Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1665 - Chương 1665 - Động Tâm (1)

Chương 1665 - Động tâm (1)
Chương 1665 - Động tâm (1)

Bạch Hổ hùng tráng uy mãnh, thân hình dài năm thước thoạt nhìn đặc biệt khổng lồ, mang đến áp lực bức người, nó thủy chung ngẩng cao đầu lên, chiến ý như cầu vồng, cho người ta loại khí thế cuồng mãnh như muốn chém giết thiên quân. Móng vuốt sắc bén kiên cố úp trên mặt đá, hàn quang u mịch, tùy ý liền có thể đem những tảng đá nhìn như dữ tợn này cắt thành mảnh vỡ.

Mặt trời từ dâng lên biển trời, hào quang rải đầy Hồng Lưu đảo rộng lớn, Hồng Thiết thụ cứng rắn càng phản chiếu ra ánh sáng màu đỏ sáng lạn, đem bầu trời cùng mặt biển xung quanh đều ánh thành màu đỏ, sâu trong hòn đảo, trong rừng rậm truyền đến trận trận gào rú, có sói tru, có vượn gầm, có âm thanh lành lạnh, còn có tiếng thú rống nặng nề đến quái dị, vô số linh điểu mãnh cầm bắt đầu líu ríu bay vút lên, bay múa ở sâu trong hòn đảo, lao vùn vụt về không trung, có chút xông về hải dương.

Cả hòn đảo đều dần thức tỉnh, toả ra sinh cơ bừng bừng.

Một đầu Kim Sí Điêu xoay quanh phía trên Bạch Hổ, đường cong trôi chảy, kim quang lập lòe, hình thái hoàn mỹ, móng vuốt cùng con mắt sắc bén, khiến nó thoạt nhìn đặc biệt thần khí. Nó cũng không biết là choáng váng, hay là hiếu kỳ, bay tới bay lui ở phía trên Bạch Hổ, đi lòng vòng, quan sát đến nó.

Bạch Hổ nhảy dựng con mắt, một tiếng hổ gầm, phun ra mảnh khí tức sát phạt trắng xoá, âm động biển trời, mặt biển phía trước đều oanh tiếng nổ tung, sau lưng hòn đảo có chút rung rung, vô số chim thú kinh hoảng tán loạn. Kim Sí Điêu toàn thân cứng đờ, óc đều bị chấn nát, một đầu ngã rơi lại xuống đất, rơi xuống trước Bạch Hổ.

Bạch Hổ lay da lông rớt xuống, xé gặm huyết nhục, bắt đầu hưởng dụng món ăn buổi sớm. Ăn hết hai phần, hương vị cũng không tệ lắm, nâng lên cái miệng tràn đầy máu tươi, mắt nhìn Nguyệt Tình, như là hỏi nàng ăn không.

Nguyệt Tình mỉm cười lắc đầu, nhưng lại nhìn về phía sau lưng hòn đảo, nàng bỗng nhiên phát giác hòn đảo này có chút cổ quái.

Bạch Hổ vùi đầu hưởng dụng, ngay cả thịt lẫn xương đều nuốt hết.

Sau tiếng hổ gầm hòn đảo nhất thời lâm vào bình tĩnh, rất nhanh lại khôi phục sinh cơ bình thường, sâu trong rừng rậm mãnh thú qua lại, mãnh cầm săn bắt, Yêu Hoa ngủ say một lần nữa tách ra.

Ở trung tâm hòn đảo, sâu trong lòng đất, tọa lạc một cung điện to lớn, một thiếu niên anh tuấn dùng sức vặn eo bẻ cổ, tỉnh lại sau cơn ngủ say, mấy tiểu hồ ly trắng tuyết từ bên ngoài chạy tới, linh hoạt nhẹ nhàng vì hắn kéo đến áo ngủ bằng gấm, mang đến y phục, ngậm trong mồm đến vài giọt ngọc dịch thanh thần đề khí.

