Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1159 - Chương 1159 - Lửa Luyện Ba Mươi Ba Ngày (3)

Chương 1159 - Lửa Luyện Ba Mươi Ba Ngày (3)
Chương 1159 - Lửa Luyện Ba Mươi Ba Ngày (3)

Đồng Hân lau đi vệt nước mắt cho nàng. Nghĩ thầm, nếu như Lục Nghiêu thật có thể tiến vào mười hạng đầu, là sẽ hướng bản thân cầu hôn. Mặc dù hi vọng mười hạng đầu vẫn rất xa vời, nhưng sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, tối thiểu cũng không hư vô mờ mịt như trước nữa, muốn chạm đến đều sờ không tới.

- Ta... Sẽ không lập gia đình?

Đồng Phỉ thật sự là sợ hãi, cẩn thận hỏi.

- Nha đầu ngốc, hôn sự tương lai của ngươi, tỷ tỷ giúp ngươi thu xếp, trừ phi ngươi vừa ý ai, nếu không thì ai cũng sẽ không thể ép ngươi được, được không?

- Hì hì, ta không lấy chồng.

- Cả đời không lấy chồng?

- Không lấy chồng, ta muốn cả đời ở lại Tử Viêm Tộc.

Đồng Phỉ nín khóc mỉm cười, lau khô nước mắt, nhảy nhảy nhót nhót rời khỏi:

- Hân tỷ tỷ, đi thôi.

- Đi đâu?

Đồng Hân lắc đầu, thật đúng là hài tử, nhanh như vậy đã tốt rồi.

- Tìm Đồng Ngôn, thiến hắn.

- ...

Đồng Hân dở khóc dở cười.

- Đúng rồi, Lục Nghiêu đâu?

- Ngươi còn không chịu từ bỏ hắn?

- Ta chỉ tùy tiện hỏi một chút.

Đồng Phỉ xoay chuyển con mắt đen láy, đứa nhà quê, hại ta lo lắng hãi hùng cả đêm, bổn cô nương muốn xả cơn giận này.

- Hắn đi Phần Thiên các, khả năng hai ba ngày sẽ trở lại.

Đồng Hân không biết Đồng Ngôn đã cùng Lục Nghiêu đánh cược, nàng rất ủng hộ Lục Nghiêu đi Phần Thiên các, chỗ đó mặc dù vừa nguy hiểm vừa thống khổ, nhưng nếu như có thể kiên trì qua ba ngày, có thể rèn luyện khí hải, mở rộng khí hải. Sau này tốc độ thi triển võ pháp, uy lực phóng thích võ pháp, còn có linh lực dự trữ trong khí hải, đều tăng cường lên rất nhiều, ít nhất có thể tăng lên một phần sức chiến đấu. Không thể xem thường ‘Một phần’ này, tại trên Thăng Long bảng, rất có tác dụng cầu nguyện quyết định chiến cuộc.

Một ngày... Hai ngày... Ba ngày...

Tần Mệnh hoàn toàn đắm chìm trong luyện trì của Phần Thiên các, nhận lấy hỏa linh xâm nhập, luyện hóa lấy linh nguyên nóng hổi. Toàn thân hắn đỏ rực, đốt gần như trong suốt. Cái cảm giác đau nhức kịch liệt kia như tê liệt kia lúc nào cũng đang toàn thân khuếch tán, giống như bất cứ lúc nào cũng đều có thể bị sống sờ sờ chết cháy, thống khổ, nhưng mang đến chỗ tốt càng ngày càng rõ ràng, vốn là kinh mạch trong nhiều lần rèn luyện đã được gia cố, khí hải đều theo linh lực hội tụ, trở nên đỏ bừng, nóng hổi.

Nội thị khí hải, chỗ đó biến thành đại dương mênh mông giữa sấm sét cùng hỏa diễm, sấm sét sáng đỏ hòa với cường quang đỏ rực, trong đại dương khí hải mênh mông quay cuồng.

Lôi Thiềm bị đánh thức, tiếng ếch kêu không dứt!

Tu La đao thức tỉnh, hắc khí tràn ngập.

