Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1189 - Chương 1189 - Lại Vào Phần Thiên Các (1)

Chương 1189 - Lại vào Phần Thiên Các (1)
Chương 1189 - Lại vào Phần Thiên Các (1)

Tú nhi trả lời là:

- Tiểu thư sau khi trở về liền rầu rĩ không vui, giống như lại có chuyện phiền lòng.

Trái tim của Tần Mệnh bất hợt trầm xuống, chẳng lẽ là chỗ Thiết Sơn Hà nói lỡ miệng, để cho Tử Viêm Tộc sinh ra hoài nghi? Nhưng nếu thật là như vậy, nên trực tiếp đến chất vấn hắn mới đúng, làm sao lại không có chút phản ứng?

Tần Mệnh đứng ngồi không yên, muốn đến hỏi, nhưng lại sợ biểu hiện vội vàng xao động, để cho người ta hiểu lầm. Nhưng nếu không đi hỏi, ở tại chỗ này chờ đợi cũng không phải biện pháp.

Ngày hôm sau qua đi, lại không có người đến để ý đến hắn, ngày thứ ba lại qua đi, vẫn là không có động tĩnh.

Tần Mệnh thực sự không kềm nén được, loại chuyện không nắm giữ được này rất hỏng bét, hắn quanh quẩn một chỗ vài vòng tại ngoài cửa viện Đồng Hân, mới kiên trì tiến vào.

Đồng Hân đang muốn rời khỏi, mở cửa vừa vặn cùng hắn mặt đối mặt, thần sắc lạnh lùng:

- Có việc?

- Hôm nay sắc trời không tệ, mời ngươi ra ngoài đi dạo? Tâm sự.

Tần Mệnh mặt dầy mày dạn mời.

- Ta cùng ngươi không có chuyện gì tốt để nói.

Đồng Hân đi lướt qua hắn.

- Đi đếb chỗ ta ngồi một chút?

- Không có tâm tình.

Tần Mệnh đuổi kịp nàng:

- Vậy thì trực tiếp nói chính sự.

Đồng Hân một hồi bực mình.

- Ngươi chẳng lẽ không nhìn ra ta đang giận ngươi?

- Tô Nghị mang huynh đệ của ta về?

- Không có.

- Thật?

- Ngươi cho rằng ta giống ngươi? Miệng đầy mê sảng!

Tần Mệnh âm thầm thở ra hơi.

Địa Hoàng Đảo đủ cứng đó a, vì thủ vững Thiết Sơn Hà vậy mà không quản đắc tội Tử Viêm Tộc.

- Các ngươi không có quá khó xử hắn đấy chứ?

- Nơi đó là Địa Hoàng Đảo, người của chúng ta sẽ không ở chỗ đó làm chuyện gì quá phận.

- Vậy là tốt rồi.

Tần Mệnh yên tâm, có những lời này là đủ rồi, Thiết Sơn Hà thay hắn nén lo.

- Chuẩn bị sẵn sàng, bốn tháng sau, Thăng Long bảng...

Đồng Hân bước đi, chợt phát hiện Tần Mệnh không có theo kịp, vừa quay đầu lại, hắn đi rồi? Hắn vậy mà không cùng đi ! Đồng Hân lại là một hồi bực mình, quá hỗn đản a, ngươi hỏi xong rồi thì thôi? Tối thiểu nên cám ơn ta a?

- Chạy đi đâu?

Tiểu Tổ ló đầu ra.

- Bế quan, chuẩn bị Thăng Long bảng.

- Đã quên đánh cược giữa ta và ngươi rồi? Quay đầu, Phần Thiên các.

- Ta vừa nhớ tới, sao ngươ lại cảm thấy hứng thú đối với Phần Thiên các như thế? Không phải là nơi đó có đồ vật gì đấy chứ?

Những năm này Tần Mệnh cùng Tiểu Tổ ở chung với nhau, không bảo đảm hoàn toàn hiểu rõ, nhưng cũng không xê xích gì nhiều. Nó mặc dù một bộ cà lơ phất phơ côn đồ, nhưng trong mai rùa các loại bảo bối cái gì cần có đều có, trừ phi bảo bối cực kỳ trân quý, hoặc thật là thứ đặc thù, nếu không nó sẽ rất ít có hứng thú.

