Đồng Kỳ linh lợi rồi, cô cô rốt cục cũng cho ta rời khỏi rồi? Quá tuyệt! Hắn đều chuẩn bị sẵn sàng cấm đoán trên dưới nửa năm, cũng lo lắng cô cô đã quên hắn, không nghĩ tới nhanh như vậy liền giải cấm rồi.
- Chúng ta bây giờ lên đường?
- Tốt! Ha ha, đa tạ!
Đồng Kỳ vỗ vai Tần Mệnh, lật xem lệnh bài, tâm tình vô cùng sảng khoái ! Cô cô giải cấm cho hắn, có nghĩa hắn có thể lại về Tinh Diệu đấu trường, cũng có nghĩa hắn có cơ hội đi theo đội ngũ trong tộc đi xem chiến Thăng Long bảng.
- Đấu trường Tinh Diệu cần nhất ở đâu?
- Cả vùng phụ cận này không có đấu trường Tinh Diệu, mỗi Tinh Diệu đấu trường đều là liên minh Tinh Diệu mở ra, phân tán tại các hòn đảo đặc biệt. Đấu trường Tinh Diệu cách nơi này gần nhất tại Phù Sinh đảo, chừng hai nghìn dặm.
Hai nghìn dặm? Thật tốt, càng xa càng tốt!
Nếu như Tinh Diệu đấu trường thật phụ cận Xích Phượng Luyện vực, Tần Mệnh còn không dám để cho chúng vương tới đây a.
Đồng Kỳ rất nhanh đã thu thập xong, điểm đủ đám Hắc Nguyệt đấu thú của hắn, mang theo thị vệ thiếp thân của hắn, không quên mang theo ngân lượng, gọi Tần Mệnh rời khỏi. Hắn có chiếc chiến thuyền, trang trí xa hoa, như là một tiểu cung điện, nhưng không phải rơi trong biển, mà là bay trên trời, bị mười đầu Kim Sí Điêu cực lớn đến cao quý lôi kéo.
Xích Phượng Luyện vực, đỉnh Kiếm Phong, Đồng Tuyền nhìn qua chiến thuyền phóng tới tầng mây, thất thần thật lâu.
- Tiểu thư, ngươi đang hoài nghi Lục Nghiêu cái gì?
Bà lão xuất hiện ở sau lưng nàng, thân thể còng xuống vô cùng già nua, làn da ảm đạm khô quắt, nàng hơi nhắm mắt lại, chợt nhìn như là một lão nhân bình thường không thể lại bình thường hơn.
Đồng Tuyền chậm rãi lắc đầu, ánh mắt rất phức tạp.
Hôm nay lúc Lục Nghiêu xin gặp nàng, nàng lại nghĩ tới cái loại cảm giác quen thuộc không hiểu thấu ngày đó kia, nhưng thấy thế nào cũng đều nhớ không nổi là quen thuộc chỗ nào, nàng căn bản không biết người này. Cho đến khi Lục Nghiêu rời khỏi, tại lúc xoay người lại, trong tích tắc, trong lòng nàng hung hăng nhảy dựng, một mông lung bóng dáng trong đầu trong nháy mắt đã rõ ràng.
Bóng dáng trong nháy mắt xẹt qua trong óc, chấn đến nàng thật lâu không cách nào bình tĩnh.
Nhưng lại tưởng tượng, rồi lại cảm thấy hoang đường, càng không thực tế.
Phù Sinh đảo!
