Chương 1406: Yêu nàng đậm sâu (2)
- Nguyên một đám địa vị quá lớn, ta hoài nghi trường bối của bọn hắn đều tại phụ cận hải vực ẩn núp lấy.
- Ta có loại dự cảm, những yêu thú này không chỉ đến là vì Thanh Loan di tích cổ, chỉ sợ cũng là muốn săn mồi thiên tài trong các tộc các phái. Yêu thú có được huyết mạch cường đại đối với nhân loại chính là đại bổ, nhân loại thiên phú tuyệt luân đối với yêu thú cũng là máu quý thịt quý.
- Còn thật có khả năng. Trước kia liên minh hải tộc trấn thủ phương hải vực này, yêu tộc không dám xằng bậy, nhưng bây giờ liên minh hải tộc phân liệt, bên trong rung chuyển hỗn loạn, chỉ sợ yêu tộc không sợ hãi, rục rịch rồi.
Yêu tộc không mời mà tới, để cho bầu không khí tại Đồng Nhân Đảo càng thêm căng thẳng, Nhưng ai cũng không dám khu trục chúng, dù sao một cái so một cái đều khủng bố, một cái so một cái bối cảnh đáng sợ. Yêu tộc cũng sẽ không cùng ngươi nói đạo lý, hơn nữa nguyên một đám tính tình bạo ngược, ngươi chọc giận con nối dõi của bọn chúng, chúng tuyệt đối sẽ điên cuồng trả thù.
Tần Mệnh rốt cục cũng cảm nhận được áp lực, nếu như chỉ là hải tộc, hắn tự tin có thể ứng phó, dù là có các cường tộc cường phái khác gia nhập, hắn cũng có thể đến một trận loạn chiến, tìm sống trong chết. Nhưng yêu tộc đột nhiên hàng lâm rất nhiều, để cho hắn dự cảm đến nguy cơ, dù sao Thiên Vương Điện trong một năm chinh chiến này đã đắc tội rất nhiều bá chủ yêu tộc, chờ lên Thanh Loan cổ tích, chúng khó tránh khỏi đả kích trả thù đối với Tần Mệnh.
Từ sau khi phát ra hiệu triệu, đến nay đã được nửa tháng rồi, thế lực đến đã rất nhiều, Nhưng số lượng tàn đồ báo cho liên minh Tinh Diệu, còn không có đạt đến con số lý tưởng.
Bọn hắn không thể không tiếp tục chờ đợi.
Tần Mệnh cùng Nguyệt Tình đi trên đường, đi ra giải sầu, thuận tiện tìm hiểu tình huống trên đảo. Thanh loan di tích cổ thần bí khó lường, lần đột nhiên xuất hiện nghìn năm trước, còn có lần hiện ra tám năm trước kia, đều tỏ vẻ nó có thể tùy thời biến mất, mà một khi biến mất, người ra mặt đều bị khốn trụ. Những lão gia hỏa kia, chỉ sợ là không dám đơn giản đi mạo hiểm nữa.
Nguyệt Tình đồng ý với quan điểm của Tần Mệnh:
- Lần này nếu quả thật có thể triệu hồi ra Thanh Loan di tích cổ, trong số người lên đảo khả năng không có mấy Thánh Võ, đều là dưới Thánh Võ. Nhưng không loại bỏ những cường giả sẽ chờ ở xung quanh Thanh Loan di tích cổ, một khi chúng ta mang theo bảo tàng đi ra, bọn hắn sẽ ra tay cướp đoạt.
- Có khả năng này, nhưng các tộc các phái đều phái cường giả đến tiếp dẫn, đến lúc đó tránh không được có đại chiến. Đúng rồi, cảnh giới của nàng đến cùng là xảy ra chuyện gì?
Tần Mệnh đi trên con đường náo nhiệt, thu liễm lấy khí tức, mang theo áo choàng, che khuất khuôn mặt.
