Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1293 - Chương 1293 - Màn Lớn Mở Ra (7)

Chương 1293 - Màn lớn mở ra (7)
Chương 1293 - Màn lớn mở ra (7)

Bốn vị thủ hộ giả vừa muốn tuyên cáo, lại bị Tần Mệnh đưa tay cắt ngang.

Tử Viêm Tộc chỗ đó vừa muốn phấn chấn hô lớn, hô một nửa đều lập tức yên tĩnh, như thế nào rồi? Hắn còn muốn làm gì?

- Trận chiến này, không tính!

Tần Mệnh tản ra lôi triều, giọng điệu bình tĩnh, nhưng lại rõ rõ ràng ràng truyền khắp toàn trường.

Không tính?

Hơn vạn người hai mặt nhìn nhau, đám người trong quần sơn bên ngoài lôi tràng đều không hiểu thấu.

- Ngươi đang nhục mạ ta!

Triệu Nguyên Đạo giận dữ, nói ta tư cách khiêu chiến đều không có sao?

- Lục Nghiêu, ngươi khinh người quá đáng!

Yêu Man tộc tính cách ngang ngược, suýt chút nữa vọt tới trên đài muốn cùng Tần Mệnh lý luận. Cái gì gọi là không tính, ngươi không cho một lời giải thích hợp lý, chúng ta không để yên cho ngươi.

- Lôi pháp của ta khắc chế Triệu Nguyên Đạo, cái này không công bằng. Triệu Nguyên Đạo chỉ là tiêu hao chút ít linh lực, không có bị thương, cũng không có lui ra lôi tràng, không tính thất bại. Trận này coi như là luận bàn lôi pháp, không tính chính thức tấn cấp thi đấu. Ta muốn một lần nữa khiêu chiến, Triệu Nguyên Đạo có thể lui ra nghỉ ngơi, chuẩn bị chính thức thi đấu.

Không công bằng? Không tính? Ngươi không ngu cũng ngốc! Trong đầu rất nhiều người tỏa ra cái suy nghĩ như vậy. Thăng Long bảng tấn cấp bằng thực lực, Triệu Nguyên Đạo không bằng ngươi chính là không bằng ngươi, khắc chế chính là khắc chế, là bản thân Triệu Nguyên Đạo nhất định muốn khiêu chiến, cũng không phải ngươi cưỡng ép để cho hắn đăng tràng.

Cho nên, thắng chính là thắng! Mấy vạn người làm chứng!

- Lục Nghiêu! Chưa tỉnh ngủ sao? Trên Thăng Long bảng làm chuyện tốt cái gì? Ngươi ở quê mở thiện đường a.

Đồng Ngôn khó thở, cái này là đầu nhét lông trâu rồi? Thắng chính là thắng, lại không đùa lừa dối, dựa vào cái gì nhường cho Triệu Nguyên Đạo. Ngươi thắng, ngươi tiến vào tứ cường rồi! Hơn nữa không có tiêu hao, không có bị thương, rất có cơ hội có thể giết tiến nhị cường! Cạnh tranh đứng đầu bảng!

Trong lịch sử Thăng Long bảng có rất ít người ngoại tộc khác họ giết vào tam cường, đều là người của hải tộc bá bảng! Nếu như Lục Nghiêu có thể giết vào nhị cường, dù là dừng lại tại nhị cường, cũng có thể lưu danh đấu tràng Thăng Long bảng, kích thích tất cả tộc nhân họ khác tại hải tộc quyết chí tự cường, trở thành một cái dấu hiệu. Hơn nữa, nếu như có thể lấy được danh tiếng tam giáp, ngay cả tộc trưởng Tử Viêm Tộc đều sẽ đích thân tiếp kiến!

Danh tiếng tam giáp Thăng Long bảng, người thừa kế Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật, lại là thể võ song tuyệt, loại tư thế vút bay lên trời này mới có thể xứng được với Đồng Hân, trở thành tỷ phu lý tưởng trong suy nghĩ Đồng Ngôn!

