Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1458 - Chương 1458 - Sinh Tử Tranh Giành

Chương 1458 - Sinh Tử Tranh Giành
Chương 1458 - Sinh Tử Tranh Giành

Ngàn vạn phù văn vây quanh Vũ Văn Uyên, rực rỡ như sao, huyễn hoặc giống như thiên thư, tái hiện ‘Phù Văn Cự Nhân’ trên Thăng Long bảng lúc trước. Cương khí phun trào, cuồng phong gào thét, vô tận phù văn tách ra cường quang ngập trời, mỗi một vị trí trên cự nhân mấy chục thước đều vang lên long âm võ đạo, bộc lộ ra năng lượng tựa như là hủy diệt.

Vũ Văn Uyên hóa thân thành Phù Văn Cự Nhân, phát ra tiếng gầm thét như lôi đình, mảng lớn không gian đều theo đó chấn động, chấn đến tâm hồn người ta đều run rẩy. Giống như thiên thần giáng lâm, phù văn xen lẫn, cường quang rạng rỡ, tại trong màn đêm càng thêm loá mắt, một màn này làm cho tất cả mọi người lần nữa cảm nhận được sự cường hãn đến từ Vũ Văn Uyên, cùng lực lượng huyết mạch Thiên Mông tộc. Ngay cả hai cửu trọng thiên như Kỷ Hoành Dũng cùng Thường Vô Hối cũng hơi biến sắc, cảm nhận được cảm giác áp bách mãnh liệt.

Nhưng mà, Tần Mệnh không cho hắn cơ hội phát tiết, cùng với tiếng vang mãnh liệt hơn, Lôi Bằng trọng áp từ trên trời giáng xuống, giống như là liên tục ba tòa núi lớn oanh kích, liên tiếp trấn áp, Phù Văn Cự Nhân ầm vang quỳ xuống đất, xiềng xích lôi điện to lớn như vạc nước từ trên trời giáng xuống, quấn chặt lấy Phù Văn Cự Nhân, gắt gao khống chế hắn, để hắn không thể động đậy, càng có lôi triều cuồng bạo cuồng bổ vào Phù Văn Cự Nhân, nổ lên cường quang đầy trời, vô số phù văn bị sinh sinh vỡ nát.

Lôi Bằng hai lần trấn áp, cuồn cuộn hung uy liên miên bất tuyệt giáng lâm xuống, đem Phù Văn Cự Nhân khống chế ở bên trong Lôi Ngục.

Phù Văn Cự Nhân điên cuồng giãy dụa, khiên động xiềng xích lôi điện loạn lắc, đại địa băng liệt, sơn lâm lay động, giống như là phát sinh địa chấn đáng sợ, tác động đến mảng lớn núi vỡ thành bụi mù. Ngay cả sông lớn xa xa đều chịu ảnh hưởng, sóng lớn mãnh liệt, kịch liệt va chạm, nhấc lên bọt nước đầy trời.

Tràng diện rung động, như là tiên dân cùng hung thú thượng cổ đối kháng nhau!

Quang mang ngập trời, đất rung núi chuyển, sấm sét vang dội!

Lôi Bằng trấn áp liền là Tần Mệnh trấn áp, áp chế gắt gao lấy Phù Văn Cự Nhân Vũ Văn Uyên.

Mọi người nhìn sang không trung, Lôi Bằng hung hãn, lôi triều đầy trời, vô số lôi điện không ngừng giáng lâm, giống như là xiềng xích cuồng bổ loạn đánh, giống như là thiên uy nghiêm trị ác sát. Nhìn lại phía dưới, Phù Văn Cự Nhân cường hãn ai cũng có thể cảm nhận được, như vô số năng lượng ngưng kết thành, tùy tiện khẽ động liền có uy năng núi lửa phun trào, nhưng chính là võ pháp biến hóa kinh khủng như thế, lại bị Lôi Bằng áp chế gắt gao, bị xiềng xích lôi điện quấn quanh, không thể động đậy, bị lôi điện cuồng đánh, toàn thân loạn chiến.

Bất luận là kẻ săn giết hay là cường giả các tộc các phái, đều khẩn trương lên. Mọi người cảm nhận được Vũ Văn Uyên cường hãn, lại càng cảm nhận được Tần Mệnh kinh khủng. Ai cũng đều hiểu, Vũ Văn Uyên bại, bị bại triệt triệt để để, một trận chiến này không thảm liệt như bọn hắn tưởng tượng, lại có loại phấn khích khác, còn có cảm giác chấn động sinh sôi từ trong lòng.

