Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1386 - Chương 1386 - Mỹ Nhân Như Vẽ (2)

Chương 1386 - Mỹ nhân như vẽ (2)
Chương 1386 - Mỹ nhân như vẽ (2)

- Đều mà nói một chút, Tử Viêm Tộc có làm khó Bái Nguyệt tộc hay không? Ai, ta hận không thể cũng vào Xích Phượng Luyện vực, bên trong khẳng định náo nhiệt.

Theo màn đêm buông xuống, bên trong Tử Viêm Tộc vô cùng náo nhiệt, khắp nơi giăng đèn kết hoa, vui mừng vui thích, ngay cả bọn thị nữ đều đổi lại y phục nền trắng sen hồng, trên mặt tràn đầy nụ cười tươi.

Chuyện Tử Viêm Tộc muốn thoát khỏi hải tộc đến bây giờ còn ở vào giai đoạn giữ bí mật, ngoài cao tầng cũng biết tiểu thư của bọn hắn phải lập gia thất rồi, nhưng lại không biết người muốn gả đã biến thành Tần Mệnh.

Trong vườn ngự uyển của Đồng Hân, một mảnh vui mừng màu hồng, tất cả hoa tươi suốt đêm nở rộ, tất cả cây xanh múa nhẹ cành lá, sinh cơ bừng bừng lại vô cùng náo nhiệt.

Đồng Hân ngồi ngay ngắn trong phòng, xinh đẹp động lòng người, trên mặt mỉm cười tràn đầy hạnh phúc.

Đồng Tuyền tự thân vì nàng chải lấy mái tóc dài đen như mực, cẩn thận tỉ mỉ co lại búi tóc phiền phức đẹp đẽ quý giá như mây trôi. Chẳng bao lâu sau, nàng cũng hướng tới hôn lễ tốt đẹp, mơ ước cảnh đẹp lấy chồng ở xa làm thê tử người khác, nhưng, mộng tưởng tốt đẹp bị hiện thực đánh trúng nát bấy, lòng của nàng lạnh, tình nhạt rồi, cho đến khi quỳ gối trước mặt phụ thân, tuyên thệ cô độc canh giữ cả đời, thủ hộ Tử Viêm Tộc.

- Hân nhi của ta... Phải lập gia đình rồi... Cái gì đều đừng muốn, cái gì cũng đều đừng hỏi, ngươi hôm nay chỉ làm tân nương.

Đồng Tuyền hôm nay khó được chân tình, thay Đồng Hân cao hứng. Cô nương Hải tộc có thể tìm đến nam tử chân tình chân ý, thực sự quá khó khăn.

Tú nhi các nàng ở bên cạnh giúp đỡ, cũng thay Đồng Hân cao hứng. Các nàng đều là thị nữ thiếp thân của Đồng Hân, biết rõ người muốn gả hôm nay là Tần Mệnh.

Ngay cả Đồng Phỉ đều ở bên cạnh nhảy nhảy nhót nhót, tới tới lui lui vội vàng.

- Tiểu mỹ nhân xinh đẹp như này, ta đều muốn ôm mỗi ngày, Tần Mệnh kiếm lợi lớn.

Mũ phượng khăn quàng vai, giương cánh muốn bay cao, từng mảnh bạc kim, nhẹ như lông hồng.

Mũ Thải Phượng hoa mỹ, tơ vàng xinh đẹp, đồ trang sức tinh xảo duy mỹ, không có một món nào đều không là xảo đoạt thiên công, chói lọi mắt người, riêng phần mình phát ra hào quang đan vào cùng một chỗ, chiếu rọi lẫn nhau, chập chờn tỏa sáng.

Đồng Hân hôm nay rất đẹp, mỉm cười nhìn bản thân ở bên trong gương sáng. Đồ trang sức trang nhã tí ti, nổi bật lên khuôn mặt tuyệt mỹ trắng nõn xinh đẹp, mặt như hoa đào của nàng. Chăm chú miêu tả sau khuôn mặt, lông mày kẻ đen như loan nguyệt, đôi môi anh đào như Chu đan. Cơ như nõn nà, khí như U Lan, dung nhan tuyệt mỹ như tiên làm cho người ta si mê.

