- Lời này ta liền không thích nghe rồi, Tần Mệnh Thiên Vương Điện đều ở trong đây, lịch ca tương lai này ta đây liền ở không được?
- Ngươi...
- Ta còn là nghe nói Tần Mệnh dừng ở chỗ này nửa năm, ròng rã nửa năm a, hai người các ngươi không ít vuốt ve an ủi nhau đi. Ha ha, Cổ Hải mênh mông người nào không biết chuyện này, ở trước mặt ta giả vờ thanh cao cái gì.
Đồng Hân thờ ơ, cũng không xấu hổ không tức giận, bởi vì nàng có Tần Mệnh rồi, người nàng muốn lấy là Tần Mệnh. Còn Bái Nguyệt tộc gì đó, từ nay về sau cùng với nàng tuyệt đối sẽ không lại có bất kỳ liên hệ gì, mặc dù có, cũng sẽ là kẻ thù.
- Người đâu! Đánh ra!
Đồng Vĩ cũng nhịn không được nữa, coi như là đến nhắc nhở Đồng Hân, cũng không thể náo đến trình độ này. Kỷ Trác Duyên chết tiệt, thực sự quá đáng, lại đem cái tên ác ôn này phái qua đến. Từ lúc nào, Bái Nguyệt tộc dám ở trong Tử Viêm tộc láo xược như thế rồi?
- Mời!
Tất cả thị vệ toàn bộ vây quanh, nổi giận đùng đùng giằng co với đám người Kỷ Mạt.
Kỷ Mạt không thèm quan tâm:
- Đệ muội tương lai của ta a, hôm nay ta đến đây, là thay đường đệ ta mang câu nói. Còn có nửa tháng phải lập gia thất rồi, sau này sẽ là nữ tử của Bái Nguyệt tộc rồi. Ngươi có thể không quan tâm thể diện Tử Viêm tộc, nhưng Bái Nguyệt tộc chúng ta muốn mặt, xin mời ngươi trước khi thành thân học nhiều cách làm sao thủ ‘công, dung, ngôn, hạnh’, chờ đến Bái Nguyệt tộc, đừng có lại thông đồng nam tử.
Đồng Vĩ tức giận đến toàn thân run rẩy, toàn thân kích thích Tử Viêm, bước đi đến trước mặt Kỷ Mạt:
- Cút! Đều cút đi ra ngoài ngay cho ta!
Kỷ Thanh Sơn thủ vững Kỷ Mạt, chống cự lại nhiệt độ cao cuộn trào mãnh liệt, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười ôm lấy khóe miệng:
- Kỷ Mạt mặc dù quá đáng, nhưng vẫn là có lý. Có mấy lời, bên ngoài không tiện công khai nói, nhưng bí mật vẫn là phải thương lượng. Chuyện của Đồng Hân cùng Tần Mệnh đã thối đầy Cổ Hải rồi, nàng có thể không quan tâm mặt mũi Tử Viêm Tộc, nhưng đem đi tới Bái Nguyệt tộc, phải bận tâm thể diện Bái Nguyệt tộc chúng ta, nếu như lại có hành vi gì không tuân thủ ‘công, dung, ngôn, hạnh’, đừng trách chúng ta không khách khí.
Đồng Vĩ mang theo bọn thị vệ vườn ngự uyển, cưỡng ép xô đẩy lấy Bái Nguyệt tộc, đuổi bọn hắn ra ngoài. Quá khi dễ người khác rồi, quả thực quá khi dễ người khác rồi, nếu không phải hiện tại còn không phải lúc, bọn hắn thật muốn diệt đi đám người kia.
Kỷ Mạt một bên lui về phía sau, một bên hô lớn:
- Đồng Hân đệ muội, ta khó được đến một chuyến, đưa ta mấy nữ tử chứ? Ta trở về giúp ngươi nói tốt vài câu, nói ngươi hữu ích.
Đồng Hân đã không để ý tới, rời khỏi thạch đình, đi về hướng rừng cây.
Tần Mệnh đưa mắt nhìn đội ngũ Bái Nguyệt tộc rời khỏi, cho đến khi biến mất trong tầm mắt, biểu lộ bình thản, sát ý trong lòng cũng đã đang bắt đầu khởi động.
- Không cần để ý tới, loại dùng miệng lưỡi, không đáng tức giận.
Đồng Hân dựa sát vào đến trong ngực Tần Mệnh.
Tần Mệnh nhẹ nhàng ôm ấp lấy nàng:
- Lại đợi vài ngày, tất cả tên xấu đều biến thành mỹ danh, ta sẽ để cho nàng nở mày nở mặt xuất giá.
- Ừm.
Đồng Hân ghé lên, nhẹ nhàng gật đầu.
- Có chàng ở đây, những thứ khác ta cái gì cũng đều không để ý nữa.
- Cùng cô cô nàng chào hỏi, ta đi ra ngoài một chuyến.
- Chàng muốn làm gì?
Đồng Hân ngẩng đầu.
Tần Mệnh sờ sờ cái mũi trắng nõn tinh xảo của nàng:
- Ta nói rồi, không có ai có thể ở khi dễ nàng. Thật có chút người... Muốn ăn đòn...
- Nhưng... Hải tộc mệnh lệnh rõ ràng cấm hãm hại lẫn nhau.
Đồng Hân biết rõ Tần Mệnh muốn làm gì rồi, nàng vuốt ve hắn càng chặt.
- Cũng không phải các ngươi làm, nàng cái gì cũng không biết.
Tô Nghị đứng tại ngoài bìa rừng, nhìn đám thủ vệ đánh Bái Nguyệt tộc ra khỏi vườn ngự uyển, đến khi Bái Nguyệt tộc vẫy vẫy tay áo, tiêu sái rời khỏi, tư thái cực kỳ liều lĩnh. Đáy mắt hắn lóe lên tinh mang, như là nhìn thấy đồng loại.
Đám người Kỷ Mạt rất thoải mái, không chút nào bận tâm cảm giác của bọn người Đồng Vĩ, cởi mở cười to.
Chẳng bao lâu sau, Tử Viêm Tộc cường thế phóng đãng, cùng Hải Hoàng tộc, Thiên Mông tộc, tịnh xưng lĩnh tụ hải tộc. Lần trước Bái Nguyệt tộc đến Tử Viêm Tộc thỉnh cầu liên minh, đều là tộc trưởng tự thân qua đến, còn tận lực hứa hẹn, các loại thỉnh cầu, đến cuối cùng Tử Viêm Tộc còn không tình nguyện. Nhưng còn bây giờ thì sao? Tử Viêm Tộc thực lực vẫn còn, nhưng địa vị vừa rơi xuống lại rớt xuống nữa, thái độ cũng thay đổi lớn, dù không đến mức khúm núm, nhưng trên dưới đều đang nén giận.
Lần này Lục Đại tộc chưa từng có thống nhất chèn ép Tử Viêm Tộc, chính là muốn giết giết uy phong của bọn hắn, diệt khí diễm của bọn hắn. Tử Viêm Tộc còn không dám nổi nóng, mặc kệ trong lòng làm sao tức giận làm sao phẫn nộ, đều đến cắn răng chịu đựng lấy.
Chẳng lẽ các ngươi còn có thể thoát khỏi liên minh hải tộc hay sao? Dùng tình thế Ma Vực bí cảnh bây giờ, Tử Viêm Tộc thoát khỏi chính là muốn chết, chính là tự tìm hủy diệt.