- Rút lui!!
Tất cả chiến tướng hải tộc cùng kêu lên phát lệnh, thừa dịp đám Vương Hầu tạm thời hoảng hốt, toàn bộ tránh thoát dây dưa, xông về không trung, từ bốn phương tám hướng tụ tập lại, cũng phóng đi về hướng hài cốt cự long.
- Huyết Tích Càn Khôn Phong Ma Trận!
- Phong ấn Bá Vương đảo!
- Thiên Vương Điện, dù cho các ngươi hủy được hòn đảo này, cũng đừng mơ tưởng chạy ra khỏi phong ấn!
- Ở chỗ này chờ đợi chúng hải tộc hàng lâm đi, chờ đợi lửa giận hải tộc đi!
Tất cả chiến tướng, tất cả Thánh Võ hải tộc, người trước ngã xuống, người sau tiến lên xông về phía hài cốt cự long, bọn hắn muốn hiến tế ra huyết nhục của mình, kích hoạt uy lực Càn Khôn Phong Ma Trận, triệt để phong ấn Bá Vương đảo.
- Ngăn bọn hắn lại!
Thanh Long Vương hét to, nhưng đang muốn hành động, thân thể to lớn của hài cốt cự long đã chặn đến trước mặt hắn, há mồm phun ra một tiếng rồng ngâm gào thét, trời đất biến sắc, tinh thần vỡ vụn.
Thanh Long Vương lần nữa biến sắc, cự long thôn nạp mười bảy hồn thiêng chiến tướng, thực lực gần như được tăng gấp bội. Hắn quyết đoán rút lui khỏi, tránh đi thế công cuồn cuộn.
- Muốn đồng quy vu tận? Nằm mơ!
Thanh âm Lão Điện Chủ trầm thấp lạnh lùng, nhưng lại bá đạo ngút trời. Hắn đem tinh thần đầy trời toàn bộ thu hồi bản thể, tản ra Tinh Thần Chiến Trận, tự thân thẳng hướng cự long.
Tinh Thần Chiến Y trên người chúng Vương Hầu biến mất, đều không hẹn mà cùng có một trận cảm giác suy yếu, tuy nhiên tinh thần vẫn cường đại, dùng tốc độ nhanh nhất phóng tới đội ngũ hải tộc, muốn ngăn cản bọn hắn cúng tế cự long.
- Đều điên rồi! Đều điên rồi!
Các tộc các phái kinh hãi không hiểu, hải tộc lại muốn tự sát toàn bộ, dùng huyết nhục hiến tế cho Càn Khôn Phong Ma Trận?
Sắc mặt Tần Mệnh khó coi, tại sao lại xảy ra ngoài ý muốn rồi?
Cục diện Bá Vương đảo lần nữa tiến vào thời khắc mấu chốt, chém giết cuối cùng sắp bắt đầu, ngay cả rất nhiều Vương Hầu đều chuẩn bị đánh cược cả tính mạng rồi.
- Toàn lực chặn đường.
Thiên Vương Điện điên cuồng gào rú.
- Huyết tế Càn Khôn Phong Ma Trận!
Quần hùng hải tộc bi tình gào thét.
Bầu không khí loạn chiến đạt đến đỉnh phong!
Vô số người trái tim đều phọt ra tới cổ họng rồi.
Ngay tại thời khắc rất quan trọng này, ngay tại thời điểm hai bên giành giật từng giây này, đám người U Minh Vương, Thiên Đao Vương bên ngoài hòn đảo đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức kinh khủng, từ sâu trong đáy biển, đang xuất hiện giữa sóng thần lao nhanh, cái khí tức kia mênh mông đến không cách nào tưởng tượng, dùng thực lực của bọn hắn vậy mà... Run sợ rồi...
- Rống!
Một tiếng rống to lớn mà điên cuồng, như vòm trời vỡ tan rung động lòng người, lại tựa như tự trong bóng tối vô tận truyền đến ma âm khủng bố, để cho người ta run rẩy từ trong linh hồn.