Cả phòng bận rộn, ngay cả Đồng Ngôn cũng không hề hình tượng dựa ở trên giường mềm.

- Không sai biệt lắm là được rồi, đi ngang qua sân khấu, cũng không phải hôn lễ thật. Nhìn các ngươi nguyên một đám kích động, dè dặt chút được không? Người khác còn tưởng rằng tỷ tỷ của ta không gả ra được nữa nha.

Đồng Tuyền nhắc nhở Đồng Ngôn:

- Hôm nay thành thật một chút, đừng gây chuyện đừng làm rộn chuyện, ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh ta, dám rời khỏi ta ngoài mười bước, nhiều hơnmột bước đóng ngươi một tháng, nhiều mười bước đóng ngươi một năm.

Đồng Ngôn nghiêng chân, gối lên cánh tay:

- Ta muốn cùng tỷ cùng một chỗ xuất giá!

Bọn thị nữ trong phòng lập tức cười phun.

- Ngài phải hỏi hỏi Tần Mệnh công tử có nguyện ý hay không.

- Ta quản hắn khỉ gió có nguyện ý hay không, chỉ cái cửa ải này của ta, đừng hòng chạm vào tỷ tỷ ta.

- Đồng Ngôn, đáp ứng ta, hôm nay không cho phép hồ đồ.

Đồng Hân đối với hắn rất im lặng.

- Ta đây là hồ đồ sao? Ta là thay ngươi khảo nghiệm hắn! Tỷ, mặc dù đến thời điểm này rồi, nhưng ta vẫn phải là nhắc nhở ngươi, đừng nóng vội gả đi, thời gian hai người các ngươi ở chung kỳ thật không hề dài, ngươi đối với hắn thật sự đã hiểu rõ bao nhiêu? Nam tử không có một ai là tốt, nhất là nam tử đa tình, càng phải cẩn thận.

- Ngươi đang nói ngươi.

Đồng Phỉ hô hắn một tiếng.

- Ta không có nói ta là người tốt, nam tử hiểu rõ nam tử nhất, tựa như ta, ta đến bây giờ còn nhớ thương lấy Tú nhi.

- Thiếu gia!!

Tú nhi cực kỳ lúng túng, xấu hổ giận dỗi trực tiếp dậm chân.

- Người đâu, dẫn Đồng Ngôn đi, cấm đoán.

Đồng Tuyền nhàn nhạt hạ lệnh.

- Cô cô a, ta nói...

Bà lão như quỷ mị xuất hiện tại bên cạnh Đồng Ngôn, một tay chộp tới cổ họng của hắn.

Đồng Ngôn trừng mắt, mẫu thân nó, đến đây lúc nào, hắn vô ý thức muốn tháo chạy, lại bị lực lượng mãnh liệt hung hăng đâm vào trên giường mềm. Bà lão ra tay quyết đoán, gọn gàng mà linh hoạt, một cỗ thủy triều từ lòng bàn tay tuôn ra, như là đầu rắn nước, cuốn lấy toàn thân Đồng Ngôn, ngăn chặn miệng của hắn.

- Ô ô ô...

Đồng Ngôn giãy dụa dữ dội, toàn thân dâng lên lửa tím, lại bị thủy triều gắt gao ngăn chặn, hắn tức giận đến trực tiếp trừng mắt.

- Còn rối rắm sao?

Đồng Tuyền không phải náo cùng hắn, là thật sợ hắn tại lúc đón dâu làm gì chuyện gì quá phận. Tiểu tử này che chở tỷ so với dã thú bao che cho con đều muốn nghiêm trọng, Tần Mệnh gặp phải cậu em thê tử như vậy, tính vào hắn không may.

Bình Luận (0)
Comment