Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 149 - Chương 149 - Mượn Binh (1)

Chương 149 - Mượn binh (1)
Chương 149 - Mượn binh (1)

- Người đâu, đưa bọn họ về thành phủ nghỉ ngơi.

Lão thành chủ tự mình an bài đội ngũ hộ tống.

Toàn trường lại vang lên tiếng vỗ tay cho Tần Mệnh cùng Thiết Sơn Hà, trận quyết đấu đặc sắc có thể nói là đỉnh phong của Linh Võ cảnh, ngay cả võ giả Huyền Vũ cảnh cũng âm thầm khâm phục.

Hai người bày ra không chỉ là võ pháp, mà còn là tính tình cùng tinh thần, có thể dự đoán thành tựu tương lai của bọn họ.

- Trận thứ hai, Thanh Ca - Thiên Đạo Tông quyết đấu Dạ Lạc Trạm - Huyết Tà Tông!

Lão thành chủ tuyên bố trận hội võ thứ hai bắt đầu.

Thiên Đạo tông, mạnh nhất bát tông.

Huyết Tà tông, đứng đầu tam giáp bát tông, lại là tông môn tà đạo.

Thanh Ca và Dạ Lạc Trạm ở trong các tông đều có danh tiếng cường thịnh, không phụ sự kỳ vọng của mọi người đi tới bây giờ.

Hai người đều rất thoải mái, không có loại điên như Tần Mệnh cùng Thiết Sơn Hà, bọn họ có thể tận tình thi triển võ đạo, đồng thời cũng bị trận chiến đấu của bọn người Tần Mệnh khơi dậy nhiệt huyết, nôn nóng muốn dâng lên đặc sắc của mình.

Đinh Điển và Hàn Thiên Diệp rất muốn ở lại thưởng thức trận đấu, nhưng vẫn rất nghĩa khí cùng Lăng Tuyết leo lên xe ngựa trở về thành. Họ lo lắng rằng ai đó đang đánh lén hoặc động tay động chân gì trên đường.

Tiểu Thạch Lĩnh, ngũ cường tranh đoạt chiến tiếp tục. Không có bởi vì Tần Mệnh rời đi mà bị ảnh hưởng, cũng không bởi vì bọn họ trọng thương mà bị quấy nhiễu, theo Thanh Ca cùng Dạ Lạc Trạm tiến vào trạng thái, tràng diện chiến đấu hoa lệ một lần nữa nhen nhóm khắp toàn trường.

Tuy rằng bọn họ đánh không hung tàn như Tần Mệnh cùng Thiết Sơn Hà, nhưng lại có đặc sắc của riêng mình.

Tiếng hoan hô cũng liên tiếp vang lên khắp núi rừng, cổ vũ cho bọn họ.

Kịch chiến kéo dài nửa canh giờ, cuối cùng, Thanh Ca hiểm thắng Dạ Lạc Trạm, lấy danh ngạch thứ hai của bảng năm hội trà lần này.

- Trận thứ hai, Thiên Đạo Tông, Thanh Ca, thắng!

Lão thành chủ cao giọng tuyên bố.

Tông chủ bát tông thương nghị một phen, chính thức ban danh —— Tử Hồng Thánh Thủ!

Hình Gia lên sân đấu:

- Thiên Đạo Tông, Hình Gia, thỉnh chiến!!

............

Sau Tần Mệnh, bốn trận kịch chiến luân phiên mở ra, sân đấu đặc sắc tuyệt luân.

Hàng ngàn người xem chiến đã nhìn như một người say sưa, tiếng cổ vũ và tiếng la hét liên tiếp vang vọng.

Chiến đấu cấp bậc như vậy quả thật khó có thể gặp!

Tông chủ bát tông âm thầm gật đầu, hội võ hôm nay rất đặc sắc, mỗi đệ tử đều biểu hiện ra trạng thái tốt nhất.

Đệ tử các tông nhìn đến kinh tâm động phách, cũng là tâm phục khẩu phục, Hình Gia bọn họ rất mạnh, có tư cách đại biểu thực lực mạnh nhất tân sinh bát tông bắc vực.

Cuối cùng...

Trong tiếng hò hét của dạy dỗ, trận hội võ thứ năm đi đến hồi kết.

Thạch sơn hoàn toàn sụp đổ, biến thành phế tích, đá vụn đầy đất, trong vòng ngàn thước tất cả đều là dấu vết chiến đấu.

Đệ tử Tinh Hà tông, Bách Lý Dã nửa quỳ trên mặt đất, tóc dài xõa tung, sắc mặt tái nhợt, ngực hắn kịch liệt phập phồng, cánh tay trái vô lực rũ xuống, giống như là bị phế.