- Vừa rồi tiếng hổ gầm kia ở đâu ra? Là hoàng đế ta phái ai tới sao?

Thiếu niên có lấy dung nhan xinh đẹp như nữ tử, lông mi thon dài lặng lẽ giơ lên, có một đôi mắt thanh tịnh như sương mai, cái mũi anh tuấn, bờ môi ửng đỏ, làn da trắng nõn, đều biểu hiện ra khí chất cùng sự nuông chiều trên người hắn, một đầu tóc đen nhánh rậm rạp tùy ý rối tung, như là mềm mại như tơ lụa, đáy mắt trong lúc lơ đãng nổi lên ánh sao để cho người ta không dám khinh thường.

Đám hồ ly lắc đầu, chi chi đang nói gì đó.

Thiếu niên lại có thể nghe hiểu.

- Không có thông tri chính là không có phái người đến. Cùng ta ra đi xem, vạn nhất là mỹ vị, vừa hay hiếu kính hoàng đế ta.

Người khác nhìn hổ đều muốn cẩn thận quan sát, hắn nghe tiếng đã có thể phân biệt rõ phẩm loại. Vừa rồi tiếng hổ gầm kia lành lạnh lại ẩn hàm cảm nhận kim loại, nhất định không phải phàm vật, trung khí mười phần, lại có loại khí tức sát phạt mạnh mẽ bá đạo.

Cái này khơi gợi lên hứng thú của hắn.

Thiếu niên cưỡi một con nai trắng tuyết như ngọc, đi trong rừng cây, tất cả mãnh thú sâu bọ rắn rết dồn dập tránh lui, có chút Linh Yêu thậm chí phủ phục lễ bái, như triều thánh nghênh đón lấy hắn. Thiếu niên mặt mỉm cười, tuấn mỹ tuyệt luân, cho người loại cảm giác ấm áp như ánh mặt trời. Trước sau nguyệt nai, hơn mười con hồ ly mạnh mẽ chạy tới chạy lui, tìm kiếm linh quả mới lạ, nước suối cho hắn.

Nguyệt Tình nhìn qua Hồng Lưu đảo, càng càng cảm thấy kỳ quái, linh khí trên hòn đảo này vô cùng nồng đậm, vượt xa hòn đảo bình thường. Nàng từ phía tây đi vào phía đông, gặp qua hòn đảo không có hơn một nghìn, cũng có tám trăm, linh lực như hòn đảo này ít càng thêm ít. Nàng tu luyện Thiên Đạo áo nghĩa, đối với mình linh lực mẫn cảm vượt qua xa võ giả bình thường có thể tưởng tượng, hòn đảo này như là một tòa đại trận khổng lồ đến cổ xưa, hấp thu linh lực từ biển trời, nói là hấp thu đều tính vào khách khí, là gần như dã man cướp đoạt lấy.

Trên hòn đảo này có người, còn không phải người bình thường.

- Chúng ta cần phải đi.

Nguyệt Tình nói nhẹ, nàng là đến tìm kiếm Tần Mệnh, không muốn trêu chọc phiền toái.

Nhưng Bạch Hổ lại bỗng nhiên quay đầu, con ngươi dựng thẳng co rụt lại, tập trung sườn đồi bên ngoài trăm thước, sóng biển lao nhanh tới, mãnh liệt mà đâm vào sườn đồi, nhấc lên bọt nước đầy trời, một thiếu niên áo trắng cưỡi nguyệt nai trắng tuyết, đứng ở trên Thiết thụ đỏ tươi mọc lên san sát như rừng, đang mỉm cười nhìn bọn hắn.

Kỳ Nguyên Lăng giương lên lông mày nhỏ nhắn xinh đẹp, kinh diễm nhìn qua nữ tử trên bờ đá vụn xa xa, hắn không thể tin được trên thế gian này vậy mà sẽ có nữ tử xinh đẹp như vậy.

Bình Luận (0)
Comment