Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1639 - Chương 1639 - Luyện Đan Sư Sụp Đổ (1)

Chương 1639 - Luyện Đan Sư sụp đổ (1)
Chương 1639 - Luyện Đan Sư sụp đổ (1)

Đây là đan dược dùng chữa thương!

Tần Mệnh nhìn từng loạt từng loạt giá gỗ, bên trên san sát nối tiếp nhau đặt ít nhất năm trăm bình ngọc, bên trong rất có thể tất cả đều là đan dược! Một luồng nhiệt nóng hổi từ trái tim khuếch tán đến toàn thân, con mắt Tần Mệnh đều sáng lên.

Phát tài! Phát tài!

Trên gương mặt nguội lạnh của Táng Hải U Hồn cũng hiếm thấy câu dẫn ra đường cong, đan dược a, mấy trăm bình đan dược a!

Trình tự rèn luyện đan dược vô cùng rườm rà, thường thường cần các loại linh túy cùng bảo bối, xác xuất thành công vẫn còn không cao, cho nên bên ngoài rất ít nhìn thấy đan dược, võ giả đều là trực tiếp phục dụng linh quả linh thảo. Nhưng chính là bởi vì rất khó được, cho nên mới phải trân quý hơn. Mỗi viên đan dược thành hình đều là bảo bối hiếm có, chúng không chỉ ẩn chứa công hiệu đặc thù, càng có thêm tính nhắm vào đặc biệt, ví dụ như chữa thương, tôi thể, bổ huyết, bổ sung linh lực vân vân..., không giống linh quả phức tạp như vậy, hơn nữa khả năng có chứa nguy hại.

Có chút bảo dược đặc biệt trân quý, còn có thể kích phát tiềm lực con người, trong lúc tác chiến phát cuồng bạo tẩu, thể hiện ra sức chiến đấu siêu cường, hoặc là một viên đan dược có thể để cho linh lực người đó trong thời gian ngắn nhất khôi phục hơn phân nửa, đối với võ giả trong lúc ác chiến mà nói, khả năng trực tiếp quyết định thắng bại cuối cùng, thậm chí là sinh tử.

Tần Mệnh rất ít dùng đan dược, không phải hắn không thèm, là căn bản cũng không có người từng cho hắn.

- Phát tài!

Tần Mệnh kích động toàn thân đều nóng lên, phát nhiệt, cả phòng đan dược a, nơi này chẳng lẽ là bảo khố đan dược của Tru Thiên điện?

- Nếu như chúng ta cầm đi toàn bộ, Tru Thiên điện... Không đem chúng ta bầm thây vạn đoạn a.

Táng Hải U Hồn tiện tay cầm lấy mấy bình ngọc, cuối cùng xem lại nhãn hiệu, cho thấy hiệu dụng của chúng —— an thần ngưng khí!

- Đâu chỉ là bầm thây vạn đoạn, còn phanh thây phơi nắng, chấm muối ăn.

Tần Mệnh lướt đầu ngón tay qua giá gỗ, nhè nhẹ gõ một cái:

- Một người một nửa?

- Ta không cần nhiều như vậy, một phần năm là đủ.

- Vậy ta không khách khí.

Tần Mệnh cũng không dùng được nhiều đan dược như vậy, nhưng ‘Tuyệt Ảnh’ cần a! Đưa một đống đan dược trở về như vậy, tuyệt đối có thể làm cho thực lực của bọn hắn tăng lên một mảng lớn. Còn có các loại vũ khí hạng nặng lấy được trong không gian giới chỉ của hắn kia, cũng có thể để cho thực lực của bọn người Lôi Áo vượt qua trên phạm vi lớn.

Cả phòng đan dược bị hai người vơ vét không còn gì, Tần Mệnh trọn vẹn thu lấy hơn... bốn trăm năm bình, trong mỗi bình đan dược đều là ba đến mười viên không đều.

Thời điểm bọn hắn đi đến gian phòng khác, lần nữa bị cảnh tượng mỹ diệu kích thích đến cảm xúc bành trướng. Hơn mười gian phòng xâu chuỗi chủ phòng vậy mà tất cả đều là phòng luyện đan, trong mỗi phòng đều sắp đặt lấy tòa luyện lô cao một người, ọt ọt ọt ọt bốc hơi nóng, mùi thuốc nồng đậm tràn ngập gian phòng, tách ra lấy cường quang khác nhau đan vào nhau, chiếu sáng năm màu rực rỡ.

