Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1670 - Chương 1670 - Đại Diệt Kim Nhiên Ấn (2)

Chương 1670 - Đại Diệt Kim Nhiên Ấn (2)
Chương 1670 - Đại Diệt Kim Nhiên Ấn (2)

- Đây là nhà của ngươi?

- Đương nhiên, Hồng Lưu đảo liền là lãnh địa của ta.

- Ta không có ở trên đảo của ngươi, chưa đi đến cửa của ngươi, còn cần tự báo danh?

- Hồng Lưu đảo cùng hải vực xung quanh trong trăm dặm, đều là lãnh địa của Kỳ Nguyên Lăng ta. Các ngươi không mời mà tới, đương nhiên phải cho ta một lời.

Kỳ Nguyên Lăng lạnh lùng giằng co với Tần Mệnh, ngôn ngữ cùng thần thái ở bên trong không che dấu chút địch ý nào của mình.

Tần Mệnh cùng hắn nhìn nhau một lát, mỉm cười:

- Oắt con, ngươi gây chuyện?

Sắc mặt Kỳ Nguyên Lăng khẽ biến, thoáng nghiêng đầu:

- Ta không có nghe rõ ngươi nói cái gì?

Sau lưng Tần Mệnh chấn vỗ kim dực, nháy mắt lướt ngang hơn trăm thước, xuất hiện đến trước mặt Kỳ Nguyên Lăng, đột ngột đến cuồng liệt, không gian đều chấn đến ông ông vang.

- Oắt con, ngươi gây chuyện?

Hành động đột nhiên kinh động đến chiến thú ẩn núp.

- Rống!!

Cá sấu khổng lồ trên vách núi cường thế hiện thân, phát ra tiếng gào thét đinh tai nhức óc, móng vuốt sắc bén đạp vỡ đá lớn, thân hình hùng tráng kiên cố dã man đến điên cuồng. Quạ đen, Hắc Vân Xích Luyện Xà, còn có bạch ngư ẩn núp, đều toàn bộ bay lên trời, phát ra tiếng rít gào khàn khàn sắc nhọn, sát khí như biển, hung uy cuồn cuộn, đều nhìn hằm hằm lấy Tần Mệnh.

Kỳ Nguyên Lăng thật không thể tin được nhìn Tần Mệnh gần ngay trước mắt, tức cười:

- Còn chưa từng có người nào dám nói chuyện với ta như vậy, ha ha, loại ngu xuẩn này không biết sống chết như ngươi, đầu năm nay không nhiều năm.

- Lão Bạch Hổ kia đưa ngươi võ pháp, không có đưa ngươi chút đầu óc? Ta cảnh cáo ngươi, từ đâu đến, rụt cổ về chỗ đó! Đừng ỷ có bối cảnh, liềm có thể muốn làm gì thì làm, cái gì cũng dám làm. Ít đồ này, ở trước mặt ta không dùng được.

Kỳ Nguyên Lăng thật đúng là chưa thấy qua người nào cuồng như vậy, cũng dám gọi Hổ Hoàng là lão Bạch Hổ, vậy mà không để hắn vào mắt. Hắn nhìn Tần Mệnh như nhìn kẻ đần, nhếch miệng, lắc đầu:

- Ngu xuẩn a ngu xuẩn, gặp qua kẻ tìm đường chết, chưa thấy qua kẻ nào như ngươi. Đó là nữ tử của ngươi? Chính thức thông tri với ngươi, bắt đầu từ thời khắc này, nàng là của ta!

Tần Mệnh đụng đụng lỗ tai, tiến gần về phía trước:

- Lặp lại lần nữa?

- Bắt đầu từ thời khắc này, nữ tử của ngươi là của ta, mạng của ngươi, cũng là của ta...

Kỳ Nguyên Lăng lời còn chưa dứt, Tần Mệnh đã nắm chặt nắm tay phải đột nhiên bạo lên, thẳng đến mặt Kỳ Nguyên Lăng, ông tiếng trầm đục, cánh tay vậy mà đột nhiên phồng lên, trọn vẹn to ba vòng, mạch máu nổi cao, năng lượng sôi trào, trong trong ngoài ngoài truyền lưu kim quang, nhanh như điện mang, xương cốt nắm tay phải cót két giòn vang, bắt đầu khởi động lấy lực lượng cực hạn đến khủng bố.

