Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1484 - Chương 1484 - Âm Binh Bày Trận (1)

Chương 1484 - Âm binh bày trận (1)
Chương 1484 - Âm binh bày trận (1)

Tần Mệnh chú ý tới Kim Thư trôi nổi xung quanh Nguyệt Tình, hẳn là lấy được từ trong Huyễn Linh Pháp Thiên, có nhưng kia tòa lâu đài cổ kia là xảy ra chuyện gì? Hình ảnh sát khí cùng xương trắng ngập trời vờn quanh nó lại là cái gì?

Tiểu Tổ cảm khái nghìn vạn:

- Đại đạo cơ duyên! Đại đạo cơ duyên! Nương tử này của ngươi là muốn vượt qua ngươi rồi!

- Ngươi biết tòa lâu đài cổ kia?

- Đã quên đây là nơi nào sao? Vùng đất tử tù, vùng đất lưu đày, nơi này thiết trí lấy thượng cổ cấm chế, phong ấn lấy vô số hung vật cường nhân, nhưng chỉ dựa phong ấn không có khả năng vĩnh viễn vây khốn lấy chúng, cho nên có chút siêu cấp cường giả sẽ cam nguyện hiến ra bản thân, tọa trấn cổ đảo, trấn áp đại hung đại năng, săn giết tất cả tội ác. Người trong tòa cổ bảo này, nên liền là một vị siêu cấp cường giả năm đó.

Trong lòng Tiểu Tổ tràn đầy rung động, năng lượng trôi nổi xung quanh Nguyệt Tình rõ ràng là lực lượng đại đạo, lực lượng vượt qua võ pháp áo nghĩa bình thường!

Người ở trong lâu đài cổ này rốt cuộc là ai? Vậy mà có thể phong tồn áo nghĩa, vượt qua vạn năm chờ người thừa kế!

Nguyệt Tình vậy mà có thể được hắn công nhận?

Thật ứng câu cơ duyên thiên định, không cưỡng cầu được kia.

Mã Đại Mãnh khiếp sợ tột đỉnh, lực lượng đại đạo? Bí pháp áo nghĩa? Cổ Hải vậy mà sẽ có loại lực lượng này! Hắn biết rõ uy lực bí pháp áo nghĩa, mặc dù không đến mức trăm phần trăm vượt qua tất cả võ pháp thế gian, nhưng cũng tuyệt đối có thể áp đảo tuyệt đại bộ phận, đạt được loại lực lượng này, chẳng khác nào được dòm Thiên Đạo, vượt qua thiên tài trên ý nghĩa bình thường. Đây chính là như tiểu chủ nhân kia, tuyệt thế kỳ tài tư thế vút bay lên trời, mới có tư cách có năng lực tìm hiểu a.

Nghìn người vây xem, cùng chung chú mục truyền thừa thần dị, sau rung động đó là tham lam.

- Ai có thể nhận ra đó là bảo tàng gì không?

- Tòa lâu đài cổ kia có lai lịch gì? Bên trong dạng nhân vật gì ! Có phải là Thanh Loan chiến tôn hay không?

- Ai dám cùng ta cùng tiến lên? Không ăn được thịt, cũng phải uống chút canh. Ta dự cảm trong lâu đài cổ đã từng có một vị tuyệt thế cường giả, bảo tàng lưu lại tuyệt đối rộng lượng.

- Các ngươi nhìn, nữ tử kia giống không giống Thanh Liên Vương của Thiên Vương Điện? Chính là nữ tử của Tần Mệnh.

- Ồ ! Thật đúng là Thanh Liên Vương Thiên Vương Điện ! Ai dám động đến nữ tử của Tần Mệnh, hắn không đuổi giết ngươi khắp thiên hạ.

- Mấy ngày nay đều truyền Tần Mệnh đã chết rồi, có phải thật hay không?

- Đâu chỉ là Tần Mệnh chết rồi, Đồng Ngôn Đồng Hân, còn có đầu Bạch Hổ kia của Tần Mệnh, đều chết ở trong tay vật bất tử. Lúc ấy ta liền tại đó, trực tiếp nuốt sống rồi, cái kia phải gọi là thảm a.

