‘Răng rắc... Két... ’ thanh âm thanh thúy lại rất nhỏ vang vọng trên cổ thuyền tàn phá trống trải, ánh sáng hoa mỹ xuyên thấu qua khe hở, chiếu sáng lấy đầu thuyền, quang ảnh lắc lư, tươi đẹp nhu hòa.
Khi thân núi sụp đổ, cổ kiến trúc liên tiếp xuất hiện, lưỡi dao sắc bén của cửu đại thần binh múa ngang trời cao, vô tình đánh đến cự hung. Chất lỏng trong trứng ngọc nổi lên gợn sóng vô thanh, những dải lụa màu kia như ánh sáng nhẹ nhàng lướt qua thân thể tiểu hài tử, như là tiếng nỉ non vượt qua thời gian cùng không gian, tỉnh lại sinh mệnh đang ngủ say.
Khi cổ thành phong ấn, hòn đảo vĩnh viễn yên tĩnh, khi ngọc cốt ảm đạm, hồn niệm truyền ấn, sinh mệnh trong trứng ngọc... Mở hai mắt ra... Nhìn phía phương xa...
Chúng Vương Hầu trở lại Phần Thiên Luyện Vực, tiếc nuối lắc đầu.
Bọn hắn tìm Thanh Loan di tích cổ biến mất tại khắp cái hải vực kia, Vương ấn đều thủy chung không có đáp lại.
- Chúng ta cứ như vậy từ bỏ rồi? Ta không tin hắn chết rồi!
Yêu Nhi rưng rưng ánh mắt để cho vương hầu đám không dám đối mặt, bọn hắn cũng không tin Tần Mệnh sẽ chết, nhưng căn cứ theo miêu tả của Đồng Ngôn Đồng Hân còn có tỷ đệ Cơ Tuyết Thần, Tần Mệnh thật sự đã gặp nạn, hơn nữa hòn đảo đã biến mất, không còn Thanh Loan tàn đồ dẫn đường, ai cũng không biết hòn đảo năm nào tháng nào còn sẽ xuất hiện.
- Không phải Thiên Vương Điện các ngươi có ‘Bất tử đăng’ sao? Đèn vẫn sáng, người liền còn sống!
- Yêu Nhi a, không phải chúng ta nhất định muốn nói Tần Mệnh chết rồi, chúng ta cũng không muốn, nhưng...
Thanh Hải Vương chính là muốn khuyên nhủ vài câu, lại bị Lão Điện Chủ phất tay cắt ngang.
Lão Điện Chủ phân phó các trưởng lão Thiên Vương Điện:
- Các ngươi về Thiên Vương Điện một chuyến, nhìn ‘Bất tử đăng’ của Tần Mệnh một cái.
- Cái này...
Các trưởng lão chần chờ, hiện tại cục diện nguy hiểm như vậy, liên minh hải tộc tùy thời có khả năng uy hiếp Xích Phượng Luyện vực, nhiều người thì có thêm một phần lực lượng, nếu như thời điểm này rời khỏi, bọn hắn thật sự lo lắng.
- Đi thôi, đi nhanh về nhanh.
Lão Điện Chủ đã nhiều lần nghĩ nghĩ, chuyện này quả thật có chút kỳ quặc. Dựa theo lời đám người Đồng Ngôn nói, Tần Mệnh lúc ấy không phải tự mình tiến lên, càng giống như là bị lực lượng nào đó hấp dẫn đi qua, hơn nữa cới tính cách của Tần Mệnh mặc dù có chút điên cuồng, nhưng không hề lỗ mãng, biết rõ hẳn sẽ chết còn đâm đầu vào, đó chính là muốn chết. Nhưng, vì cái gì người khác không hề ảnh hưởng, duy chỉ có Tần Mệnh bị hấp dẫn đi qua? Chẳng lẽ có quan hệ cùng trái tim Thanh Loan mà Tần Mệnh lấy được?
- Không cần trở về toàn bộ, hai người là được.
