Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1711 - Chương 1711 - Tuyên Chiến

Chương 1711 - Tuyên chiến
Chương 1711 - Tuyên chiến

Đồng tử của tất cả mọi người đều phóng đại ngay lúc này, kẻ có tỉnh táo cũng hít vào từng ngụm khí lạnh, biến cố như năng lượng hung hăng mà nện vào cặp mắt của bọn hắn, trực tiếp đánh vào trái tim đều hung hăng co rụt lại.

Lão Điện Chủ cuồng mãnh bá đạo mạnh mẽ, thế công không dứt, toàn thân rực rỡ nổi dậy, như là một tấm màn lớn, úp về phía Táng Hải Phạm Tinh Tích.

Táng Hải Phạm Tinh Tích mặc dù đầu thân chia lìa, nhưng linh hồn không diệt, luân phiên múa cánh tay phải còn ý đồ chộp tới cái đầu đã bay ra, nhưng cánh tay phải từ lúc trước một khắc đã bị nổ nát, hành động vô ý thức căn bản là phí công. Cũng ngay giữa lúc đó, màn lớn tinh thần bao ở trên đầu Táng Hải Phạm Tinh Tích, vô số lực lượng tinh thần chui vào, muốn cưỡng ép phong ấn nó.

Đầu tuy đã rời khỏi bản thể, nhưng vẫn say máu dữ tợn, phun máu gào thét, hung hãn đến khủng bố, nhưng ở tấm màn tinh thần bao bọc xuống liền nhanh chóng ngủ say.

Lão Điện Chủ vung tay vung ra chuôi bảo tháp, đánh tới thi thể không đầu của Táng Hải Phạm Tinh Tích.

Ở bên trong thi thể không đầu còn có linh hồn, khống chế lấy thân thể nhanh chóng bay ngược, toàn thân dâng lên lam quang ngập trời, không để ý hết thảy phóng thích ra năng lượng, muốn thoát khỏi không trung. Bảo tháp hàng lâm, nhanh chóng bành trướng, dâng lên ra vô tận hào quang, trấn trụ lam quang, cũng trấn trụ thi thể không đầu. Bảo tháp tỏa sáng lung linh sáng chói, uy nghiêm như núi, chung phân nhiều tầng, bên trong mỗi một tầng đều có tiếng mãnh thú gào thét, có oan hồn hí hót, như là một tòa địa ngục đáng sợ.

Đây là Tịch Diệt Linh Tháp!

Chí bảo trấn tộc của Thường gia tại Huy Hoàng hoàng triều.

Lúc trước Lão Điện Chủ từ trên hội đấu giá chụp được, liền một mực rèn luyện, nhất là sau khi tiến vào núi lửa muôn đời tại Xích Phượng Luyện vực kia, nó càng trở nên cường đại hơn. Muốn dùng nó trấn trụ Táng Hải Phạm Tinh Tích không có khả năng, nhưng một thân hình cùng linh hồn không có tay không có đầu, mà ở vào thời khắc kinh loạn sợ hãi, còn có nắm chắc tuyệt đối.

- Cứu ta...

Táng Hải Phạm Tinh Tích hoảng sợ gào thét, điên cuồng mà chạy thục mạng, bảo tháp từ trên trời giáng xuống, tiếng nổ lớn ầm ầm, như vòm trời phát nổ, cuồn cuộn sóng khí phấp phới tám phương. Thanh âm Táng Hải Phạm Tinh Tích im bặt mà dừng, bị thu vào bảo tháp. Táng Hải Phạm Tinh Tích ở bên trong điên cuồng giãy dụa, chống cự bảo tháp đều lần nữa nhỏ đi, nhưng bên trong hào quang sôi trào, vô tận năng lượng đang trấn áp lấy nó, rất nhanh liền bị gắt gao ngăn chặn. Không đến vài hơi, bảo tháp rút về to tầm lòng bàn tay, bay bổng rơi vào trong tay Lão Điện Chủ.

