Đồng Hân quá kích động rồi, nếu như ‘Lục Nghiêu’ có thể đột phá đến thất trọng thiên, trực tiếp tấn cấp trước hai mươi, bất luận cuối cùng có thể lại tiến vào thập cường hay không, đều có thể đạt được gia tộc coi trọng, bởi vì hắn là Địa Võ thất trọng thiên hai mươi lăm tuổi! Nói cách khác... Bọn hắn có cơ hội ở cùng một chỗ?
Đồng Hân kích động mà hốc mắt đều đỏ lên, có nước mắt đảo quanh tại đáy mắt, u buồn cùng bàng hoàng những ngày này đều tại thời khắc này đều tan biến, nàng lại bổ nhào vào trong ngực Tần Mệnh, thật sâu ôm lấy hắn:
- Ta vì ngươi kiêu ngạo!
- Này này, tỷ, được rồi, hắn còn không có đột phá sao.
Đồng Ngôn càng giật Đồng Hân ra, ngăn hai người bọn họ.
- Ngươi xác định có thể đột phá?
- Nên có thể.
- Lục trọng thiên so đấu sẽ còn có ba vòng, ngươi nhất định phải đột phá ở trước đó, có thể làm được không?
- Có thể.
- Đừng hỏi nữa, hiện tại đi bế quan, ngày mai thi đấu không cần tham gia.
Đồng Hân mừng rỡ, lôi kéo Tần Mệnh muốn hướng trong phòng đi.
- Ngày mai thi đấu sẽ rất đặc sắc, ta sao có thể bỏ qua.
- Đột phá từ lục trọng thiên đến thất trọng thiên vô cùng mấu chốt, cũng nhất định phải có một hoàn cảnh an toàn, ngươi không thể mạo hiểm.
Đồng Hân hiện tại quá kích động rồi, nàng dùng sức lôi kéo tay của Tần Mệnh, nụ cười trên mặt tươi như hoa.
- Ta không xuất tràng, các ngươi ngày mai sẽ bị diệt sạch, tin tưởng ta đi, ta có thể làm.
Đồng Hân nhìn thẳng mắt Tần Mệnh, xinh đẹp cười khẽ, lại muốn đi ôm, bỗng nhiên cảm thấy, Lục Nghiêu thật sự rất không tồi.
Nhưng không đợi nàng đến ôm ấp, Đồng Ngôn đã kéo lấy nàng túm đến bên người rồi.
Còn không có thành thân đây này, tỷ, ngươi phải dè dặt.
Buổi sáng ngày hôm sau, hơn vạn người tụ tập đến đấu tràng Thăng Long bảng, đợi chờ quyết đấu càng đặc sắc.
Vòng thi đấu thứ nhất không để cho bất cứ ai thất vọng, bọn người Lục Nghiêu, Công Tử Linh, Lý Nghiêm, Phương Mục Ca biểu hiện càng là đặc sắc tuyệt luân, khiến đám người đều mong mỏi biểu hiện hôm nay.
Hơn nữa Tử Viêm Tộc tại vòng thứ nhất ngày hôm qua lọt vào thảm bại, chín người dự thi, ba người tấn cấp, cũng chưa tới một nửa. Hôm nay, Kim Linh tộc cùng Bái Nguyệt tộc rõ ràng còn có thể trọng điểm ‘Chiếu cố’ Tử Viêm Tộc, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bọn hắn rất có thể sẽ bị diệt toàn bộ, kể cả Lục Nghiêu!
Đám người xem chiến mặc kệ là ân oán gì, bọn hắn chỉ ham muốn nhìn quyết đấu đặc sắc. Hơn nữa, bọn hắn ước gì hải tộc nội đấu đây này.
- Ha ha, Tử Viêm Tộc đếb rồi.
Cơ Tuyết Thần ngồi ở trên khán đài, giống như cười mà không phải cười nhìn lại, ngày hôm qua ngược đãi thảm rồi, hôm nay có thể sẽ thảm hại hơn, Tử Viêm Tộc đáng thương a, ai bảo lúc trước các ngươi liều lĩnh? Đáng đời!
- Chỉ mong Kim Linh tộc cùng Bái Nguyệt tộc có thể tranh khẩu khí, đem Lục Nghiêu phế ngay lập tức.
Đám người khác cũng mê ái Đồng Hân cũng đang âm thầm nổi khùng.
- Công Tử Linh, tập trung Lục Nghiêu cho ta, hắn vừa lên sàn ngươi liền tiếp chiến.
Kỷ Trác Duyên mắt lạnh nhìn đội ngũ Tử Viêm Tộc đi tới, quét mắt đến Đồng Hân, tập trung Tần Mệnh, đáy mắt hiện lên sát ý.
- Trong tộc sẽ không trách ta chứ.
Công Tử Linh giống như cười mà không phải cười nói, nhưng thật ra là muốn bảo đảm. Nếu quả thật thiến Lục Nghiêu, Tử Viêm Tộc chỗ đó nhất định sẽ rất tức giận, đến lúc đó nếu để cho Bái Nguyệt tộc đến cho một lời giải thích, rất có thể sẽ đem hắn bán đi.
- Yên tâm đi, ý của ta chính là ý trong tộc, không có ai sẽ trách tội ngươi.
Kỷ Trác Duyên đã hỏi thái độ trong tộc rồi, một câu, đập hắn chết luôn!
Kim Linh tộc chỗ đó, Thường Ngọc Lâm phân phó tộc nhân:
- Xem ra Bái Nguyệt tộc sẽ thu thập Lục Nghiêu. Lý Nghiêm, ngươi tập trung Phương Mục Ca, phế hắn! Những người khác, ai tập trung Đồng Qua?
Đội ngũ Tử Viêm Tộc vừa mới tiến đấu tràng, liền cảm nhận được ánh mắt toàn trường hội tụ đến, có trêu tức, có thông cảm, còn có đợi chờ.
Yêu Man tộc cùng các hải tộc khác đều vui cười xem kịch, Tử Viêm Tộc vốn chính là một đối thủ mạnh mẽ, nếu Bái Nguyệt tộc đã cùng Kim Linh tộc nguyện ý ‘Chiếu cố’, bọn hắn không ngại lảng tránh nhường đường.
Đồng Ngôn rất bực bội, Tử Viêm Tộc lúc nào lại thành công địch rồi? Thăng Long bảng Trước đây ctưa từng bị động qua như vậy. Tuy nhiên nhớ tới Lục Nghiêu lập tức muốn đột phá, trong lòng tốt xấu gì cũng thoải mái một chút.
- Ai lên trước?
Phương Mục Ca cùng Đồng Qua đều rất do dự, Thăng Long bảng lần này là Tử Viêm Tộc rút thăm rút đến trận đầu mỗi vòng, cho nên đợt thứ hai này cần phải bọn hắn an bài người đăng tràng.
Đồng Qua không muốn trở thành người đầu tiên bị đả kích làm mục tiêu, đến Phương Mục Ca thương thế còn không có khỏi bệnh, hy vọng có thể kéo dài đến giữa trưa tại đăng tràng, bọn hắn đều nhìn về Tần Mệnh.
Đám người Đồng Tuyền cũng đều nhìn về Tần Mệnh.
- Ta đến a.
Tần Mệnh đi ra khỏi đội ngũ, trực tiếp lên ‘sàn’.
- Trận đầu đợt thứ hai, người lên đài Tử Viêm Tộc, Lục Nghiêu, mời các hải tộc khác nghênh chiến.