Đám người U Minh Vương cùng Thiên Đao Vương quyết đoán rút lui khỏi đáy biển, xông về không trung, bọn hắn tưởng rằng là thủ hộ thú của Bá Vương đảo, nhưng mà... khi bọn hắn phóng tới không trung, sắc mặt liên tục biến đại biến, kinh hãi gần chết.
Đó là đầu Cự Kình lớn đến vô biên vô hạn, từ trong sóng thần nơi xa hiển hiện đến, chợt nhìn như là một hòn đảo màu xanh đậm.
Vòm trời hôn ám, mây đen cuồn cuộn.
Gió lớn bắt đầu tàn sát bừa bãi, mưa to mưa như trút nước xuống, sấm sét lóe sáng treo đầy trên biển trời.
Cự Kình xuất hiện tràn ngập năng lượng cùng loại với hoang cổ, dẫn động thiên thế, đảo loạn lực lượng tự nhiên.
- Viễn Cổ Cự Kình? Đó là Viễn Cổ Cự Kình!
- Tại sao nó lại ở chỗ này?
Bọn người U Minh Vương kinh hãi, hết thảy tất cả hải vực, tại trước mặt nó đều lộ ra nhỏ bé như vậy, ngay cả khí thế cùng lực lượng bọn hắn vẫn lấy làm ngạo, đều trở nên yếu ớt không gì sánh được.
Sâu trong hòn đảo, cục diện đang bạo loạn đều bỗng nhiên cứng lại, bọn hắn đều rõ ràng đã nghe được tiếng gầm gừ to lớn, vậy mà xuyên thấu sương mù dày đặc, quanh quẩn Bá Vương đảo, ngay cả long cốt đều bị chấn đến xương cốt toàn thân keng keng rung động, càng chấn đến đám chiến tướng cùng Vương Hầu sôi trào khí huyết, mấy nghìn người trực tiếp phát nổ tại bên trong tiếng gầm... Máu nhuộm non sông phế tích...
- Là cái gì?
Một loại bất an mạnh mẽ hiển hiện trong lòng của mỗi người, ngay cả Lão Điện Chủ đều cau chặt lông mày, đám người may mắn còn sống sót đều cảm thấy sợ hãi thật sâu, giống như bị người khác hút hết khí lực, đứng cũng không vững.
Viễn Cổ Cự Kình ngự biển mà đi, nhấc lên sóng thần càng là mạnh mẽ, tầng trước ngã xuống, tầng sau tiến lên đụng chạm lấy Bá Vương đảo.
Bá Vương đảo lắc lư dữ dội, như là thuyền nhỏ trong cơn bão tố, căn cơ sâu trong đáy biển phát ra thanh âm nổ tung để cho người ta hoảng hốt, thanh âm này cũng truyền về phía bên trong Bá Vương đảo, mỗi người nghe vào đều vô cùng bất an.
- Thủ hộ Bá Vương đảo! Huyết Tích Càn Khôn Phong Ma Trận!
Tất cả chiến tướng hải tộc bị làm tỉnh giấc, mặc kệ là cái gì, chỉ cần cố thủ ở bên trong, thì không có ai có thể phá vỡ.
Nhưng mà...
Không đợi bọn hắn hành động, thân thể to lớn của Viễn Cổ Cự Kình đánh lên Bá Vương đảo, sâu trong đáy biển lập tức sụp mở khe nứt rộng mấy trăm thước, ngay cả bình chướng thủ hộ của Bá Vương đảo đều lúc sáng lúc tối, suýt chút nữa liền nát.
Đó là cái gì?
Đám người may mắn còn sống sót ở bên trong rốt cục cũng nhìn được đến tình cảnh bên ngoài, hải triều chìm ngập hòn đảo? Cái thứ xanh trắng giao nhau kia là cái gì? Hai cái ánh trăng kia như là... Con mắt?