Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1414 - Chương 1414 - Hổ Uy (1)

Chương 1414 - Hổ Uy (1)
Chương 1414 - Hổ Uy (1)

Vũ Văn Uyên, Thường Ngọc Lâm vân vân..., những người này đều là siêu cấp thiên tài hải tộc, như là tinh thần mới sáng chói, ánh sáng chói lọi chói mắt, ai cũng rõ ràng, trong những người này sẽ có rất nhiều người trong tương lai chấp chưởng hải tộc, không là tộc trưởng chính là chiến tướng, tương lai dẫn dắt hải tộc. Hiện tại, bọn hắn cần nhìn lên những thiên tài này, tương lai, chỉ sợ ngay cả tư cách nhìn lên cũng không có.

Đội ngũ Tru Thiên điện đến quần sơn, mặc dù vô cùng điệu thấp, nhưng trang phục tươi sáng rõ nét, khí thế lăng lệ ác liệt như lợi kiếm xuất vỏ, vẫn là để cho người rất nhanh nhận ra bọn hắn.

Đám người dồn dập lui về phía sau, nhượng ra một khu trống không, kính sợ đánh giá. Ngay cả bọn người Vũ Văn Uyên của liên minh hải tộc, đều không ngừng quăng vào ánh mắt chú ý, bọn hắn đến bây giờ vẫn không rõ ràng, Tru Thiên điện tại sao phải tới nơi này. Nhưng có thể xác định một điểm, không phải chuyên môn vì Thanh Loan di tích cổ mà đến, Tru Thiên điện cách nơi này đâu chỉ vạn dặm, từ lúc liên minh Tinh Diệu phát ra triệu hoán đến bây giờ, cũng chỉ mới ba tháng mà thôi, chỉ sợ Tru Thiên điện còn không có nhận được tin tức đây này.

Không lâu sau đó, Địa Hoàng Đảo, Thánh Quyền Môn, Ngọc Hư Cung vân vân... các thế lực cấp bá chủ, cùng với những đội ngũ cường tông cường phái kia, cũng lục tục kéo đến. Lại sau đó, đội ngũ Tử Viêm Tộc cũng từ đằng xa đi tới, chiếm cứ một ngọn núi thấp, cách rừng cây rậm rạp, tập trung đội ngũ hải tộc xa xa.

Bầu không khí lập tức trở nên vi diệu, rất nhiều người nhìn sang bên này, nhìn lại bên kia, ánh mắt nghiền ngẫm.

- Tần Mệnh!

Vũ Văn Uyên, Tiêu Hoàng, Hoàng Phủ Hiên Viên vân vân..., ánh mắt đều triệt để lạnh xuống, toàn thân từ trong ra ngoài bắt đầu khởi động lấy sát ý.

Kỷ Hoành Dũng càng hận, hắn vô cùng hoài nghi Lữ Lục An đã chết tại trên tay Tần Mệnh rồi. Lữ Lục An là cung phụng thiếp thân của hắn, những năm gần đây đã đầu nhập vào vô số tinh lực cùng tài nguyên, thật vất vả mới bồi dưỡng thành Thánh Võ nhị trọng thiên, hai tháng trước vừa đột phá, chỉ chớp mắt, không còn!

Đội ngũ Tru Thiên điện chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén như mũi kiếm, quăng vào về phía đội ngũ Tử Viêm Tộc, rơi vào trên người Tần Mệnh.

- Đó chính là Tần Mệnh?

- Trực tiếp bắn hạ không phải càng đơn giản?

- Không nên nói toạc ra, đến Thanh Loan di tích cổ lại động thủ.

Tần Mệnh đã nhận ra ánh mắt đám người Tru Thiên điện kia, lăng lệ ác liệt, nguy hiểm, tuyệt đối không phải thiện ý quan sát.

- Đừng nhìn loạn, cẩn thận người của Tru Thiên điện nhìn chằm chằm vào ngươi.

Đồng Ngôn nhắc nhở hắn.

- Là bọn hắn đang nhìn ta.

