- Ta đi tìm Tử Viêm tộc nói chuyện.
- Sao ngươi lại nghe không hiểu, hiện tại người hải tộc muốn bắt nhất chính là ngươi, ngươi đây là chui đầu vào lưới.
- Ta tìm Đồng Tuyền nói chuyện trước, chính là muội muội của tộc trưởng Tử Viêm tộc.
Tần Mệnh tâm ý đã quyết, không chờ bọn họ khuyên giải, liền nói:
- Ta có một bí mật, có lẽ có thể khuyên động Tử Viêm tộc.
- Bí mật gì?
- Một bí mật cho tới bây giờ không có nói qua cùng bất luận kẻ nào. Ta còn muốn mượn Hoang Thần Tam Xoa Kích dùng một lát.
- Lấy làm gì?
- Sính lễ!
Chúng vương hậu trao đổi ánh mắt, trăm miệng một lời:
- Ngươi đến cùng muốn làm gì?
Ngày mười tháng sáu, Đồng Tuyền đuổi tới Phù Sinh đảo, chờ đợi Tần Mệnh.
Nàng ngược lại muốn nhìn một chút xem Tần Mệnh muốn làm gì, lại muốn nói chuyện gì.
Nhưng, từ sáng sớm đến chạng vạng tối, lại đợi, thủy chung không có gặp Tần Mệnh.
Chơi ta? Đồng Tuyền đè lấy nộ khí, tiếp tục chờ đợi, đảo mắt lại đến hừng đông, nhưng vẫn là không thấy được Tần Mệnh.
- Hỗn đản! Đáng giận đến cực điểm!
Đồng Tuyền tức giận, trọn vẹn đợi một ngày, người đâu? Nàng trước khi đến còn có chút ảo tưởng đối với Tần Mệnh, nhưng Tần Mệnh thậm chí ngay cả gặp đều không đến gặp nàng.
- Đồng Tuyền? Hạnh ngộ hạnh ngộ.
Đúng lúc này, Vinh Nhạn từ trong rừng cây đi tới, nàng đoán đến đoán đi, còn thật không có đoán được sẽ là Đồng Tuyền.
Tần Mệnh này quả nhiên đủ âm trầm, để cho ta tới truyền lời, là muốn lợi dụng thân phận của ta để cho Đồng Tuyền hiểu lầm?
- Ngươi là...
Đồng Tuyền nhìn Vinh Nhạn, có chút quen mặt, nhưng lại nhất thời không nhớ được gì cả.
- Liên minh Tinh Diệu, thủ lĩnh Phù Sinh đảo, Vinh Nhạn.
Đồng Tuyền miễn cưỡng nhớ ra rồi, đúng là có người như vậy, nghe Đồng Kỳ nhắc đến qua.
- Có việc?
- Có người nhờ ta chuyển lời cho ngài.
Đồng Tuyền lập loè ánh mắt:
- Ai!
- Chính là người ngài đang kia, nhờ ta nhắn lời, gặp Hắc Lưu đảo!
Đồng Tuyền nhìn mắt Vinh Nhạn thật sâu, Tần Mệnh vậy mà có thể nhờ người trong liên minh Tinh Diệu nhắn lời, Thiên Vương Điện có quan hệ gì cùng liên minh Tinh Diệu?
Chẳng lẽ bọn hắn đã liên hiệp?
Hiện tại hải tộc sợ nhất đúng là Thiên Vương Điện lợi dụng lực ảnh hưởng của sự kiện Thăng Long bảng liên hợp cùng thế lực bá chủ nào đó, dù sao hải tộc tại Cổ Hải kẻ địch cũng không ít, có chút ước gì hải tộc bị thương.
Nhưng, Đồng Tuyền tuyệt đối không nghĩ tới Thiên Vương Điện vậy mà sẽ cùng liên minh Tinh Diệu cấu kết đến cùng một chỗ. Không có ai biết thực lực chân thật của liên minh Tinh Diệu, nhưng rõ ràng chính là nó đáng sợ, những cao cấp Huyết Nguyệt đấu thú kia là cường địch ngay cả chiến tướng hải tộc đều không muốn đối mặt. Nhất là liên minh Tinh Diệu cùng thế lực khắp nơi đều có liên hệ phức tạp, có chút thậm chí có đại bí mật.