Mỗi hòn đảo sắp đặt đấu trường Tinh Diệu, kỳ thật đều là lãnh địa chuyên chúc do liên minh Tinh Diệu khống chế. Gần ngàn năm qua, theo liên minh Tinh Diệu duy trì kiêu ngạo, lượng lớn đấu thú cao cấp bổ sung cho liên minh bọn họ, lực ảnh hưởng của bọn hắn đối với toàn bộ hải vực đã đạt đến cấp bá chủ. Bởi vì tính đặc thù của trò chơi Tinh Diệu, cùng với siêu cấp đấu thú nguy hiểm cực độ, tuyệt đại đa số thế lực bá chủ đều không muốn là địch với bọn họ, thậm chí không có ai rõ ràng thực lực bọn hắn bây giờ đến cùng có bao nhiêu khủng bố, một khi chọc giận cái trại tập trung đấu thú này, bọn hắn lại sẽ phóng xuất ra lực lượng đáng sợ cỡ nào.
Kỳ thật cho tới bây giờ, rất nhiều thế lực bá chủ đã bắt đầu cảnh giác liên minh Tinh Diệu, thậm chí là sợ hãi, muốn áp chế bọn hắn phát triển, nhưng là ngoại trừ liên minh hải tộc, không có vị nào bá chủ dám đơn giản đi chèn ép, kích thích, thậm chí mưu toan hủy diệt nó, dù sao liên minh Tinh Diệu cũng quá nguy hiểm, giữa lẫn nhau lại không có xung đột lợi ích trực tiếp, không đáng để trả một cái giá lớn liều mạng trọng thương đi hủy diệt bọn hắn. Còn những bá chủ yêu tộc kia, càng sẽ không đến để ý tới chuyện Nhân tộc.
Mấu chốt nhất chính là, liên minh Tinh Diệu rất hiểu chuyện, ngoại trừ trong bóng tối làm chút ít chuyện âm tàn, nhưng biểu hiện ra đối với ai cũng rất cung kính, nhất là đối với tất cả đại hải tộc.
Bởi vì liên minh Tinh Diệu cường hãn, nguy hiểm, cùng với quy củ, mỗi hòn đảo bọn hắn khống chế trật tự đều đặc biệt tốt, cơ bản không có ai sẽ tại chỗ đó gây chuyện. Nhưng là do ở mỗi người chơi Tinh Diệu cũng có ít nhiều bối cảnh, rất nhiều còn là hậu thế đến từ thế lực cấp bá chủ lớn, cho nên liên minh Tinh Diệu cũng sẽ tận lực tại mỗi cái hòn đảo an bài đội ngũ thủ hộ, bảo đảm khách nhân an toàn, bảo đảm phương diện phục vụ làm đúng chỗ.
Khi mười đầu Kim Sí Điêu cao quý cực lớn đến lôi kéo chiến thuyền xa hoa hàng lâm Phù Sinh đảo, đám thủ vệ liên minh Tinh Diệu trước tiên nhận được tin tức, cùng lúc an bài người đi tiếp đãi.
Đồng Kỳ với tư cách khách quen của Phù Sinh đảo, trong Tử Viêm Tộc lại có chút thân phận, liên minh Tinh Diệu mỗi lần đều nghiêm túc tiếp đãi, tận lực dỗ dành đến vui vẻ.
- Đồng Kỳ thiếu gia, gần một tháng không có gặp ngài, có phải đi đâu tìm được cực phẩm đấu thú rồi hay không? Muội muội bày trường cho ngài, chúng ta chúc mừng trước?
Một nữ tử cao gầy đẫy đà cưỡi một đầu dực hổ đi vào trước thuyền, người mặc áo giáp mềm mỏng, tư thế hiên ngang, để cho hai mắt người ta tỏa sáng. Nàng là người trong liên minh Tinh Diệu, Vinh Nhạn, cũng là một trong những thủ lĩnh trên đảo, thường xuyên tiếp đãi Đồng Kỳ, đã là bằng hữu cũ rồi.
- Cực phẩm đấu thú có thể ngộ nhưng không thể cầu a.
Đồng Kỳ đứng ở đầu thuyền, nhìn qua hòn đảo phồn hoa náo nhiệt, hít một hơi, hít thật sâu, toàn thân khoan khoái dễ chịu nhẹ nhõm.