U Minh Vương gật đầu với hai vị trưởng lão.
- Chờ tin tức của chúng ta.
Hai vị trưởng lão cũng không có nói nhảm, trực tiếp rời khỏi.
Nhưng từ Xích Phượng Luyện vực đuổi tới Thiên Vương Điện, vừa đi một hồi tối thiểu muốn ba bốn tháng, còn có thể sẽ càng lâu.
Bọn người Cửu Ngục Vương thần sắc ảm đạm, nhìn nhau không nói gì. Bọn hắn đều hi vọng Tần Mệnh còn sống, nhưng trong lòng đều hiểu, đó là một ảo tưởng hư vô mờ mịt.
Trong hai năm này bọn hắn đã nhìn quen sinh ly tử biệt, nhưng đột nhiên rơi xuống trên người Tần Mệnh, vẫn là rất khó chấp nhận. Tần Mệnh thiên phú, Tần Mệnh điên cuồng, Tần Mệnh tình nghĩa, còn có Tần Mệnh cá tính, đều đã được đến mỗi người bọn hắn tán thành, cũng đều thưởng thức cái cỗ ‘Nhiệt tình’ kia của Tần Mệnh, thậm chí hi vọng hắn có thể phát triển thành người lãnh đạo Thiên Vương Điện tương lai, nhưng... Trời xanh vô tình, thế sự vô thường, mỗi lần tử vong đều là đột nhiên như vậy, tàn khốc như vậy.
- Đợi một chút!
Đồng Ngôn bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, hắn nghiêng đầu, cau mày, đáy mắt đột nhiên nổi lên đạo ánh sáng.
- Như thế nào rồi?
- Hắc Giao chiến thuyền! Nếu như Tần Mệnh chết rồi, liên hệ giữa hắn cùng Hắc Giao chiến thuyền cũng sẽ đứt.
Lúc Đồng Ngôn trở lại, còn chú ý qua chỗ bến tàu Hắc Giao chiến thuyền đỗ lại, lúc ấy tâm tình hỏng bét, cũng không có nghĩ nhiều.
Mặc dù mọi người không ôm hi vọng, nhưng vẫn là đi theo Đồng Ngôn đuổi tới bến tàu đỗ Hắc Giao chiến thuyền.
Hắc Giao chiến thuyền mặc dù cũ nát không chịu nổi, rất nhiều nơi đều lộ ra khung xương, nhưng toàn thân hắc khí lượn lờ, tiếng thú ngâm ầm ầm, từ xa nhìn lại như là đầu Hắc Giao chân thật, lơ lửng ở trên mặt biển, lực lượng thời không bao vây lấy thân tàu, mê ảnh trùng trùng điệp điệp, quang ảnh loang lổ, cùng sương đen đan vào nhau, uy nghiêm đến thần bí.
- Nếu như liên hệ giữa chiến thuyền cùng Tần Mệnh ở rồi, nó sẽ như thế nào? Còn có thể ngoan ngoãn đỗ tại đây? Hắc Giao chiến thuyền có linh có hồn, nếu như không có khống chế, rất có thể nó sẽ bay vào đại dương mênh mông, dao động bốn phía.
Lão Điện Chủ tự thân dò xét, nhiều lần xác nhận:
- Có liên hệ!
- Tần Mệnh còn sống? Tất cả mọi người kinh hỉ không hiểu, thật sự còn sống? Mạng lớn thật a! Nhưng, bọn hắn kích động rất nhanh liền ảm đạm rồi, còn sống thì phải làm thế nào đây? Vương ấn dò xét không đến Tần Mệnh, nói rõ rất có thể hắn bị nhốt ở trên đảo, dù cho là hiện tại còn sống, hắn lại có thể sống được bao lâu?
Bọn hắn đắng chát lắc đầu, biết rõ Tần Mệnh có khả năng còn sống, lại không thể cứu, trơ mắt nhìn hắn đợi chết, loại cảm giác này càng khó chịu.