Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 161 - Chương 161 - Hắn Là Ai

Chương 161 - Hắn là ai
Chương 161 - Hắn là ai

Ba ngày sau, tinh hà tông, thiên thủy tông, Huyền Tâm tông, ba tông đội ngũ rời đi Vũ Lăng thành, cái khác các tông đội ngũ cũng đều bắt đầu chuẩn bị. Trừ Thiên Đạo tông, Huyết Tà Tông cùng Thổ Linh tông, và các tông khác đều kế hoạch khiêm tốn rời đi, ẩn tàng hành tung, bí mật trở về.

Bởi vì trong lao tù Tào Vô Cương trắng trợn kêu gào đội Mãng Vương phủ đang ở ngay tại lân cận Vũ Lăng thành, muốn cho Bát Tông bọn hắn điểm lợi hại nhìn một cái.

Bất kể có phải là thật hay không, cẩn thận vẫn là hơn.

- Tần Mệnh, qua một thời gian ngắn ta sẽ đi Vân La sâm lâm, làm sao chiêu đãi ta?

Yêu Nhi lại đi tới chỗ tiểu viện của Tần Mệnh, đứng ở bên ngoài hàng rào.

- Đến lúc đó nếu như ta còn sống, mời ngươi ăn thịt rừng.

Tần Mệnh một câu ra tới, bọn người Hà Hướng Thiên, Đinh Điển trong viện bên cạnh toàn thể im lặng, lời này nói ra, giống như Thanh Vân Tông muốn hại chết ngươi vậy.

- Tần Mệnh, nói chuyện thật dễ nghe.

Một vị trưởng lão vừa vặn đi tới, xụ mặt giáo huấn hai câu.

Yêu Nhi mỉm cười nhìn xem Tần Mệnh, nháy mắt mọt cái:

- Ngươi chết rồi, ta tự tử.

Tần Mệnh duỗi cái ngón cái, ngươi lợi hại.

Yêu Nhi ghé vào bên trên hàng rào dạt dào xanh biếc, cười nhìn Tần Mệnh:

- Suy nghĩ kỹ càng rồi?

- Cái gì?

- Đi với ta tới Huyết Tà Tônga, gia gia thu ngươi làm đệ tử thân truyền, ta thu ngươi làm ta tiểu tình lang, bồi cho ngươi sáu tiểu nha đầu.

Yêu Nhi nghiêng mắt nhìn Tần Mệnh một chút, yên thị mị hành, phong tình vạn chủng, nếu như là người bình thường, khả năng đã sớm bị mị hoặc tâm linh chập chờn.

Các đệ tử Thanh Vân Tông trong các viện cùng nhau kinh ngạc, đệ tử thân truyền của tông chủ? Tình lang của Yêu Nhi? Huyết Tà Tông vậy mà mở ra cho Tần Mệnh điều kiện kinh người như vậy!

Chờ một chút, tình lang? Yêu Nhi thích Tần Mệnh rồi?

Ánh mắt đám người trở nên quái dị, ngẫm lại sát tính của Yêu Nhi tại hội võ ngũ cường, hai tên điên này mẫu thân nó thật tuyệt phối a!

Lăng Tuyết tại gian phòng của mình, nghe vậy cũng là hơi kinh ngạc, không khỏi nhìn ra phía ngoài.

- Ta không có hứng thú đối với đệ tử thân truyền.

- Đối với ta đây?

Yêu Nhi thoáng nghiêng người, hướng Tần Mệnh hiện ra thân thể mềm mại gợi cảm hoàn mỹ của nàng, xuyên thấu qua khe hở hàng rào, có thể như ẩn như hiện nhìn thấy. Dáng người xinh đẹp hoàn toàn là dựa theo tỉ lệ vàng mà tạo ra, chỗ nên vểnh thì vểnh đúng chỗ, chỗ nên cong thì cong đến chọc người, để người ta miên man bất định.

Nhất là vòng eo thon thon, non mịn, mềm mại kia, phải làm cho bao nhiêu nữ nhân tự ti, lại sẽ để cho bao nhiêu nam nhân thần hồn điên đảo.