- Ngươi xác định?

Vẻ giận dữ trên mặt Triệu Nguyên Đạo biến mất, lôi pháp hắn cường thịnh, có lòng tin cũng đợi chờ lấy có thể trùng kích tứ cường, nếu có cơ hội một lần nữa tái chiến, đương nhiên cầu còn không được!

- Người này không tệ, rõ đại nghĩa!

- Hắn có Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật, nghiền ép hết thảy lôi pháp, quá không công bằng. Ừm, chính là như thế, trận này không tính.

Đội ngũ Yêu Man tộc thay đổi lớn thái độ, Triệu Nguyên Đạo hi là vọng cuối cùng của bọn hắn tại Thăng Long bảng năm nay, đương nhiên đợi chờ hắn có thể giết vào tứ cường. Nếu như Lục Nghiêu thật sự nguyện ý cho bọn hắn cơ hội này, bọn hắn... Còn nguyện ý... Cố mà chấp nhận!

Bốn vị thủ hộ giả lôi đài trao đổi lấy ánh mắt, trên đấu tràng Thăng Long bảng chưa từng có xuất hiện qua loại tình huống này, rõ ràng là thắng, nhưng lại yêu cầu lặp lại? Bọn hắn cũng không biết cần phải nói Lục Nghiêu choáng váng, tự phụ rồi, hay là quá chân thực rồi. Cái này dù sao cũng là Thăng Long bảng, lại là trận chung kết cuối cùng, nếu như có thể giết đến tứ cường, thậm chí giết đến tam giáp, là có thể danh chấn Cổ Hải, sẽ trở thành cường giả trong lòng tất cả thiên tài thế hệ tân sinh!

Khán đài nghị luận dồn dập, cũng không biết đánh giá như thế nào nữa.

Đám tộc lão bảy đại hải tộc trao đổi lấy ánh mắt.

Tộc lão Tử Viêm Tộc âm thầm oán trách Lục Nghiêu hồ đồ, là Triệu Nguyên Đạo tự tìm, ngươi là người tốt lành gì! Dùng tư thái toàn thịnh tiến vào tứ cường, sẽ có hi vọng giết đến tam giáp rất lớn, quang vinh tôn quý cỡ nào a, muốn như vậy chắp tay để cho người khác rồi? Nhưng, đã Lục Nghiêu chủ động mang ra rồi, bọn hắn cũng không tiện quá cứng rắn mà cự tuyệt.

Yêu Man tộc chỗ đó rất hài lòng, Triệu Nguyên Đạo không có bị thương, chỉ là tiêu hao chút linh lực, nếu như tu dưỡng cả buổi, vẫn là có thể một lần nữa tái chiến.

- Hài tử này, không tệ.

Đám tộc lão Yêu Man tộc đều thoả mãn nở nụ cười.

- Ta muốn... Khiêu chiến Kỷ Trác Duyên của Bái Nguyệt tộc!

Tần Mệnh đưa tay, cách không chỉ định Kỷ Trác Duyên!

Sắc mặt Kỷ Trác Duyên lập tức trầm xuống, hỗn đản đáng giận, mãnh liệt đúng không!

Thiên Mông tộc cùng La Sát tộc gật đầu tỏ vẻ đồng ý tái chiến, cái tên Lục Nghiêu này thật là quỷ dị, cũng lộ ra cỗ điên cuồng, bọn hắn không hy vọng bản thân là người chống lại hắn trước. Nếu hắn đã nguyện ý cùng Kỷ Trác Duyên điên một hồi, chúng ta đương nhiên ủng hộ.

Hải Hoàng tộc chỗ đó vừa vặn thảm bại, cũng không hy vọng Tử Viêm Tộc lại có một người đơn giản tiến vào tứ cường, cho nên... Đồng ý!

Bình Luận (0)
Comment