Giống như đem toàn bộ khí hải đều ném tới trong biển lửa vô tận, từ trong tới ngoài lại từ ngoài vào trong, nướng cháy, nung khô.

- Ngày thứ ba, không sai biệt lắm cần phải đi ra.

Đồng Ngôn đi vào tầng luyện trì, ngồi ở bên cạnh ao chờ, chuẩn bị chế nhạo Lục Nghiêu, thuận tiện đem hắn từ vườn ngự uyển của tỷ tỷ dời đến chỗ của hắn. Treo cái lệnh bài cung phụng, sau này chính là người của hắn.

Thủ vệ phụ trách tòa luyện trì này đã chuẩn bị cho tốt đem người đi lên rồi.

Nhưng, thẳng tuốt đợi từ trời tối đến hừng đông, trong luyện trì còn không có động tĩnh, Tần Mệnh không có bóp nát ngọc bài.

- Không tệ lắm, vậy mà có thể đỡ qua ba ngày. Hôm nay nên đến cực hạn rồi.

Đồng Ngôn lại đợi, ngồi ở cạnh luyện trì, nhìn quanh phía dưới, sóng nhiệt cuồn cuộn, nham tương phập phồng, nướng đến đôi má hắn đỏ bừng.

Từ hừng đông lại đến trời tối, bọn hắn lại đợi đến ngày hôm sau!

- Hôm nay là ngày thứ năm rồi.

Đồng Ngôn không bình tĩnh được rồi, sẽ không phải là đã ra ngoài ý muốn gì đấy chứ, chỉ vào phía dưới:

- Xem xem hắn còn ở đó hay không.

- Vâng!

Thủ vệ chuyển động vòng xoay cạnh luyện trì, bên trên xuất hiện một cái gương sáng, hiện ra tình cảnh trong luyện trì.

Nham tương lao nhanh, hỏa linh qua lại, mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng người đang lặng yên lơ lửng ở chỗ đó, tại hỏa linh không ngừng va chạm xuống mà vang vọng lấy.

- Còn sống không?

Đồng Ngôn đi tới.

- Nên còn sống, nếu như chết thì không còn linh lực thuẫn, sớm đã bị nham tương hòa tan rồi.

- Hắn không có bóp nát ngọc bài?

- Không có.

Thủ vệ lắc đầu, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Tử Viêm Tộc là hỏa thể, có thể chống đỡ hỏa linh nham tương rèn luyện, người này nghe nói là Lôi Thể a, sao có thể kiên trì lâu như vậy?

- Tùy thời nhìn đi, đừng để xảy ra ngoài ý muốn.

- Ngài yên tâm, ta sẽ luôn chú ý.

Đồng Ngôn chuyển vài vòng quanh luyện trì, ngày thứ năm rồi? Ta không có tính sai đi. Nếu như kiên trì qua hôm nay, chẳng phải ngày mai là ngày thứ sáu rồi? Không, hắn khẳng định không kiên trì qua ngày thứ sáu! Một người ngoài như hắn, làm sao có thể kiên trì qua ngày thứ sáu, thống khổ trong chỗ này hắn đã thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, lúc ấy hắn cũng là bởi vì đủ loại nguyên nhân, có lấy lý do không thể không kiên trì, mới khiêng được đến mười hai ngày.

Ngày hôm nay vô cùng dài dằng dặc, Đồng Ngôn một mực đang chờ đợi, nhưng đến hừng đông rồi, bên trong luyện trì còn không có động tĩnh.

Đồng Hân từ vườn ngự uyển đuổi tới Phần Thiên các, đi vào liền hỏi:

- Lục Nghiêu đâu?

- Còn ngâm ở bên trong.

- Vẫn luôn ngâm, không có đi ra qua?

Đồng Hân không đợi được Lục Nghiêu trở lại, cho rằng Đồng Ngôn đang khi dễ hắn, không nghĩ tới vậy mà vẫn còn ngâm trong luyện trì.

- Ngày thứ sáu rồi.

Đồng Ngôn cũng bắt đầu sốt ruột rồi, trong lòng có một thanh âm bi thương gào thét, ngày thứ sáu rồi a, nếu quả thật để cho hắn khiêng qua, chẳng phải là ta liền thua!

Bình Luận (0)
Comment