Thị vệ kinh ngạc, liền thống khoái gặp mặt như vậy? Người ở bên trong Chí Tôn Kim Thành biết rõ muốn gia nhập liên minh hải tộc chỉ có số ít mấy người, bây giờ còn đang độ cao giữ bí mật, mặc dù là cận vệ thiếp thân của Bách Lý Nhâm Thiên cũng không hiểu rõ.
- Gặp! Để cho hắn đến.
- Vâng.
Thị vệ không hỏi nhiều, khom người rút đi.
- Đợi một chút!
- Hai canh giờ sau lại đi liên hệ.
Bách Lý Nhâm Thiên đến trước phơi phơi Cơ Chấn Sơn, tỏ vẻ bản thân là vì khổ sở, thận trọng cân nhắc qua.
Sau khi thị vệ rời khỏi, Bách Lý Nhâm Thiên gọi hai nhi nữ của hắn, đại nữ nhi Bách Lý Phượng Hi, nhị nữ nhi Bách Lý Vô Song.
Nếu bàn về thiên phú, hai nhi nữ này kỳ thật rất ưu tú, nhưng đối với một thế lực bá chủ đối với yêu cầu đời sau mà nói, liền lộ ra, xa không bằng hắn mấy nhi tử. Nhưng hai nhi nữ này tư sắc tuyệt lệ, thông minh hơn người, rất được hắn yêu thích. Nữ nhi nha, sớm muộn gì cũng là phải lập gia đình, có thể dùng đến quan hệ thông gia, cũng có thể thay gia tộc mời chào kỳ tài rể cưng, càng là xinh đẹp trí tuệ, mang đến lợi ích lại càng lớn.
Mà bây giờ, chính là hi sinh con gái, là giành lợi ích gia tộc lúc sau.
- Phụ thân, ngài tìm chúng con.
Bách Lý Phượng Hi cùng Bách Lý Vô Song tỷ muội dắt tay nhau đi vào thư phòng Bách Lý Nhâm Thiên. Hai tỷ muội tuổi kém nhau sáu tuổi, một người hai mươi, một người hai mươi sáu, đối với võ giả mà nói, chính là đậu khấu tuổi trẻ, một nụ hoa muốn thả, một kiều diễm ướt át.
- Gần đây tu luyện thế nào?
Bách Lý Nhâm Thiên ra hiệu các nàng ngồi xuống, lộ ra nụ cười ân cần.
- Con gái vẫn còn Huyền Võ Bát trọng thiên, đột phá còn cần đoạn thời gian.
Con ngươi Bách Lý Vô Song rõ ràng như thu thủy trong vắt xinh đẹp, nhưng lại hơi lộ ra lạnh giá, nàng mang theo mạng che mặt, che khuất dung nhan khuynh thành tuyệt lệ kia, bên trong còn mang theo lớp mặt nạ mỏng. Với tư cách đệ nhất mỹ nữ trong đại tân sinh, nàng vô cùng tự ngạo đối với dung nhan khí chất của chính mình, nhưng lại phản cảm bộ dáng những xú nam tử kia hoa si nhìn nàng, có đôi khi nhìn nguyên một đám nam tử chảy nước miếng đối với nàng, trong lòng chắc chắn sẽ có loại cảm giác buồn nôn. Cho nên bắt đầu từ lúc mười sáu tuổi, nàng cũng rất ít dùng mặt thật gặp người.
- Con gái đã Địa Võ tam trọng thiên, trong một năm có thể đến tứ trọng thiên.
Bách Lý Phượng Hi cũng mang theo mạng che mặt, che khuất khuôn mặt đẹp đẽ xinh đẹp động lòng người, nàng mặc dù không có xinh đẹp kinh tâm động phách như muội muội, nhưng cũng là tuyệt sắc hiếm thấy, dù sao muội muội xinh đẹp đến trình độ này, tỷ tỷ cũng sẽ không kém.
Hai tỷ muội đều thông minh khôn khéo, nhưng tính cách hoàn toàn khác nhau, Bách Lý Vô Song lãnh ngạo thanh cao, xem nam tử thiên hạ như không có gì, Bách Lý Phượng Hi tức thì rộng rãi hơn rất nhiều, xinh đẹp như khói, có loại mị lực thành thục câu hồn đoạt phách.
