Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1304 - Chương 1304 - Hỗn Chiến (2)

Chương 1304 - Hỗn chiến (2)
Chương 1304 - Hỗn chiến (2)

Tần Mệnh chỉ hướng thiên tài hải tộc toàn trường, lớn tiếng khiêu chiến:

- Ta, Bất Tử Vương Thiên Vương Điện, tuyên chiến hải tộc các ngươi, ai dám tiếp chiến!

Tất cả đám thiên tài hải tộc dồn dập nhìn lại đám tộc lão trên đài.

Tộc lão các tộc gật đầu, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị —— bắn hạ Tần Mệnh!

- Tần Mệnh, chúng ta thắng bại còn không có quyết đi ra đây này!

Triệu Nguyên Đạo đột nhiên phóng tới lôi tràng, quản ngươi thôn lôi thuật gì, tôn nghiêm hải tộc há lại cho ngươi đến chà đạp. Hắn chiến ý cuồn cuộn, toàn thân sôi trào sấm sét, một thanh lôi đao khổng lồ bỗng nhiên muốn thành hình.

Răng rắc!

Sấm sét phát nổ trên không trung, Tần Mệnh bỗng nhiên biến mất, ở trên không liên tục phát nổ, đột nhiên xuất hiện tại sau lưng Triệu Nguyên Đạo, sau một khắc lại xuất hiện trước người, toàn bộ hành trình gần như chớp mắt, Tần Mệnh giết ra đoàn sét, không cho Triệu Nguyên Đạo bất kỳ cơ hội phản ứng nào, liền lập tức đánh ra Kim Diệu Loạn Lưu Quyền!

Trọng quyền xuất kích, đoàn sét quấn quanh, cùng với lôi đình thiên âm, rậm rạp chằng chịt oanh kích Triệu Nguyên Đạo.

Triệu Nguyên Đạo vung mạnh đại đao đón đánh, nhưng là đệ nhất đao đã bị lôi quyền của Tần Mệnh đánh nổ, Tần Mệnh cất bước chạy như điên, lôi quyền như mưa to hàng lâm đến trên người Triệu Nguyên Đạo, trong chốc lát ngắn ngủi, đè nặng hắn kéo dài qua hơn trăm thước, trực tiếp đánh ra lôi tràng.

Triệu Nguyên Đạo há miệng phun máu, bay ngang lên, hắn điên cuồng gào thét, đang muốn phát uy, Tần Mệnh một cước dẫm lên trên mặt của hắn, răng rắc, đạp nát mũi, đầu, máu tươi tuông như bão táp, Tần Mệnh chấn vỗ cánh chim, chạy ra khỏi lôi tràng, thẳng hướng phía trước đội ngũ Kim Linh tộc.

- Vô liêm sỉ!

Kim Linh tộc giận dữ, Thường Ngọc Lâm toàn thân kim quang vạn trượng, cực hạn phóng thích, nhưng mà... thương thế nàng chưa lành, trận chiến ngày hôm qua bị Đồng Ngôn suýt chút nữa đánh phế, thương thế đến bây giờ còn rất nặng, vừa muốn phóng thích, kết quả tác động thương thế, thế công thoáng loạn.

Tần Mệnh bay tứ tung tới, tuôn ra một quyền, cương khí sôi trào, đánh xuyên qua kim quang, oanh tại trên mặt Thường Ngọc Lâm. Mười hai vạn sức bật, đánh nát linh lực thuẫn, đánh chính là Thường Ngọc Lâm máu mũi tung tóe, ngửa mặt bay ra ngoài.

Nhìn toàn trường kinh hô, hỗn đản này, làm sao lại đánh vào mặt?

Tần Mệnh giống như điên dại, sát thế cuồn cuộn, chụp lấy chân Thường Ngọc Lâm, toàn bộ vung vẩy, giết vào trong đội ngũ Kim Linh tộc.