Hỗn Nguyên Đạo!

Lực lượng khủng bố gần năm mươi vạn, ngay cả núi lớn đều có thể một quyền nổ tung.

Ở trước mặt ta dùng man lực quả thực là tự rước lấy nhục.

Kỳ Nguyên Lăng cười lạnh, vung tay một kích, lòng bàn tay lượn vòng lấy ba sợi lông đen, trong chốc lát, hắc khí cuồn cuộn, sát khí cuồng liệt, như là đầu mãnh cầm đáng sợ muốn đập ra đến.

Ầm ầm!

Trọng quyền bạo kích, nứt vỡ sương đen, dễ như trở bàn tay như tiến lên, đánh vào lòng bàn tay Kỳ Nguyên Lăng, ba sợi lông đen lên tiếng vỡ vụn. Tấc xương cánh tay phải trắng tuyết của hắn rạn nứt, như điện giật đột nhiên búng trở về.

- A!

Kỳ Nguyên Lăng kinh hồn đau nhức rống lớn, sắc mặt đột biến.

Tần Mệnh một kích đến thành, toàn thân chuyển hướng, bốn cánh chim màu vàng như là thiên đao như chém về phía đầu Kỳ Nguyên Lăng. Nguyệt nai hí hót, trước tiên lui lại, chở Kỳ Nguyên Lăng hung hiểm tránh được thế công của hắn, phóng v hòn đảo.

Tần Mệnh chấn vỗ cánh chim, nhanh như kinh hồng, đuổi về phía Kỳ Nguyên Lăng, không đợi hắn xông vào hòn đảo, toàn thân Tần Mệnh bành trướng bắt đầu khởi động nguyên khí, Hỗn Nguyên Đạo dường như thiêu đốt mỗi cái tế bào, hấp thu lấy sức bật không gì sánh kịp, toàn thân Tần Mệnh sôi trào cương khí, hình dáng thân thể đều giống như mơ hồ, con mắt vàng óng ánh lại sáng đỏ, khuôn mặt vặn vẹo.

- Đại Diệt Kim Nhiên Ấn!

Tần Mệnh tuôn ra một quyền, cương khí toàn thân bỗng nhiên hội tụ đến nắm tay phải, một cỗ sóng khí màu vàng oanh một tiếng dâng lên ra đến, như là cự pháo oanh kích, vừa giống như lôi triều phún mạnh, tiếng vang cực lớn chấn đến cả vùng biển trời đều \ run rẩy, chấn đến Nguyệt Tình, Táng Hải U Hồn, cùng với bốn đầu chiến đấu lỗ tai đều ông ông tạm thời mất đi thính giác.

Đại Diệt Kim Nhiên Ấn, võ pháp thánh cấp, cũng là tuyệt kỹ thành danh của Đại trưởng lão tiền nhiệm Tru Thiên điện, đem lực lượng thân thể phóng thích cực hạn. Nếu như không có thể chất cường hãn, một quyền này tuôn ra, ngay cả chủ nhân phóng thích đều bị phá vỡ.

Kỳ Nguyên Lăng lại động lại sợ, bạo hưởng đằng sau để cho hắn dự cảm đến uy hiếp cực lớn, cũng may phản ứng rất nhanh, vung tay vung ra vô số lông đen, đây là dùng Hắc Viêm Ma Nha chiến thú tự thân luyện hóa. Lông đen tung bay, nổ thành Hắc Viêm đầy trời, ầm ầm xoay tròn phun mạnh, bên trong giống như là có đầu quạ đen cực lớn muốn lao tới.

Nhưng mà...

Đại Diệt Kim Nhiên Ấn trong nháy mắt xuyên thủng Hắc Viêm, cuồng liệt không thể kháng cự, đem hình dáng quạ đen còn không có xuất hiện nứt vỡ, trùng trùng điệp điệp oanh tại phía sau lưng Kỳ Nguyên Lăng.

Kỳ Nguyên Lăng oa tiếng phun ra máu tươi, thân thể đột nhiên hơi cong về phía trước, một cái chưởng ấn rõ ràng đều muốn xuất hiện đến trước ngực, nội tạng hài cốt trong lồng ngực đều giống như nát toàn bộ.

Bình Luận (0)
Comment