- Phụ thân sao lại quan tâm chuyện chúng con tu luyện?
Bách Lý Vô Song cũng là một bộ lạnh như băng đối với phụ thân.
Bách Lý Nhâm Thiên cười khẽ hai tiếng, vốn định hàn huyên vài câu, đảo mắt tưởng tượng, thôi, tại trước mặt hai nhi nữ khôn khéo này không cần thiết quanh co lòng vòng.
- Có một hôn sự trên danh nghĩa, không biết các con ai có hứng thú?
- Hôn sự?
- Trên danh nghĩa sao?
Bách Lý Vô Song cùng Bách Lý Phượng Hi đều giương lên lông mày xinh đẹp, kỳ quái nhìn Bách Lý Nhâm Thiên.
Hôn sự là hôn sự, như thế nào lại trên danh nghĩa.
Bách Lý Nhâm Thiên phất tay đóng cửa sổ lại, bố trí xuống bình chướng, để ngừa thanh âm truyền đi ra bên ngoài.
- Tộc trưởng tiền nhiệm Bái Nguyệt tộc - Kỷ Nhân Kiệt đã tới.
Hắn cùng Bách Lý Vô Song cùng Bách Lý Phượng Hi giải thích đơn giản chuyện Chí Tôn Kim Thành muốn gia nhập liên minh hải tộc, nhưng điều kiện tiên quyết phải là phải bắt Xích Phượng Luyện vực làm lễ vật dâng tặng, bây giờ liền cần đánh vào bên trong liên minh mới của Tử Viêm tộc. Trong tộc đã đồng ý, đang trù tính chuyện này, nếu là liên minh, đầu tiên đến có một danh nghĩa đi qua, cũng cần cách lược đến sâu thêm quan hệ lẫn nhau, quan hệ thông gia không thể nghi ngờ là con đường tắt.
Bách Lý Vô Song cùng Bách Lý Phượng Hi nghe xong, trao đổi ánh mắt, đều từ đáy mắt lẫn nhau nhìn thấy kinh hỉ vui mừng thoáng qua.
Chí Tôn Kim Thành muốn trở thành hải tộc? Có thể có được mấy ngàn năm tích lũy của Tử Viêm Tộc?
Đây là thiên đại chuyện tốt a.
Mặc dù lẻn vào Xích Phượng Luyện vực là một mạo hiểm lớn, nhưng chỉ cần hoạt động thoả đáng, hoàn toàn có thể kiên trì đến một khắc cuối cùng này. Đến lúc đó dù cho trả giá chút cũng không có gì, so sánh với thu hoạch, hoàn toàn có thể xem nhẹ không tính.
Các nàng lập tức hỏi thăm thái độ liên minh hải tộc, lúc nào phát động tiến công, lúc nào công bố Chí Tôn Kim Thành là hải tộc, thái độ liên minh hải tộc đối với Chí Tôn Kim Thành trong tương lai vân vân....
Bách Lý Nhâm Thiên cười khổ, hắn không phải tới hỏi cái nhìn của các nàng, là hỏi ai nguyện ý quan hệ thông gia.
- Đầu tiên, chúng ta muốn dẫn Tử Viêm Tộc chủ động tới tìm chúng ta, cái này vốn là cái việc khó, nhưng Cơ Chấn Sơn của Địa Hoàng Đảo đã trên đường tới, cái này chúng ta đã chiếm được chủ động. Kế tiếp chính là sâu thêm xuống quan hệ, phương thức trực tiếp nhất chính là quan hệ thông gia.
- Ta không đi.
Bách Lý Vô Song quả quyết cự tuyệt, nàng đã có nam tử, còn là một nam tử rất ưu tú. Nàng đối với nam tử như Đồng Ngôn Tần Mệnh gì kia, không có bất kỳ hứng thú.
- Vậy thì ta đi.
Đôi môi đỏ mọng của Bách Lý Phượng Hi sau mạng che mặt câu dẫn ra độ cong, Đồng Ngôn, đệ nhất thiên tài đương đại của Tử Viêm Tộc, tương lai khả năng tiếp chưởng Tử Viêm Tộc, Tần Mệnh, tinh thần mới chói mắt nhất phía tây Cổ Hải, Bất Tử Vương Thiên Vương Điện, một nam tử để cho đám thiên tài hải tộc đều ảm đạm thất sắc.