- Cứu người!

Vũ Văn Khải từ trong kinh ngạc thanh tỉnh trước hết nhất, cuồng loạn thét chói tai, Vũ Văn Uyên tuyệt đối không thể chết, càng không thể chết ở trong tay Tần Mệnh.

- Thường Vô Hối, cuốn lấy Bạch Hổ.

Kỷ Hoành Dũng chân đạp trăng tròn, xông về Lôi ngục chiến trường.

Thường Vô Hối cắn răng, tản ra kim sơn, thân quấn long ảnh, nhấc lên cuồn cuộn kim quang đại sát về phía trước:

- Nghiệt súc, nhận lấy cái chết!

- Rống!

Bạch Hổ giận dữ gầm to, sóng âm cuồn cuộn, không gian chấn động, hiển thị rõ sự hung hãn cuồng mãnh.

Kim triều hạo đãng cuốn tới, giống như là sóng triều kim loại, có uy lực băng sơn, một khi trúng đích, hậu quả khó mà lường được.

Nhưng mà...

Bạch Hổ vậy mà toàn vẹn không để ý, cứng rắn chịu một kích sóng triều kim quang, Bạch Hổ chiến y đem tất cả kim quang cản ở bên ngoài. Nó đạp trên phong lôi bay lên trời, xông về Kỷ Hoành Dũng.

- Diệt Thế Thiên Long Đao!

Thường Vô Hối rống to, ánh mắt như điện, lần này toàn lực ứng phó, võ pháp theo kinh mạch nhanh chóng vận chuyển thành hình, vô tận cường quang dâng lên trời cao, mang theo tiếng vang ù ù, rung động sơn lâm, giống như là thác nước lao nhanh, thanh thế kinh người.

Kim quang dâng lên, chiếu sáng thiên địa, long ảnh thét dài, hung uy hạo đãng.

Diệt Thế Thiên Long Đao hạo đãng thành hình, năm mươi mét to lớn, kim quang diệu thế, phách trảm giữa trời, thẳng đến Bạch Hổ.

Cùng lúc đó, Tần Mệnh đột nhiên biến hóa võ pháp, khống chế Lôi Bằng từ trên trời giáng xuống:

- Lôi Bằng... Bá Thế Quyền!

Lôi ngục bỗng nhiên biến mất, lôi điện không còn, Phù Văn Cự Nhân vùng vẫy giãy chết bỗng nhiên đứng dậy, vô tận cường quang cùng năng lượng kinh khủng bởi vì đột nhiên đã mất đi áp chế mà lại quét sạch thương khung, lấy tình thế sôi trào lay động đất trời, nhưng mà Lôi Bằng lao xuống, dễ dàng nhanh chóng đi ngang qua cường quang cùng năng lượng, thẳng hướng Phù Văn Cự Nhân phía dưới.

Một tiếng bạo hưởng, như thạch phá thiên kinh, Lôi Bằng giống như là thần điểu giáng lâm, va chạm Phù Văn Cự Nhân. Phù Văn Cự Nhân nhìn như cường thịnh, kỳ thật đã bị tàn phá nghiêm trọng, ở dưới Lôi Bằng lao xuống ứng thanh sụp đổ.

Lôi Bằng tầng tầng áp chế, hội tụ ở trọng quyền, theo Tần Mệnh mãnh kích, đánh về phía Vũ Văn Uyên sâu trong phù văn.

Tiếng kinh hô nổi lên bốn phía! Hơn năm trăm người nhịn không được đi nhanh mấy bước lên phía trước, con mắt nhìn loạn khắp nơi, giống như không đủ nhìn. Tần Mệnh muốn giết Vũ Văn Uyên, Vũ Văn Uyên liều mạng như thế nào? Kỷ Hoành Dũng đã giết tới gần, nhưng Bạch Hổ lại theo sát phía sau, mà đằng sau Bạch Hổ lại là Thường Vô Hối đang truy kích, Diệt Thế Thiên Long Đao đã giơ cao, chém xuống Bạch Hổ.

- Tần Mệnh, ngươi có thể làm khó dễ được ta!

Bình Luận (0)
Comment