuống, răng rắc bạo hưởng, người nọ đều không có kịp phát ra một tiếng kêu thảm nào, đã bị lôi trảo trực tiếp đập vỡ.

Tần Mệnh rơi xuống đất, lần nữa bạo lên, Lôi Hùng không tiêu tan, cất bước chạy như điên, gầm thét chấn động cánh đồng tuyết, Lôi triều lao nhanh đánh bay bốn người khác, bọn hắn kêu thảm bay ra hơn một trăm thyiwsc, toàn thân bị sấm sét xé nát vô cùng thê thảm.

Bình Luận (0)
Comment