Luyện lô cũng không phải dùng Chân Hỏa rèn luyện, mà là chồng chất lấy số lượng khổng lồ hỏa viêm tinh thạch, hẳn là đào móc ra từ mạch khoáng trong đáy biển.

Cái mảnh mạch khoáng khổng lồ này sâu tại hai ngàn thước dưới đáy biển, bên trên là đại dương mênh mông cuộn trào mãnh liệt, ở bên dưới là nham tương đáy biển, mạch khoáng đã có đá thủy tinh, tinh thạch, còn có hỏa viêm tinh thạch tinh thuần mà linh lực phong phú.

Trong mỗi phòng đều chồng chất lượng lớn hỏa viêm tinh thạch, còn có chút tinh thạch dùng để điều phối đan dược khác loại.

Tần gia từng chịu khổ nhiều năm trong quặng mỏ ở Đại Thanh Sơn, Tần Mệnh rất rõ ràng tinh thạch trân quý, cũng chưa từng thấy số lượng tinh thạch thế này. Trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm cái gì cần có đều có!

- Nơi này hẳn là nơi chuyên chúc luyện đan cho Tru Thiên điện.

Táng Hải U Hồn cơ bản có thể khẳng định, hoàn cảnh nơi này đặc thù, không chỉ có tinh thạch phong phú dưới lòng đất, lại có năng lượng nồng đậm, còn có vô số linh quả linh thảo, quả thực là bảo địa luyện đan thiên nhiên.

- Nơi này để đó đan dược chắc hẳn đều là Thượng phẩm đan dược. Bên cạnh mỗi phòng luyện lô đều có chút hộp ngọc tinh xảo, trong mỗi hộp ngọc đều lẳng lặng sắp đặt lấy một viên đan dược như lưu ly, linh vụ lượn lờ, ánh sáng chói lọi lập loè, càng thần kỳ chính là, sương mù quanh đan dược mơ hồ hiển hóa ra các hình dáng khác nhau, có chút giống như là nữ tử bay múa, có chút giống như là linh thú sống động, hình dáng mặc dù không rõ ràng lắm, nhưng cũng có thể nhìn ra được đan dược quý giá.

Mỗi gian phòng đều có ba đến năm cái hộp ngọc, mười ba gian phòng trọn vẹn sưu tập năm mươi ba viên!

Tần Mệnh cùng Táng Hải U Hồn không chút khách khí thu sạch bong toàn bộ, một người một nửa! Cái này đều là bảo tàng trân quý, coi như là Thánh Võ cao giai đều cần dùng đến, Táng Hải U Hồn cũng không thể lấy một phần năm, một người một nửa!

Tần Mệnh nhìn cả phòng Linh Thạch, còn có chút linh quả linh thảo dược phẩm đặc thù dùng để luyện dược.

- Những cái này mang đi sao?

- Không có đáng tiếc.

- Một người một nửa?

- Phân ra!

Hai người lần nữa động thủ, đem tinh thạch dưới lò luyện cùng Linh Thạch chồng chất bên cạnh toàn bộ lay ra, cảm thấy mỹ mãn rời khỏi.

Tần Mệnh cùng Táng Hải U Hồn rời khỏi không lâu, một lão nhân mặt không biểu tình gục lấy mí mắt đi vào nhà đá, đẩy cửa phòng ra, buông xuống giỏ thuốc phía sau lưng, hắn vừa muốn hô đồng tử đến xử lý dược thảo, lại phát hiện người không còn, lão nhân khả năng theo thói quen, cũng không có phản ứng gì, từ bên trong giỏ thuốc nhặt được mấy gốc linh thảo muốn đi đên căn phòng bên cạnh, nhưng đi chưa được mấy bước, lông mi nhảy lên, mơ hồ cảm thấy là lạ ở chỗ nào, hắn quay đầu nhìn lại, phòng vẫn là căn phòng kia, giá đỡ vẫn là những giá đỡ kia, nhưng... bình ngọc bên trên đâu?

Bình Luận (0)
Comment