Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1655 - Chương 1655 - Tên Nào Đã Vẽ Cái Này? (2)

Chương 1655 - Tên nào đã vẽ cái này? (2)
Chương 1655 - Tên nào đã vẽ cái này? (2)

Chờ đợi là dài dòng buồn chán, nhất là trông coi hai tên điên càng hung tàn hơn mãnh thú, thời gian từng phút từng giây đều đi dị thường chậm chạp, bọn hắn ngoại trừ mong mỏi Táng Hải Phạm Tinh Tích mau chóng đuổi tới, cũng không dám có bất kỳ hành động tùy tiện nào, sợ kinh động đến mục tiêu ẩn núp bên dưới.

Sâu dưới đáy biển nghìn trượng, tràn ngập áp lực đáng sợ, không có thực lực Địa Võ Cảnh rất khó gánh vác được. Nước biển vô biên vô hạn, yên tĩnh giống như chết, để cho người ta hoảng hốt, sinh ra sợ hãi. Bọn hắn yên lặng chờ đợi, cũng đang suy đoán thân phận thật của Lục Nghiêu, rốt cuộc là địa vị gì, lại dám phá hư Táng Thần Đảo, quấy rối Tinh Tuyệt cổ đảo, to gan to gan a. Còn từ Táng Thần Đảo bắt đi hơn bảy mươi đệ tử thiên tài nội điện, cũng không biết những người kia đã chết hay còn sống.

- Ồ... Đó là...

Bọn hắn chợt phát hiện xa xa trong cái khe kia nhảy ra một tiểu nữ hài xinh đẹp, nhỏ bé, một bàn tay cầm lấy linh quả, gặm một nửa, một tay vung váy lên, cười hì hì đi lòng vòng.

Bọn hắn còn cho là mình nhìn hoa mắt, chỗ đó tại sao có thể có tiểu hài nhi? Hơn nữa, tiểu hài nhi bé quá đi à nha, so tay của bọn hắn đều lớn hơn không được bao nhiêu.

Bọn hắn dụi dụi con mắt, linh lực chiếm giữ tại đôi mắt, xuyên thấu tối tăm, tập trung đến trên người tiểu nữ hài nhi như Tiểu Ngư Nhi bên ngoài vài trăm trượng kia.

Tiểu nữ hài mặc váy hồng xinh đẹp, nhảy nhảy nhót nhót hoạt bát rộng rãi, nàng đáng yêu ngây thơ, giống như đang ngâm nga lấy điệu hát gì, tự khiêu vũ làm mình vui, nhặt trên cục đá nhỏ trên mặt đất, đuổi theo cá sâu bọ ngẫu nhiên bơi qua. Để cho bọn hắn kỳ lạ chính là, tiểu nữ nhi kia trong chốc lát xuất hiện tại đây, trong chốc lát lại xuất hiện tại bên ngoài vài thước, giống như quỷ ảnh, phiêu hốt không định, tại đáy biển sâu xa tĩnh lặng này lại đồ thêm vài phần quỷ dị.

Y phục trên người tiểu nữ hài tách ra lấy ánh sáng màu đỏ yếu ớt, xua tán lấy tối tăm, chiếu sáng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn bóng loáng của nàng, xinh đẹp đáng yêu, làm người khác ưa thích. Nàng chợt thấy món đồ chơi tốt, vèo tiến lên, từ trong khe hở tìm đến một con bạch tuộc xinh xắn, ném tới linh quả, ôm lấy bạch tuộc liền túm ra bên ngoài, còn vui cười cười khanh khách, chơi rất vui vẻ.

Bọn hắn hai mặt nhìn nhau, tiểu hài này ở đâu ra? Thoạt nhìn rất đáng yêu, nhưng dù sao trong lòng có loại cảm giác kỳ quái, ngay cả cá mập hổ đều rất kỳ lạ, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, đều có chút không thể tin được. Tuy nhiên, một nửa linh quả tiểu cô nương kia ném đi kia hẳn không phải là phàm phẩm, chất lỏng chảy xuôi từ từ dung nhập đáy biển, khuếch tán ra rất xa rất xa, ngay cả bọn hắn nơi này đều cảm nhận được cái cỗ năng lượng kỳ dị bành trướng kia.

Tiểu nữ hài ở đằng kia chơi một lát, bắt lấy con bạch tuộc đáng thương, nhảy nhảy nhót nhót trở lại cái khe hở kia, bạch tuộc hoảng sợ giãy dụa, nhưng lại làm sao đều trốn không khỏi bàn tay nhỏ bé ấy. Ngay tại thời điểm tiểu nữ hài nhi muốn nhảy xuống khe hở, bỗng nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn nơi cá mập hổ ẩn núp.

Các đệ tử ngoại điện lập tức cảnh giác, trấn an lấy cá mập hổ tiềm phục trong đá vụn nhấp nhô.

Nhưng tiểu cô nương kia giống như đã nhìn thấy bọn hắn, mắt to vụt sáng đầy hưng phấn, vèo cái lao đến, như là cá bơi trong biển, bơi được thông thuận ưu mỹ, rất nhanh liền xuất hiện tại nơi này.

Quay mắt về phía cá mập hổ khổng lồ lớn hơn năm thước, miệng đều là răng nanh, từng dãy ảm đạm, nàng vậy mà không chút nào sợ hãi, trong đôi mắt to có hưng phấn còn có hiếu kỳ, cứ ngửa đầu như vậy, cầm lấy bạch tuộc, nhìn bọn hắn.

Một màn này, rất đáng yêu, cũng có chút buồn cười.

- Xuỵt!

Đệ tử ngoại điện ra hiệu nàng đừng lên tiếng.

Một đầu cá mập hổ vốn định hù dọa nàng một chút, mở ra cái miệng rộng dữ tợn, nàng vậy mà vèo cái tiến vào. Đầu cá mập hổ kia đều là sững sờ, còn có chuyện tự mình chạy vào trong miệng hay sao?

- Không nên lộn xộn!

Đệ tử ngoại điện trên lưng cá mập hổ trấn an nó, trước khi không có xác định lai lịch tiểu cô nương này, tốt nhất không nên lộn xộn, vạn nhất kinh động mục tiêu trong cái khe hở kia thì phiền toái.

Cá mập hổ tận lực ngoác miệng, con mắt xoay chuyển, cũng không dám làm gì nàng. Tiểu nữ hài nhi trong miệng toàn răng nanh của nó điểm lấy chân nhỏ đi lấy, kỳ lạ nhìn những đồ sắc nhọn này, nơi này gõ một gõ, chỗ đó sờ một cái, lần đầu tiên nhìn thấy nhiều răng như vậy.

Đệ tử ngoại điện bên cạnh bỗng nhiên nói:

- Nữ hài này khả năng có quan hệ cùng Lục Nghiêu, chúng ta có nên giữ nàng lại hay không?

Đệ tử ngoại điện khác phụ họa:

- Nàng đã phát hiện chúng ta, quyết không thể để cho nàng trở về.

Tiểu nữ hài nhi đúng là Tần Lam, còn không có chú ý tới nguy hiểm bên ngoài, nàng ‘Đi thăm’ một lát trong miệng của cá mập hổ dữ tợn, châm biếm lấy từng cái răng nanh, bỗng nhiên chú ý tới chỗ yết hầu đó gục lấy một viên thịt, thoạt nhìn rất thú vị. Đôi mắt to của nàng vụt sáng ánh sáng ‘Ham học hỏi’, tiện tay ôm lấy cái răng nanh, không thấy dùng lực gì, vậy mà phốc cái rút ra, đầy một lưng máu.

Bình Luận (0)
Comment