- Tần Mệnh đều chết, còn sợ cái trứng a. Mọi người cùng nhau xông lên, hắc hắc, nói không chừng được bảo tàng còn có thể được nữ tử này a.

Đám người càng thêm xao động, trong lâu đài cổ tràn ngập khí tức khủng bố để cho linh hồn bọn hắn đều run rẩy, nhưng càng như vậy, hấp dẫn mang đến càng lớn.

- Đại Mãnh, thả khô lâu của ngươi ra, lại trấn bọn hắn, bảo đảm Nguyệt Tình thuận lợi chấp nhận truyền thừa.

Tần Mệnh chú ý tới bầu không khí lhắp nơi trên dãy núi bắt đầu biến hóa, lâu đài cổ hấp dẫn quá lớn, không có mấy người có thể nhịn được. Hiện tại liền có hơn nghìn người, dùng không bao lâu liền gia tăng đến hai nghìn người, thậm chí còn sẽ càng nhiều.

- Ta không dám cam đoan có thể kiên trì bao lâu, ngươi tùy thời chuẩn bị ra tay.

Mã Đại Mãnh cũng rõ ràng cục diện nghiêm trọng, đây chính là đại đạo truyền thừa, phải bảo đảm Nguyệt Tình thuận lợi hoàn thành, bằng không thì ngay cả hắn đều cảm thấy tiếc nuối.

Hắn thả khô lâu ‘Lão Nhị’ ra:

- Lão Nhị, trở về đưa bọn Bạch Hổ tới.

- Đợi một chút, đổi lão Tam đi, cái tên này không đáng tin cậy.

Tần Mệnh tranh thủ thời gian ngăn lại.

‘Lão Nhị’ sững sờ, giương đầu nhìn nhìn Tần Mệnh, lệch đầu ra, bỗng nhiên bạo khiêu hơn nửa thước, một đao bổ về phía đầu Tần Mệnh.

Cái tên này, dám xem nhẹ ta.

Khóe mắt Tần Mệnh co lại, phất tay chấn mở.

- Tính cách tiểu gia hỏa này còn không nhỏ.

‘Lão Nhị’ nổi giận, mang theo cốt đao chỉ vào Tần Mệnh răng rắc răng rắc đang nói gì đó, giống như là muốn cùng hắn lý luận, cái gì gọi là không đáng tin cậy? Nói rõ cho lão tử.

Mã Đại Mãnh cũng nghĩ thế, tên này chính xác không đáng tin cậy, linh trí có chút vấn đề, để cho hắn đi gọi người, nói không chừng trên nửa đường đều sẽ chạy theo Linh Yêu thú vị nào đó.

‘Lão Tam’ mạnh mẽ lão luyện, sau khi lĩnh mệnh liền nhanh chân chạy như điên, xuôi theo đường cũ nhanh chóng rời khỏi.

Tại thời điểm toàn trường xao động, hơn mười hơn trăm người bắt đầu tới gần Liên Sơn, trong rừng rậm tối tăm bỗng nhiên truyền đến một tiếng gầm gừ to lớn lại trống rỗng, nghe quái dị lại khủng bố.

- Cái đó là...

- Mẫu thân ta ơi.

- Hí... Đó là cái thứ quỷ quái gì thế này?

- Mẫu thân nó ! Âm binh bày trận sao?

- Đêm hôm khuya khoắt, không có hù dọa người như vậy chứ.

‘Sương mù dày đặc’ đen kịt tràn ngập trong rừng rậm, một đống hài cốt cực lớn dữ tợn từ trong rừng rậm đi tới, cực kỳ giống Địa Long trong truyền thuyết, thân hình dài hơn mười thước mặc dù chỉ là khung xương, nhưng lại lộ ra hung uy cuồn cuộn, xương cốt vừa thô vừa to tại dưới ánh trăng hiện ra ánh sáng lạnh u mịch, móng vuốt cực đại sắc bén đơn giản đạp vỡ nham thạch. Khung xương Địa Long nện bước nặng nề móng vuốt, từ sâu trong rừng rậm chậm rãi đi tới, mặt đất đều run nhè nhẹ.

Bình Luận (0)
Comment