- Ôi, còn tự kỷ nữa này. Tru Thiên điện vạn dặm vượt biển, vì ngươi mà đến hay sao?

Đồng Ngôn bĩu môi, hắn ngược lại là cảm giác đội ngũ Tru Thiên điện hẳn là ra ngoài làm việc, trùng hợp đi qua nơi này, nghe được Thanh Loan di tích cổ, nhân lúc qua đến xem náo nhiệt.

- Bọn hắn giống như không có ý tốt.

- Trong mắt ngươi ngoại trừ người xấu cùng nữ tử, còn có loại người khác?

Đồng Ngôn liếc mắt sang đội ngũ Tru Thiên điện, ồ, giống như thật sự đang nhìn đến nơi này? Đồng Ngôn kì quái một lát, lại nhô ra ngón giữa đối với đội ngũ Tru Thiên điện, quơ quơ ở giữa không trung, thử xem bọn hắn đến cùng đang nhìn ai.

Đám người Tru Thiên điện có chút ngưng mi, đáy mắt hiện lên hàn ý.

Khắp nơi trong quần sơn người đang nhìn đội ngũ Tử Viêm Tộc vốn nhiều, Đồng Ngôn dựng thẳng cái ngón giữa này, trên mặt vô số người liền treo đầy hắc tuyến.

- Thật đang nhìn ngươi.

Đồng Ngôn xác định, bọn người Đồng Hân vừa bực vừa câm nín.

Huyết Giác Tử Dực Điêu, Thiên Yêu Tham Lang, Thương Lan Băng Tinh Thú, Hoang Huyết Lôi Điệp, vân vân... hung thú huyết mạch cường đại liên tiếp xuất hiện, đến mức, trong vài trăm trượng xung quanh không có Linh Yêu nào dám tới gần. Như là thú vương đi tuần, đàn thú kính sợ, dồn dập nhượng bộ.

Thiên Yêu Tham Lang to lớn uy mãnh, toàn thân lập loè kim quang, như là kim loại rèn lên, khí tức nó cực kỳ hung hãn, huyết mâu tinh hồng, bên trong cuồn cuộn sát khí, nhìn quét qua toàn trường, lưu ý lấy mỗi thiên tài nhân loại, tham lam liếm láp lấy răng nanh.

Hoang Huyết Lôi Điệp đẹp đẽ quý giá đến ưu mỹ, rơi vãi huỳnh quang xinh đẹp, ánh sáng lung linh tràn ngập các loại màu sắc xa hoa. Nó thực tế cảm thấy hứng thú đối với Tần Mệnh, rơi vào ngọn cây bên ngoài vài trăm trượng, nhẹ nhàng huy động cánh chim, trong hai mắt linh động lại có hung quang lưu chuyển.

- Sức hấp dẫn của Thanh loan di tích cổ truyền thừa đối với yêu tộc rất lớn, nhưng ta cảm thấy mục đích khác của chúng chính là đến săn mồi nhân loại chúng ta.

Đồng Ngôn nhìn Linh Yêu liên tiếp trình diện, bên trong quá nhiều dị thú huyết mạch cường đại, một cái so với một cái địa vị to lớn, hơn nữa vô cùng cường đại, đều tại trên dươi scửu trọng thiên, hắn lại không thể tự phụ tự ngạo.

- Rống.

Bạch Hổ trầm thấp gào thét, bị những Linh Yêu kia nhìn toàn thân không được tự nhiên. Hình thể nó đã dài hơn ba thước, oai hùng thần tuấn, phía dưới bộ lông đẹp đẽ quý giá là cơ bắp cứng rắn như sắt thép, bắt đầu khởi động lấy sức bật kinh người, thú trảo sắc bén như là có thể đơn giản xé rách huyền thiết.

Tần Mệnh nhè nhẹ trấn an lấy nó, hiện tại còn không phải lúc cần quan tâm.

- Ta làm sao phát hiện yêu tộc cảm thấy rất hứng thú đối với Tần Mệnh? Đều muốn nếm nếm thử hương vị Bất Tử Vương sao?

Bình Luận (0)
Comment