- Chàng đều hỏi mấy lần rồi. Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu.
- Nữ Vương truyền thừa có thật mạnh như vậy?
Tần Mệnh chính xác đã hỏi qua mấy lần, nhưng nghĩ như thế nào cũng đều cảm giác không đúng. Hắn không phải phủ nhận Nữ Vương truyền thừa cường đại, trong chúng Vương, sự thành tựu của nàng kỳ thật vô cùng nổi bật, bằng không thì một nữ tử làm sao có thể xưng Vương tại Cổ Quốc, thống ngự nghìn vạn cương vực. Nhưng, chúng vương truyền thừa cho hắn cải tạo là Vĩnh Hằng Huyết, là sinh mệnh vĩnh hằng, nói cho cùng là cải tạo thể chất cùng thiên phú. Còn riêng Nữ Vương truyền thừa, sao có thể để làm cho thực lực của Nguyệt Tình nhanh chóng tăng lên?
- Ta được đến không chỉ có Nữ Vương truyền thừa, chúng vương cũng cho ta chỗ tốt.
Nguyệt Tình không chỉ có là Nữ Vương truyền thừa, còn có Cửu Tinh Cửu Diệu Thanh Hồn Sát Thần Chú. Cái chú ấn này mặc dù tùy thời có khả năng muốn mạng của nàng, nghe vô cùng nguy hiểm, nhưng thực sự trong lúc vô hình đã cải tạo lấy thể chất của nàng, mà còn là liên tục cải tạo.
Cái chú ấn này, có chứa hồn lực chúng Vương, càng nghiên cứu càng sẽ phát hiện nó huyền diệu, mặc dù không đến mức cường đại như chúng vương truyền thừa của Tần Mệnh, nhưng cũng là không kém bao nhiêu.
Đơn giản mà nói, Tần Mệnh cường đại chính là thể chất, là huyết mạch, Nguyệt Tình cường đại chính là lực lượng linh hồn!
- Ta vẫn là hi vọng nàng nói rõ ngọn nguồn với ta.
Tần Mệnh đi trên đường, chạm lấy tay ngọc của Nguyệt Tình, cầm ở trong tay.
Nguyệt Tình mặt ngọc ửng đỏ, thoáng giãy ra, gặp hắn kiên trì, cũng liền tùy ý hắn.
- Ta biết rồi, nhưng không phải bây giờ.
- Nàng nói như vậy, trong nội tâm của ta càng hoảng sợ.
- Nếu chàng không chết, ta liền bất tử.
Nguyệt Tình thần bí cười khẽ. Cái chú ấn này rất nguy hiểm, tùy thời có thể dâng ra tính mạng, nhưng, Tần Mệnh có chúng vương truyền thừa, Hoàng Kim Tâm cùng hoàng kim huyết có thể bảo chứng hắn có được sinh mệnh lực siêu cường, dù là lại lần nữa tổn thương, có khẩu khí là có thể sống. Hơn nữa, theo thực lực Tần Mệnh tăng cường, cùng hoàng kim huyết dung hợp tốt hơn, sinh mệnh lực sẽ càng dồi dào. Cho nên, trừ phi gặp phải tai nạn hoàn toàn không thể kháng cự, Tần Mệnh không có khả năng chết, nàng cũng sẽ vĩnh viễn cùng hắn.
- Ta đương nhiên sẽ không chết, ta còn muốn cùng nàng xông qua Cổ Hải, đi về hướng Thiên đình.
- Hai ngươi tình chàng ý thiếp, có ý tứ sao?
Tiểu Quy đột nhiên từ trong mai rùa thò đầu ra.
- Ngươi một giấc ngủ này được có đủ à?
Từ sau sự kiện Thăng Long bảng đó, Tiểu Tổ tông này thẳng tuốt không có lộ diện, tính cả thời gian Tần Mệnh trong Hắc Giao chiến thuyền, không sai biệt lắm đã một năm rồi.