Với tư cách đội trưởng Tinh Hà Tông, kỳ tài cả tộc kính sợ chưa bao giờ thất bại, càng không có thất bại thảm hại như vậy.

Hắn run rẩy ngẩng đầu, ánh mắt hoảng hốt xuyên thấu qua mái tóc dài tán loạn, nhìn thân ảnh nhu mị đi tới trước mặt.

Yêu Nhi bước đi trên đôi chân dài, lượn lờ mềm mại, nàng quyến rũ động lòng người, phong tình vạn chủng, da thịt trắng như tuyết, thân thể mềm mại phập phồng, có thể nói là vưu vật một đời.

Nhưng...

Trong ánh mắt hoảng hốt của Bách Lý Dã không có tham luyến, chỉ có thất bại cùng sợ hãi.

Yêu Nhi nhìu vẻ nhu mị, đi tới trước mặt Bách Lý Dã, đường cong uyển chuyển câu hồn đoạt phách, trong nụ cười lộ ra răng nanh trắng như ngọc, cũng không nói lời nào, cứ cười cười nhìn hắn như vậy. Chỉ là, đôi mắt huyết hồng yêu dị kia, lại làm cho người ta không rét mà run.

Đệ tử bát tông tập thể thất thanh, kinh ngạc nhìn Yêu Nhi trong phế tích, trong đầu hồi tưởng lại cảnh tượng kinh khủng vừa rồi.

Đây mới là thực lực chân chính của Yêu Nhi?!

Sắc mặt Hình Gia ngưng trọng, nếu như là ta đối với trận Yêu Nhi, thắng bại sẽ như thế nào? Hắn ngẩng đầu nhìn về phía tông chủ Huyết Tà tông, các ngươi là đem Yêu Nhi bồi dưỡng thành Linh Yêu sao!

- Ta... Nhận thua...

Bách Lý Dã chán nản cúi đầu.

- Kết thúc rồi.

Tông chủ các tông thần sắc phức tạp, đều nhìn về phía tông chủ Huyết Tà tông. Ngươi là lão yêu quái, thật đem võ pháp của ngươi truyền cho Yêu Nhi, cháu gái ruột của mình a, thật sự xuống tay.

- Thế nào?

Tông chủ Huyết Tà Tông không để ý đến ánh mắt của bọn họ.

- Ngươi để cho cháu gái ngươi tu luyện Huyết Tinh Linh?

- Thể chất của nàng rất thích hợp.

- Ai... Ngươi a ngươi...

Tông chủ các tông lắc đầu.

Võ pháp Huyết Tinh Linh quỷ dị ác độc, có thể nói là từng bước kinh tâm, hơi chút có sai lầm, liền có thể làm cho người ta tẩu hỏa nhập ma, biến thành tà vật.

- Yêu Nhi, kết thúc rồi, trở về đi.

Tông chủ Huyết Tà Tông cất cao giọng.

Bách Lý Dã chán nản cúi đầu, ai, kết thúc rồi.

Thế nhưng, Yêu Nhi chuyển đến phía sau Bách Lý Dã, vòng eo mềm mại, đôi chân thon dài, nhất cử nhất động đều nóng bỏng trêu người, nàng chậm rãi nâng bàn tay nhỏ nhắn lên, nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu Bách Lý Dã.

- Không tốt!! Dừng lại!

Toàn trường động dung, mấy trưởng lão nhịn không được xông về chiến trường.

- Ta nhận thua!

Bách Lý Dã ý thức được cái gì, giật mình tỉnh lại hét lớn.

- Khanh khách...

Yêu Nhi phát ra tiếng cười nhẹ nhàng, êm tai dễ nghe, trong phút chốc, một cỗ lực lượng kỳ diệu từ tay phải của nàng vọt vào đầu Bách Lý Dã, sau một khắc, Bách Lý Dã cứng ngắc, hài cốt toàn thân bùm bùm lệch vị trí, tiếng người la hét kinh hãi vang vọng toàn trường.

- A!!

Bách Lý Dã kêu gào thảm thiết thê lương, hai mắt trợn tròn, thân thể vặn vẹo, giống như là thừa nhận thống khổ thật lớn.

Mấy vị trưởng lão vọt vào chiến trường, Yêu Nhi lại giơ tay lên, thản nhiên cười nói:

- Trận thứ năm, chấm dứt!

Phốc thông, Bách Lý Dã nặng nề nằm sấp trên mặt đất, khuôn mặt vặn vẹo, toàn thân không tự nhiên cứng đờ.

Tất cả các khớp, tất cả đều bị trật khớp!!

Hắn đau đớn đến không muốn sống, giọng cũng đều khàn khàn.

Đệ tử bát tông ngược lại hít mạnh một ngụm khí lạnh, đủ tàn nhẫn!!

Bình Luận (0)
Comment