Bọn người Thường Hạo của Kim Linh tộc lập tức loạn cả một đoàn, một bên rống to giận dữ mắng mỏ, nhưng một bên lại chật vật tránh né, hoàn toàn rối loạn đầu trận tuyến, ngắn ngủi vài giây mà thôi, Tần Mệnh nắm lấy cơ hội, vung Thường Ngọc Lâm ra:

- Bạo Vũ Cuồng Lôi!

Lôi triều cuồng liệt phá thể hiện đến, hóa thành vô số roi điện, không sai lệch bạo kích, quét ngang toàn trường, hơn mười người bị đánh lui, kể cả thất trọng thiên Lạc Hoa, còn có ba người lại bị trực tiếp chém đứt cổ, đầu bay cao, máu tươi bắn tung tóe.

Tiếng kinh hô nổi lên bốn phía, điên rồi, điên rồi!

Trên khán đài rất nhiều người vô ý thức muốn rời khỏi, sợ bị lan đến gần.

- Cùng tiến lên! Giết hắn!

Đội ngũ Bái Nguyệt tộc giết tới trước nhất.

Toàn bộ cường giả Thiên Mông tộc, Hải Hoàng tộc, La Sát tộc, cùng với Yêu Man tộc đều bị chọc giận, những thiên tài thất trọng thiên vọt tới phía trước nhất, còn lại toàn bộ theo sát phía sau.

- Lôi Ngục Trấn Áp!

Tần Mệnh bay lên không, thẳng lên vài trăm trượng, vậy mà xâm nhập sâu trong lôi vân, trong một cái chớp mắt, mảnh lôi vân kia bạo động toàn diện, vô số sấm sét như là lôi xà tán loạn lấy, ầm ầm lộ ra uy áp vô tận.

- Đánh!

Tất cả cường giả hải tộc tập thể rít gào sắc bén, toàn bộ hướng về không trung phóng thích ra võ pháp, ánh đao, ánh trăng, kim quang, hải triều, đều giống như nhấc lên sóng lớn, trăm ngàn trọng liên miên không dứt, nghịch xông trời xanh.

Đủ loại năng lượng, để cho năng lượng đất trời phạm vi lôi tràng đều không khống chế được, đến thanh thế mênh mông, tựa như là uy thế hủy diệt, càng làm cho đám người trên khán đài sợ hãi kêu la.

Gần như cùng lúc, sâu trong mây đen, một đầu Lôi Bằng khổng lồ ầm ầm thành hình, che đậy khung trời, treo ngang trời cao, tại vô số võ pháp đồng thời phóng tới không trung, mảnh lôi vân kia toàn diện sụp đổ, hình thành vô số xiềng xích sấm sét, từ vài trăm trượng không trung trút xuống, toàn diện va chạm lấy đòn tấn công của đám thiên tài hải tộc.

Hai mảnh thủy triều dữ dội va chạm ở trên không, hình thành một mảnh hải dương bạo động, lôi triều vậy mà toàn diện chế trụ thế công đám thiên tài hải tộc, không chỉ lục trọng thiên toàn bộ bị xiềng xích sấm sét nứt vỡ, ngay cả thế công của đám người thất trọng thiên đều sinh sinh ngăn cản, tuy nhiên... Cái cỗ năng lượng liên hợp này cuối cùng cũng quá cường đại, nhất thời dây dưa, sau đó các loại võ pháp vẫn là liên tiếp bay lên không, nghiền áp lấy lôi triều, vọt cao tới mấy trăm thước, không chỉ đem lôi vân trên không trung quấy đến nát bấy, ngay cả Lôi Bằng cũng đều bị hủy diệt.

Nhưng mà...

- Tần Mệnh! Hắn còn sống!

Có người sợ hãi kêu to.

Tần Mệnh ở bên trong năng lượng sôi trào xông ra, chấn vỗ cánh chim, từ trên trời giáng xuống.

Bình Luận (0)
Comment