Tần Mệnh nhìn cũng chưa từng nhìn:

- Ngươi còn nhỏ, lại lớn hai năm, nhìn xem tình huống.

Đám người Hà Hướng Thiên nghe không vô, từng kẻ đều về đến trong phòng, ầm ầm đóng cửa.

Hai cẩu nam nữ này, công nhiên tán tỉnh nhau, như gió lạnh làm tổn thương lòng người. Lăng Tuyết càng nghe không vô, nàng đóng cửa sổ lại, mắt không thấy tâm không phiền.

- Yêu cầu còn rất cao nha.

Yêu Nhi nở nụ cười.

- Lúc nào Huyết Tà Tông các ngươi xuất phát?

Tần Mệnh là đang thu dọn hành lý, Thanh Vân Tông sẽ xuất phát tại đêm khuya tối hôm nay. Nếu quả thật Mãng Vương phủ có phục kích đội ngũ, đội ngũ Thanh Vân Tông là có khả năng nhận tập kích nhất, cho nên tông chủ quyết định cố gắng đi sớm, ẩn tàng hành tung. Cũng không phải sợ hãi, lấy thực lực tông chủ, coi như Mãng Vương đích thân đến, cũng có thể gánh vác được, hắn là lo lắng cho những đệ tử Tần Mệnh này, một khi xuất hiện thánh Võ Cảnh quyết đấu, mấy cái dư chấn là có thể miểu sát bọn hắn.

Lý do an toàn, khiêm tốn làm việc.

- Buổi sáng ngày mai.

- Không sợ Mãng Vương phủ để mắt tới các ngươi?

- Bọn hắn phải có lá gan kia.

Yêu Nhi không sợ Mãng Vương phủ, tông chủ Cầu Lân càng không sợ.

- Đúng rồi, Bát Tông xử trí Tào Vô Cương như thế nào?

- Hắn sẽ bị tạm giam tại Vũ Lăng thành, sau khi toàn bộ Bát Tông rời đi, từ Tề gia áp giải, trở về Mãng Vương phủ. Ngươi cùng hắn có cái thù gì? Ta có thể giúp ngươi xử lý hắn.

- Không cần, ta có thể xử lý.

Tần Mệnh quay đầu mắt nhìn Hô Duyên Trác Trác, Hô Duyên Trác Trác nhẹ gật đầu, người đều đã an bài tốt.

- Thật không cần? Không thu phí tổn a, coi lễ vật ta tặng ngươi.

- Đừng nghĩ nhiều, ta không tranh quyền thế, tâm hướng thiện niệm, chưa từng kết thù.

- Ta cũng vậy, chưa từng sát sinh.

Hô Duyên Trác Trác liền trợn trắng mắt, uổng cho hai ngươi nói ra được.

Yêu Nhi cho Tần Mệnh một cái ánh mắt hoạt bát:

- Chỉ mong chúng ta sẽ nhanh gặp mặt, ta sẽ nhớ ngươi a.

.........

Khuya hôm đó, đội ngũ Thanh Vân Tông rời khỏi Vũ Lăng thành, trở về Thanh Vân Tông xa cách hơn hai mươi ngày.

Đường bọn hắn đi rất vắng vẻ, nhưng trên đường cơ bản không có gì chậm trễ, ngày đêm không nghỉ cứ thế đi đường, chỉ dùng tám ngày đã tiến vào rừng rậm Vân La mênh mông.

Cho đến lúc này, tông chủ Thanh Vân Tông mới thoáng thả lỏng trong lòng, chậm lại tốc độ.

Đoạn đường này đi rất cẩn thận, cũng rất nặng nề ngột ngạt.

Năm vị trưởng lão cùng trung niên các đệ tử đề phòng một đường, Tần Mệnh cùng các đệ tử trầm mặc một đường, có rất ít ai nói chuyện.

Mộ Trình, Lý niệm, Hà Hướng Thiên chờ đều không có cao ngạo trước đó.

Bình Luận (0)
Comment