Chỉ dẫn một lần Thiên Đạo? Đáng để Tiểu Tổ lấy ra Thiên Đạo đến hấp dẫn, thứ trong Phần Thiên các không chỉ đơn giản là trân quý !

- Không liên quan gì tới ngươi, nguyện đánh bạc thì chịu thua, tranh thủ thời gian.

- Lần này lại muốn đi bao lâu?

- Thời gian càng dài càng tốt.

Tiểu Tổ phát hiện hiệu quả nung khô phong ấn tại chỗ đó so với ở bên ngoài tốt hơn, giống như hỏa linh, chỉ thấy hiệu quả tại chỗ đó ba đến năm ngày, ở bên ngoài ít nhất cần gấp hai lần số lượng hỏa linh.

- Nửa tháng!!

- Ôi! Lợi hại a, dám cùng ta cò kè mặc cả? Lúc ta thua, nợ ngươi Sinh Mệnh Thủy rồi? Nợ ngươi linh quả cực phẩm rồi?

- Hai mươi ngày, không thể nhiều hơn nữa. Chỗ đó rèn luyện đâu chỉ là thống khổ, mỗi phân mỗi giây đều giống như đang liều mạng. Ta còn có một vấn đề, ngươi phải nghiêm túc trả lời ta.

- Nói, nghe đây này.

- Ngươi thật có thể chỉ dẫn ta Thiên Đạo áo nghĩa?

Tần Mệnh nghiêm trọng hoài nghi cái lão ô quy này lừa người, nó là liệu định Đồng Tuyền sẽ không đuổi hắn đi, cho nên tùy tiện ‘tóm’ cái gì đi ra cùng hắn đánh cuộc.

- Cái này sao... Thiên Đạo áo nghĩa loại đồ chơi này...

Tiểu Tổ nói quanh co hai tiếng, vèo chui trở về.

- Ta nhận thua!!

Tần Mệnh rời khỏi vườn ngự uyển, cho đến khi Phần Thiên các, đã có lần tu luyện rèn luyện trước, đám thủ hộ Phần Thiên các đều biết hắn, ngay cả thủ lĩnh thủ hộ lạnh lùng đều khẽ gật đầu đối với Tần Mệnh, tự thân an bài người chuyển hắn đến tầng tu luyện.

Phần Thiên các rất nhanh đã oanh động.

- Cuồng nhân kia lại tới nữa!!

- Người khác ngâm hết một lần cả đời không muốn lại đến, hắn đây là ngâm đến nghiện rồi?

- Lần trước ngâm rồi ba mươi ba ngày còn chưa đủ sao? Cần phải lấy được chỗ tốt đều đã nhận được, phương diện cần phải rèn luyện đều rèn luyện rồi. Tại sao lại muốn tới lần thứ hai?

- Đều nói lần thứ hai rèn luyện so với lần đầu tiên càng thống khổ, tâm lý oán hận có thể để cho người ta sụp đổ.

- Có thể là Lục Nghiêu chỗ nào đó không có rèn luyện triệt để, lần này cũng chỉ cầm hai ba ngày là đủ rồi.

Tin tức Lục Nghiêu lại tiến vào Phần Thiên các rất nhanh đã truyền khắp Xích Phượng Luyện vực, dẫn phát vô số những tiếng thán phục, quá sinh mãnh rồi, vừa ngâm ba mươi ba ngày, lại muốn đi vào ngâm, hắn không sợ sống sờ sờ đau chết sao?

Thời điểm này có người đồn đãi, Lục Nghiêu đạt được tư cách dự thi Thăng Long bảng rồi!

Một ngoại nhân vừa tới không bao lâu, thậm chí có cơ hội trèo lên chiến trường của quang vinh hải tộc, trong lịch sử Tử Viêm Tộc gần như là không có phát sinh qua.

Bình Luận (0)
Comment