Từ lúc bắt đầu cướp đoạt linh lực thuẫn, đến khi vung mạnh đao chém đầu, lại từ khi đầu thân chia lìa, đến tinh thần phong ấn đầu, lại đến bảo tháp trấn áp thân hồn. Biến cố tầng tầng tiến dần lên, để cho hắn hoa mắt lại có chút hoảng hốt.

Trên không trung năng lượng vẫn ầm ầm không dứt, giống như thiên tai, đại dương mênh mông sôi trào sóng lớn, như bão tố hỗn loạn, nhưng biểu lộ trên mặt mỗi người đều giống như cứng lại, biến cố mang đến khiếp sợ mãnh liệt không kịp chuẩn bị, tràn ngập trong đầu của bọn hắn.

Ngay cả Tần Mệnh cùng Táng Hải U Hồn đều có chút thất thần, bị bất thình lình nghịch chuyển đánh trở tay không kịp, lại bị sự cuồng mãnh bá đạo của Lão Điện Chủ mạnh mẽ chấn đến máu nóng sôi trào.

Lão Điện Chủ thu lấy bảo tháp, cũng thu lấy đầu, một hung thú có thể so với bá chủ yêu tộc, cứ như vậy rơi xuống trong tay hắn. Mà Lão Điện Chủ vẫn như cũ là mặt không biểu tình, không hề bận tâm, chắp tay sau lưng đứng ở trên không, lạnh lùng nhìn các cường giả Tru Thiên điện nhấp nhô giữa đại dương mênh mông phía trước.

Diêu Văn Vũ hít vào từng ngụm khí lạnh, giựt mình tỉnh lại. Hắn gần như không dám tin vào hai mắt của mình, giết? Lão gia hỏa này vậy mà ở trước mặt nhiều cường giả của bọn hắn thế này, giết cự thú thủ hộ của Tru Thiên điện! Lão gia hỏa này so với Tần Mệnh càng điên cuồng a! Đây chính là chiến thú của Điện Chủ Tru Thiên điện a!

Sắc mặt Thiết Phù Đồ cùng các Thiên Vệ trở nên u ám, đột nhiên hiểu vì cái gì vừa rồi lão gia hỏa kia yếu thế. Hắn là đang kiến tạo cơ hội cho mình, để cho đội ngũ Tru Thiên điện cảm giác Táng Hải Phạm Tinh Tích muốn thắng, đã chiếm cứ quyền chủ động rồi, nên sẽ không đi nhúng tay, mà buông lỏng cảnh giác, sau đó tìm đúng cơ hội, một kích giết chết, tại trước khi tất cả mọi người phản ứng kịp, hoàn thành trận săn bắn của bản thân!

Lão gia hỏa kia muốn không phải đánh bại Táng Hải Phạm Tinh Tích, là muốn mạng của nó!

- Rống!

Táng Hải Phạm Tinh Tích cuồng nộ, tộc trưởng của nó vậy mà bị giết tại trước mắt nó? Thân hình to lớn trăm trượng cuồng dã vặn vẹo, móng vuốt sắc bén đạp vỡ hải triều.

- Giao Táng Hải Phạm Tinh Tích ra!

Thiết Phù Đồ hét lớn, như là sấm sét rơi xuống, thanh âm nặng nề đến to lớn, truyền đi rất xa. Đây chính là cự thú Thiên Võ Cảnh, cũng là thủ hộ thú của Tru Thiên điện, tuyệt đối không có thể rơi vào trong tay người ngoài.

Hà Thương Hải tiếng như lũ bất ngờ vang vọng, ầm ầm điếc tai:

- Giao Táng Hải Phạm Tinh Tích ra, nếu không vạn dặm hải vực cũng khó ngăn cản Tru Thiên điện hủy diệt Thiên Vương Điện!

Lão Điện Chủ thản nhiên nói:

- Tru Thiên điện, trong ba năm không được bước vào phía tây Cổ Hải, trong vòng năm năm không được nhúng chàm Hoang Thần Tam Xoa Kích. Đáp ứng, ta phóng thích Táng Hải Phạm Tinh Tích, phóng đi tất cả con tin. Nếu không... Thiên Vương Điện... Phụng bồi đến cùng!

Bình Luận (0)
Comment