- Ngài đừng hiểu lầm, ta chính là đến chuyển lời.
Vinh Nhạn mỉm cười rút đi, nàng biết rõ Đồng Tuyền đã hiểu lầm rồi, đây chính là mục đích của Tần Mệnh, nhưng mà... Không quan trọng...
- Vậy sao?
Đồng Tuyền từ chối cho ý kiến, Tần Mệnh làm sao không tìm người khác? Hết lần này tới lần khác lại tìm ngươi?
Vinh Nhạn không giải thích, nhưng trong lòng lại đang kỳ quái, Tần Mệnh tại sao phải định ngày hẹn Đồng Tuyền? Hai phe hẳn là quan hệ không chết không ngớt, chẳng lẽ bên trong có bí mật người ngoài không biết?
...
Khoảng cách Phù Sinh đảo hai trăm dặm bên ngoài, có tòa thạch đảo hoang vu, không có một ngọn cỏ, cát bụi đầy trời, nhưng nơi này chẳng những không nóng, ngược lại vô cùng rét lạnh, ngay cả rất nhiều linh cầm hải thú đều không muốn ở lâu phía trên.
Tần Mệnh ngồi ở trên tảng đá màu đen, yên lặng ngồi xếp bằng minh tưởng, thôn nạp thổ tức, vững chắc lấy cảnh giới hắn bây giờ.
Bên ngoài nửa tháng, nhưng lại là nửa năm tu dưỡng trên Hắc Giao chiến thuyền, lại có chúng vương thay nhau dạy dỗ, cảnh giới Tần Mệnh tăng lên vô cùng nhanh, hiện tại đã đạt đến thất trọng thiên đỉnh phong, cũng từ chúng Vương Hầu học được rất nhiều kỹ xảo đặc biệt, để cho thực lực của hắn tăng lên mức độ lớn.
Một mảnh lửa tím từ trên trời giáng xuống, như là hỏa cầu bùng cháy hừng hực, đụng vào trên cồn cát mênh mông, kích thích cát bụi đầy trời.
Đồng Tuyền thu liễm cánh chim, cách rất xa liền tập trung Tần Mệnh trong bão cát.
Tần Mệnh hoàn thành vận chuyển kinh mạch chu thiên, mở ra hai mắt kim quang:
- Đồng Tuyền, lại gặp mặt.
- Có ý tứ gì?
Đồng Tuyền trầm mặt, vốn là Phù Sinh đảo, lại là Hắc Lưu đảo, chơi ta sao?
- Phù Sinh đảo không an toàn, vạn nhất các ngươi bố cục trước, ta khả năng ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không có.
- Ít nói mấy lời linh tinh đi, mời ta đến có chuyện gì?
Đồng Tuyền thần thái lạnh lùng nghiêm túc, mang theo địch ý nồng đậm, nhưng ở sâu trong nội tâm là mười phần phức tạp. Đã từng kề vai chiến đấu, thoát khỏi Vạn Tuế Sơn, nhưng bây giờ lại sống chết với nhau, trở thành kẻ thù. Đến cùng cần phải trách ai? Trách ngươi, trách ta, hay là trách ý trời?
Tần Mệnh không phải đến cùng Đồng Tuyền cãi lộn, việc đã đến nước này, cũng không cần thiết nhắc lại chuyện năm đó, lần nữa nhân quả.
- Ta muốn thành thân Đồng Hân.
Đồng Tuyền tức cười rồi:
- Thế giới này vì ngươi mà quay sao? Ngươi muốn thành thân với ai đều được? Ngươi muốn làm gì liền làm cái đó? Ngày bảy tháng bảy, Đồng Hân sẽ đến Bái Nguyệt tộc làm thiếp, toàn bộ cái này đều là ngươi tự tay tạo thành, ngươi hủy thanh danh của nàng, ngươi cũng hủy cuộc đời của nàng!