Tần Mệnh nghe giọng điệu nói chuyện của nữ tử này là lạ, không giống như là thái độ người của Tru Thiên điện nên có:
- Có phải ngươi cần phải tự báo ra tên tuổi hay không?
- Ta là người phụ trách liên minh Tinh Diệu tại hải vực này, Tần Vân Y.
- Tìm ta có chuyện gì?
Tần Mệnh ‘ah’ một cái, không có gì tỏ vẻ, ngay cả chút biểu lộ biến hóa đều không có. Mặc dù thật bất ngờ, nhưng ngươi nói đúng chính là đúng? Vạn nhất Tru Thiên điện phái đến xò xét, hắn chẳng phải là ngốc tự hố mình?
Táng Hải U Hồn mặt không biểu tình, tóc dài tán loạn che ở gương mặt, ánh mắt âm lãnh nửa ẩn nửa hiện. Hắn cưỡi Kim Sư, nắm chặt chiến đao, âm thầm tích súc lấy năng lượng, tùy thời chuẩn bị lui lại hoặc nghênh chiến.
Tần Vân Y cảm nhận được bọn hắn cảnh giác, giải thích nói:
- Không cần có băn khoăn, ta không phải người của Tru Thiên điện. Liên minh tổng bộ đoạn thời gian trước cho ta chỉ lệnh, yêu cầu ta mang mười Tử Nguyệt đấu thú trở về phục mệnh, mệnh lệnh này cũng đưa đi cho phân bộ hai nơi phía nam cùng phía bắc. Liên minh đã bắt đầu tập hợp lực lượng, nói rõ muốn cùng Tử Viêm Tộc cùng Thiên Vương Điện toàn diện hợp tác, từ nay về sau chúng ta liền là bằng hữu.
Tần Vân Y vừa ra tới lời này, Tần Mệnh miễn cưỡng tin tám phần, nhưng vẫn là không có trả lời ngay.
- Ngươi làm sao tìm đến ta?
- Tiểu tử ngươi cho tới bây giờ cứ đa nghi như vậy?
- Không hiểu ngươi đang nói cái gì.
Tần Vân Y tức cười, vung ra hai bức vẽ:
- Một là lệnh truy nã, một là liên minh đưa tới trong tình báo, phía dưới còn các loại tư liệu giới thiệu về ngươi nữa, cũng có con dấu của liên minh Tinh Diệu. Ta là nhìn bức họa, lại sinh ra hoài nghi đối với cái tên ‘Lục Nghiêu’ này, mới qua đến xem. Còn có cái gì muốn hỏi không?
Tần Mệnh nắn vuốt văn ấn, lộ ra nụ cười tươi, ôm quyền hành lễ:
- Tiền bối chuộc tội, ta là lo lắng quỷ kế bên trong Tru Thiên điện.
- Chính ngươi đến, hay là có vương hầu khác cùng?
- Đến hai mươi vị Vương Hầu, tản mạn tại nơi khác.
Tần Mệnh vẫn là lưu cái lòng dạ, hắn đối với phân bộ liên minh Tinh Diệu nơi này không có hiểu, cũng không biết phân bộ nơi này cùng Tru Thiên điện có liên hệ gì, bằng không thì hắn đã sớm đi tìm liên minh Tinh Diệu phân bộ cầu cứu.
- Tại sao các ngươi lại muốn tới nơi này? Tử Viêm Tộc biết không, liên minh Tinh Diệu chúng ta biết không?
Tần Vân Y chất vấn Tần Mệnh, giọng điệu rất cứng nhắc. Nếu như là đã hợp tác, nên cùng tiến cùng lui, không thể bốc đồng một mình hành động, huống chi lại còn là đại sự khiêu chiến Tru Thiên điện này. Tình huống Xích Phượng Luyện vực vốn đã nguy cơ, ngay cả liên minh Tinh Diệu đều muốn từ nơi khác điều người về viện binh, vậy mà Thiên Vương Điện còn phái ra hai mươi vị Vương Hầu đến phía đông, nàng thực không nghĩ ra rốt cuộc là vì cái gì.
- Tình huống đặc thù, chờ ngươi trở lại tổng bộ liên minh liền rõ ràng.
Tần Mệnh cười ha ha đẩy ra vấn đề này, dùng suy đoán của hắn, Tử Viêm Tộc chắc có lẽ không đơn giản để cho liên minh Tinh Diệu biết rõ chuyện Tru Thiên điện đi uy hiếp, bằng không thì thật khả năng dọa lùi bọn hắn, để cho quan hệ hợp tác thật vất vả mới đạt thành xuất hiện vết rách.
Tần Vân Y nhìn một lát Tần Mệnh thật sâu, bỗng nhiên nói:
- Ngươi đang hoài nghi ta?
- Không có a, hoài nghi cái gì?
- Ngươi quả nhiên đang hoài nghi ta.
Tần Vân Y nhìn biểu lộ Tần Mệnh, trong lòng đã hiểu, nàng thẹn quá hoá giận, tiểu tử này thật không biết phân biệt, ta để xuống các loại sự vụ đến tìm ngươi, ngươi vậy mà giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo ta:
- Ngươi không có to gan như trong tưởng tượng vậy nha.
- Ta là người từ nhỏ chịu ngược đãi, sợ bị ngược đãi, nhát gan.
- Cùng ta trở về, ngươi liền biết ta có phải thật hay không.
- Ta còn có chút chuyện, chờ ta xử lý tốt liền đi. Phân bộ các ngươi tại đảo nào?
- Hoa Dương đảo.
- Nhớ kỹ, hôm nào gặp.
- Đợi một chút! Ngươi trả lời vấn đề của ta trước, tại sao phải tập kích Tru Thiên điện?
- Ta thật không tiện nói, nếu không ngươi hỏi liên minh các ngươi một chút?
Tần Vân Y không khách khí nữa, nói thẳng quát tháo:
- Hoang đường! Hồ đồ! Các ngươi đây là đang gây tai hoạ cho Tử Viêm Tộc, gây tai hoạ cho liên minh Tinh Diệu chúng ta, còn ngại phía tây chỗ đó không đủ nguy hiểm à. Các ngươi náo loạn lớn như vậy, Tru Thiên điện tuyệt đối sẽ không chịu để yên, dù cho phải truy kích vạn dặm, cũng sẽ báo thù này, đến lúc đó Xích Phượng Luyện vực làm sao chống cự? Hải tộc lại sẽ làm như thế nào? Các ngươi chỉ cầu sung sướng một lúc, nhưng không nghĩ qua hậu quả sao?
Tần Mệnh không tức cũng không giận, dứt khoát một câu:
- Nghĩ tới.
- Vậy ngươi nói một chút, hậu quả gì!
- Ta không rõ ràng lực lượng Tru Thiên điện mạnh như nào lắm, nhưng muốn vượt biển uy hiếp Xích Phượng Luyện vực, ít nhất phải đưa ra được một phần ba lực lượng. Như vậy một cỗ năng lượng mạnh mẽ oanh oanh liệt liệt lái vào phía tây, những bá chủ phía tây kia sẽ ngồi yên không để ý đến? Yêu tộc phía tây sẽ trơ mắt nhìn cỗ lực lượng này suồng sã ở trước mặt mình?
Dù cho ban đầu không dám làm cái gì, một khi đội viễn chinh của Tru Thiên điện bị nhục trước mặt Xích Phượng Luyện vực, muốn lại trốn về phía đông, phải nhìn tâm tình những bá chủ cùng Yêu tộc phía tây kia.